Kính mời quý độc giả tiếp tục theo dõi bộ chương truyện ở phần kế tiếp!
Xuống ruộng cấy lúa – Phần 1
Dọc theo đường , tất thảy đều trầm mặc.
Trình Viên Viên lòng nặng trĩu, Tam Mao tâm trạng cũng chẳng khá hơn là bao. Hai mẫu tử nắm c.h.ặ.t t.a.y , chẳng năng chi.
Phạm Khắc Hiếu
Vân Mộng Hạ Vũ
Trình Loan Loan khẽ thở dài một tiếng, chẳng phát âm thanh nào, cũng cất lời.
Dẫu là một nữ tử kiên cường nơi hiện thế, bỗng dưng phu quân từ bỏ, cũng cần thời gian để nguôi ngoai chuyện .
Bước tuy chẳng dễ dàng, song may mắn thoát khỏi chốn cũ. Từ nay về , cuộc đời ắt sẽ sang trang mới.
Trình Loan Loan trở về thôn Đại Hà , còn Triệu Tam Ngưu cùng của đội tuần tra thì đến huyện nha trình báo quan phủ. Tội trộm cắp quan ngân, đủ để Lưu Khôi đại lao ít nhất mười năm trời.
Nàng kéo tay Trình Viên Viên xuống sân, giãi bày tâm sự: “Phía Trình gia chắc chắn thể trở về nữa. Chi bằng đại tỷ cứ ở thôn Đại Hà an cư lạc nghiệp . Tam Mao giờ cũng lớn, đủ sức gánh vác việc nhà. Thôn Đại Hà chúng xưa nay vẫn luôn chào đón ngoài đến lập nghiệp, chuyện chỉ cần thưa với lý chính một tiếng là .”
Trình Viên Viên gật đầu.
Sở dĩ nàng hạ quyết tâm lớn như , cũng vì thôn Đại Hà thường thu nhận lưu dân.
Nàng vốn chẳng hạng lưu dân hộ tịch phiêu bạt khắp nơi, thế nên thôn Đại Hà chắc chắn sẽ chẳng từ chối việc nàng định cư tại đây.
“Sau khi tích cóp ít tiền, cất một ngôi nhà cạnh vườn hoa.” Trình Viên Viên khẽ : “Lại mua thêm vài mẫu đất nữa, cũng xem như là an .”
Trình Loan Loan hoan hỷ gật đầu: “Được, cứ như thế là nhất.”
Đại tỷ ở trong nhà nàng lúc nào cũng cảm thấy tự nhiên, luôn cố gắng việc. Nếu tự xây một căn nhà dọn ngoài ở riêng, hiển nhiên sẽ càng hơn nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-817.html.]
Hai tỷ sống chung một thôn, bộ đầy năm khắc là thể gặp mặt. Còn chuyện gì thể khiến vui mừng hơn thế nữa chứ.
lúc , bữa trưa dọn lên. Dạo vẫn là Ngụy Hồng Anh nấu cơm, còn Ngụy Hồng Diễm thì lo chăm sóc Tiểu Châu Châu. Việc nhà hai tỷ chia , chẳng cần Trình Loan Loan bận tâm.
Món chính buổi trưa là mì sợi, trong mỗi bát đều một quả trứng luộc, thêm tóp mỡ heo thơm lừng. Trên bàn bày biện bốn năm món ăn: một đĩa măng xào, một bát rau dại, một đĩa trứng bách thảo, và cả củ cải muối tương còn sót từ mùa đông năm ngoái.
Hôm qua dùng thịt cá, hôm nay dùng món thanh đạm hương vị độc đáo khác lạ.
Tào Oánh Oánh nhanh hòa đại gia đình , ăn uống ngon miệng, thoải mái vô cùng. Ăn xong nàng còn chủ động rửa chén, song Trình Loan Loan từ chối.
Về phần chuyện xảy ở Tào phủ, Trình Loan Loan định chờ lúc nha đầu về thăm nhà sẽ thông báo. Dù Mạnh di nương ở Thẩm phủ cũng chẳng gì đáng ngại, cũng nên để tân nương cảm nhận mấy ngày ngọt ngào tân hôn…
Sau bữa trưa, Triệu Đại Sơn ruộng kiểm tra mạ non.
Nửa tháng lúa giống gieo xuống ruộng lúa, lúc phát triển dài hai tấc, thể mang cấy .
Số ruộng lúa nhà bọn họ cũng nhiều, chỉ chừng năm sáu mẫu, chẳng cần gọi đến hỗ trợ. Bởi , Trình Loan Loan quyết định tự đồng.
Kiếp nàng từng tiếp xúc với việc đồng áng , thoạt thấy thật lạ lẫm và hứng thú.
Ruộng lúa trong thôn đều tập trung ở cùng một chỗ, nhiều nhà cấy một nửa. Những cây lúa non xanh biếc phản chiếu trong sóng nước, mang một vẻ khó tả nên lời.
“Nương Đại Sơn, tự cấy lúa thế ?” Vương thẩm thẳng lưng lên: “Người mau về nghỉ ngơi , chờ xong việc bên sẽ qua giúp .”
Nương Đại Đầu cũng ngẩng đầu theo: “Người là thất phẩm Tuệ Nhũ nhân, thể tự xuống ruộng ! Nương Đại Sơn, cũng đừng phá hỏng thanh danh Tuệ Nhũ nhân chứ, mau về nghỉ ngơi !”
Trình Loan Loan khẽ : “Đã mang danh Tuệ Nhũ nhân, trong tên hàm chứa chữ 'Tuệ' (khôn ngoan), tức là cả đời chẳng thể tách rời cây lúa hạt thóc. Đương nhiên, tự tay đồng mới .”
Nàng khom lưng buộc váy lên cao đôi chút, ống quần cuộn gọn gàng, nàng ung dung đặt một chân xuống ruộng.
Trong thôn vốn đạo lý nam nữ giữ kẽ, càng quy củ nào rằng nữ nhân lộ diện nơi đồng áng. Khắp nơi đều là các phụ nhân xuống đất cấy mạ, cảnh tượng thành quen mắt với .