Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Phạm Khắc Hiếu
Trình Loan Loan xong thì hiểu rõ. Việc tương đương với việc mở một văn phòng giao dịch bên ngoài cho núi than đá. Ngô đại nhân quả thật khéo léo trong việc , trong lúc khai thác núi than đá cũng tạo điều kiện để mang lợi nhuận cho nó.
Bất quá, từ xưa đến nay, các mỏ than luôn là nơi phát sinh nhiều sự cố. Dù là ở thời hiện đại cũng thỉnh thoảng đồn về những tai họa do khí độc trong núi than gây .
Nàng đang chuẩn nhắc nhở một chút thì vài vị quan sai bên cạnh tới bẩm báo chuyện gì đó, Ngô đại nhân liền cau mày lập tức rời .
Nàng mím môi, xem đến lúc tìm cơ hội đến núi than đá xem xét, liệu thể cải tiến kết cấu bên trong chăng, kẻo chẳng may sự cố xảy , thôn Đại Hà sẽ là nơi chịu thiệt hại nặng nề nhất, bởi lẽ phần lớn thợ mỏ đều là dân làng nơi đây. Tiếp đến là thôn Vương Gia, thôn Quế Hoa, Lý Gia Câu và những thôn làng lân cận khác...
Hội nghị mở đầy nửa canh giờ thì kết thúc, tổng cộng thuê năm gian hàng. Tuy rằng nhiều, nhưng Lý chính vẫn lấy hân hoan khôn xiết. Ông tin rằng, sẽ càng ngày càng nhiều tìm đến thuê gian hàng. Khi lượng tấp nập, giá thuê gian hàng ắt sẽ tăng cao, chợ của họ mới chính thức thu về lợi nhuận. Cái ngày đó, chắc chắn sẽ chẳng còn xa.
Sau khi bãi họp, Triệu gia liền quyết định thuê một gian hàng ở vị trí trung tâm. Gian hàng tuy chỉ độc một gian, song vô cùng rộng rãi. Chiều ngang thể đặt ba bàn nối liền, tính cả phía lẫn phía , thể sắp xếp ít nhất mười tám bàn. Hơn nữa, nếu tu sửa mái hiên rộng hơn đôi chút, thể đặt thêm hai bàn nữa, tổng cộng đạt hai mươi bàn, dung nạp tối đa tám mươi thực khách cùng lúc.
Đương nhiên, ban đầu, sẽ sắp xếp nhiều bàn ghế đến thế. Đợi khách khứa tấp nập, bấy giờ sẽ liệu tính .
Trình Loan Loan mời đến hỗ trợ quy hoạch. Nàng kiến nghị tạm thời đặt tám chiếc bàn, một phần ba lối phía sẽ đặt một vách ngăn bằng gỗ. Đồng thời, nàng cho chế tác thêm hai ô cửa sổ: một dành cho món chính, một dành cho các món mặn và món chay. Cơ hồ giống một quán ăn chuẩn mực. Làm như thể khiến thực khách tự giác xếp hàng, tránh tình cảnh hỗn loạn, luống cuống tay chân.
“Cũng cần tuyển thêm .” Trình Loan Loan một cách mạch lạc, rành rọt: “Một phụ trách xúc cơm, một phụ trách múc thức ăn. Chỉ cần đợi thực khách gọi món là đủ. Chỉ là thấy vẫn nên chuẩn sẵn chén đũa, xét cho cùng, chẳng lẽ bắt tự mang theo dụng cụ ăn uống đến đây ?”
Triệu lão thái thái đau xót : “Việc , nương cũng trăn trở suy nghĩ. Cũng hỏi thăm trong thành, chén lớn loại bình thường nhất ngốn mười hai văn tiền một chiếc, chén canh nhỏ hơn đôi chút cũng năm văn. Lại còn kể đến muỗng đũa, mua chừng một trăm bộ tốn đến hai, ba lượng bạc. E rằng quá đắt đỏ !”
Trình Loan Loan lão nhân gia tiếc của, nhưng khoản bạc là cần thiết chi tiêu. Ở thời , giá chén bát quả thực phần đắt đỏ, song chén đũa trong thương thành của nàng giá chăng. Nàng cất lời : “Lần con thành, thấy một chưởng quầy đang bán một lô chén , chỉ bán với phân nửa giá, tính chừng một lượng bạc là thể mua một trăm bộ. Nếu nương ưng thuận, con sẽ đến hỏi chưởng quầy đó xem .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-780.html.]
Triệu lão thái thái hỏi: “Lỗi hỏng đến mức nào?”
“Khả năng chỉ là do màu vẽ đều, chắc chắn vấn đề gì to tát.” Trình Loan Loan : “Nó gần như tương tự với loại chén đây con dùng để bán thạch băng.”
Đó là chén sứ trắng in hoa, Triệu lão thái thái khắc sâu ấn tượng, đặc biệt tinh xảo. Một lượng bạc mà mua một trăm bộ, quả thật là quá hời!
Lão nhân gia lập tức gật đầu: “Dâu trưởng, chuyện , đành nhờ cậy con .”
Nói đoạn, liền lấy một xâu tiền, nhét tay Trình Loan Loan.
Vân Mộng Hạ Vũ
Gian hàng kế bên cũng bày biện gọn gàng. Là Chu lão bà tử đang sắp xếp trứng bắc thảo, tất cả đều đặt trong những giỏ tre, bày biện ngay cửa, cắm thêm một tấm thẻ ghi rõ giá cả, để hài tử Đại Thụ ở đó trông coi.
Đại Thụ là trưởng tử của Trương quả phụ, từ ngày thiếu mẫu che chở, càng thêm trầm tĩnh, hiểu chuyện hơn , luôn giúp đỡ Chu lão bà tử bận rộn ngơi.
Chu Hổ Tử đảm nhiệm việc thu mua trứng vịt tại những thôn xóm lân cận. Hắn hầu như quanh quẩn bên ngoài mỗi ngày, một hài tử mới mười hai tuổi tỏ rõ dũng khí kém trưởng thành.
Liền kề đó một gian chính là cửa hàng của Lục Ánh Tuyết.
Nàng vội vàng kéo Trình Loan Loan : “Loan Loan tỷ, tỷ mau giúp xem thử, cửa hàng trang trí thế nào cho thêm phần mắt?”
Đối với việc kinh doanh tiệm rượu, Trình Loan Loan chút kinh nghiệm nào, song cũng dựa theo suy nghĩ của mà đưa vài ý tưởng trang trí.