Kính mời quý độc giả tiếp tục theo dõi chương truyện tại đây!
Bên tan cuộc, ít thôn dân đến nhà thích của để kêu gọi .
Vào mùa đông, phần đông nông phu đều nhàn rỗi tại gia. Chỉ một tiếng hô hào, hơn trăm tráng đinh từ các thôn lân cận tề tựu, ghi danh trồng cây.
Lý chính mỉm , an tọa gốc cây cổ thụ ở bãi đất hoang, đảm nhiệm việc ghi danh. Vốn dĩ việc từ vẫn do Triệu Thiết Trụ phụ trách, nhưng lúc Thiết Trụ đang theo học, lý chính đành đích cáng đáng.
Người đến ghi danh tiên sẽ khai báo họ tên cùng nơi cư ngụ, đó sang bên cạnh nhận cây giống, mỗi lượt nhận hai mươi cây. Sau khi trồng xong sẽ đến kiểm tra, cũng ghi chép rõ cây của mỗi trồng tại hàng nào, dãy nào. Sở dĩ là để phòng khi năm lỡ cây c.h.ế.t non thì thể truy cứu trách nhiệm.
Dĩ nhiên, nếu chỉ c.h.ế.t một hai cây thì cũng sẽ đến phiền, bởi vì cây giống qua mùa đông vốn dĩ vẫn sẽ chút hao hụt. nếu một trồng cây mà c.h.ế.t phần lớn, thì rõ ràng trồng ắt hẳn vấn đề, loại cần buộc trả bạc tiền.
Cũng trong lúc đó, Tào gia chuyên chở gạch xanh tới. Hơn một vạn khối gạch xanh chất cao như núi ở bãi đất hoang, thu hút ánh mắt hiếu kỳ của vô qua .
Lý chính mỗi ngày chẳng lúc nào ngơi tay, chỉ giám sát việc trồng cây, còn an bài nhân sự khởi công xây nhà… Hầu hết thôn dân trong thôn đều công ăn việc . Một ít tiểu đồng chừng mười tuổi cũng gọi tới, phụ trách khuân vác gạch, trộn đất cùng các việc vặt vãnh tại công địa…
Mấy ngày nay, những chướng ngại vật thiết lập trong thôn ngoài thôn cũng âm thầm thành. Chỉ của tuần tra đội mới chướng ngại vật đặt ở nơi nào, còn các thôn dân vẫn tiếp tục cuộc sống bận rộn như thường nhật, sự đấy…
Thời tiết ngày càng giá lạnh, hiện tại là chính giữa đông lạnh. Chờ nửa tháng nữa là đến tháng Chạp, qua thêm một tháng nữa là tới lúc đón Tết.
Trình Loan Loan bắt đầu nổi lửa sưởi giường đất. Nàng vốn dĩ thể chất yếu ớt, sợ lạnh, bên ngoài gió thổi rít, chỉ tiếng gió khiến nàng cảm thấy rét buốt.
Sau khi Ngô Tuệ Nương mãn nguyệt, Văn thị cũng trở về Triệu gia. Bà liền quyết định để Ngô Tuệ Nương cùng tiểu tôn nữ sang ngủ chung với , cùng ngủ giường đất. Thời tiết quá lạnh, bà chỉ sợ tiểu tôn nữ lạnh mà cảm hàn.
Còn về phần đám nam hài, nếu quá lạnh thì thể nổi lửa sưởi giường đất trong phòng của Triệu Tứ Đản. Chỉ là hiển nhiên những nam hài chẳng sợ lạnh, cũng chẳng mảy may hứng thú với giường đất.
Trình Loan Loan từ thương quán mua mấy chiếc chăn bông, ban cho mỗi hài tử một chiếc: “Đây là chăn bông sai từ nơi khác mang về, thứ ấm áp, nếu cảm thấy lạnh, hãy lấy mà đắp.”
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-574.html.]
Trong nhà mỗi ngày khách thương tấp nập tới cửa, đều là ngự những cỗ xe ngựa lớn mà tới, mang theo bao đồ vật lạ mắt về nhà cũng là chuyện thường tình.
“Chăn bông thật ấm áp!” Triệu Tứ Đản hớn hở đến nheo mắt: “Nằm lên thật mềm, thật thoải mái. Mẫu , chăn bông từ thứ vật liệu gì ?”
Trình Chiêu ung dung cất lời: “Sách ghi chép rằng: Thảo, thật như kén, kén trung ti như tế khoáng, tên là bạch điệp tử. Phải chăng đây chính là thứ ?”
Thẩm Chính kinh ngạc: “Sao ngươi cái gì cũng ?”
“Nghe thứ sinh trưởng nơi hải đảo phía Nam, khi chế tác thể thành y phục giữ ấm, chống chọi giá lạnh. hải đảo ở phía Nam hiếm khi khí trời giá buốt, cho nên bạch điệp vẫn phổ cập rộng rãi, chỉ một sách vở tại phương Nam ghi chép.” Trình Chiêu : “Nếu bạch điệp tử thể gieo trồng phổ biến, thì sẽ bao nhiêu bách tính còn chịu cảnh c.h.ế.t rét nơi mùa đông lạnh lẽo…”
Trình Loan Loan khỏi ngợi khen, Chiêu nhi về ắt hẳn sẽ trở thành một vị quan , thương dân như con.
Nàng mở miệng : “Ta sai từ phương nam mua hạt giống của bạch điệp tử về. Mùa xuân năm , chúng cứ trồng thử xem.”
Triệu Đại Sơn vỗ n.g.ự.c cam đoan: “Việc bạch điệp tử cứ giao cho con lo liệu, con nhất định sẽ trồng thành công.”
Khi gia đình đang chuyện trò, một giọng sang sảng từ ngoài cửa vọng đến: “Nương Đại Sơn, việc xong !”
Trình Loan Loan ngước , là bà mối Triệu.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đám trẻ trong nhà đồng loạt liếc về phía Triệu Nhị Cẩu. Tuy rằng Trình Loan Loan hành sự kín kẽ, nhưng sống chung một mái nhà, mấy đứa trẻ cũng chẳng kẻ ngốc, tất nhiên sớm chuyện .
Triệu Nhị Cẩu mặt đỏ ửng, ho khan mấy tiếng lên tiếng: “Thẩm Chính nhà , sẽ pha .”
Nói đoạn liền vội vã rời . Chốc lát , Xuân Hoa bưng tiến .
Bà mối Triệu cầm trong tay một tờ giấy, híp mắt : “Đây là sinh thần bát tự của Tào gia đại tiểu thư…”
Phạm Khắc Hiếu