Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Phường xà phòng bắt đầu sản xuất 2
Nàng bảo Triệu Tứ Đản danh sách, niêm yết tại cửa học đường.
Những chọn vui mừng khôn xiết, đến nỗi cho , thậm chí vài còn từng qua với Trình Loan Loan bao giờ.
Phạm Khắc Hiếu
Thật về phương diện tuyển , Trình Loan Loan cũng dụng ý của riêng .
Cơ bản những chọn đều là những quá quen với , sáu bảy khâu công việc cần kết hợp sáu bảy quen mới thể phỏng đoán phần nào quy trình sản xuất.
Tuy rằng khâu quan trọng nhất do nàng tự tay thực hiện, nhưng nếu quy trình sản xuất cơ bản tiết lộ ngoài, khó tránh khỏi thương nhân dò xét, bắt chước. Đến lúc đó thêm phiền toái.
Sáng sớm ngày hôm .
Mười bảy trong thôn tề tựu tại phường sản xuất xà phòng từ sớm.
“Trước khi chính thức sản xuất, lời cảnh cáo .” Trình Loan Loan lạnh lùng cất lời: “Trong một ngày, những việc các ngươi ở đây, cụ thể cách thức , chỉ cần tự lòng hiểu rõ, tuyệt đối tiết lộ cho bất cứ kẻ ngoài nào.”
Mười bảy đều gật đầu: “Đương nhiên , thề sẽ tiết lộ cho ai, dù là hài tử trong nhà.”
“Ta sai thảo khế ước.” Trình Loan Loan cầm mười bảy tờ khế ước trong tay: “Nếu vi phạm khế ước bồi thường ít nhất một trăm lượng bạc. Nếu các vị đều cảm thấy thành vấn đề thì thể ký.”
Một trăm lượng bạc… Với dân làng mà , đây quả là một khoản tiền khổng lồ.
Mười bảy .
Bà Thiết Trụ là đầu tiên bước ngoài: “Miệng lưỡi vốn kín đáo, dù ai hỏi cũng sẽ tiết lộ, nguyện ký.”
Bà Từ cũng dậy: “Một phụ nhân như , vốn chẳng hiểu sự tình, càng dám tiết lộ cho bất cứ ai.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-482.html.]
Có hai đầu, những khác cũng đều ký.
Trong lòng bọn họ đều hiểu rõ, việc buôn bán kiếm tiền nếu như tiết lộ ngoài, Bà Đại Sơn ắt hẳn sẽ chẳng còn kiếm lợi nhuận.
Bà Đại Sơn thể kiếm lợi, thì bọn họ càng chẳng đường giàu.
Trình Loan Loan thu hơn mười bản khế ước.
Thật những khế ước phần bất công, tiền công mỗi tháng chỉ vỏn vẹn chừng , thế nhưng bắt buộc bồi thường cả trăm lượng bạc. Nếu ở thời nay, khế ước của nàng chẳng khác nào một bản văn thư cường ngạnh, ngay cả quan phủ cũng sẽ chấp thuận những điều khoản như .
ở cổ đại, chỉ cần ký tên, khế ước liền hiệu lực.
Nàng cường ngạnh như , đương nhiên cũng ban cho họ chút lợi lộc.
Trình Loan Loan mỉm : “Vậy bây giờ sẽ bàn về tiền công. Tiền công một tháng của chư vị phu nhân cùng các tiểu cô nương là sáu trăm văn tiền, chư vị nam nhân một tháng tám trăm văn tiền. Sáng Thìn giờ đến , giữa trưa nghỉ nửa canh giờ, chiều Thân giờ kết thúc công việc, sáu nghỉ một.”
Triệu Hữu Quý, phụ của Triệu Thiển Căn khẽ ngoáy ngoáy vành tai: “Làm sáu nghỉ một là ý gì?”
“Chính là sáu ngày nghỉ ngơi một ngày.” Trình Loan Loan mỉm đáp: “Trong nhà mỗi đều con nhỏ, nhiều việc vặt vãnh, cũng thể ngày ngày dành trọn trong xưởng của . Song, nơi đây của cung cấp cơm, chư vị tự lo liệu bữa trưa của .”
Nghe thấy lời của nàng, quần chúng ai nấy đều sững sờ.
Làm sáu ngày nghỉ ngơi một ngày? Thiên hạ há chuyện đến ?
Dân làng nơi đây, quanh năm suốt tháng một khắc an nhàn, cho dù là bận việc đồng áng thì cũng sẽ muôn vàn việc vặt khác, trừ những kẻ biếng nhác thì một ai thật sự nhàn rỗi gì.
Vương viên ngoại ở huyện lỵ kề bên xem như cũng là một bậc trưởng giả phúc hậu, việc cho Vương viên ngoại, một tháng thể nghỉ một ngày, khắp huyện thành ai nấy đều ngợi khen.
bây giờ nương Đại Sơn cho bọn họ nghỉ đến bốn ngày mỗi tháng.
Nghỉ ngơi bốn ngày, còn thể gần một lạng bạc, quả là phúc lộc trời ban.
Hồng phúc lớn thế giáng xuống đầu bọn họ, đây là việc đến mơ cũng chẳng dám nghĩ tới. Quần chúng ai nấy xoa xoa đôi tay, chuẩn sẵn sàng bắt tay công việc.