Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Trình Loan Loan đồng ý.
Tiểu cô nương tên là Tào Oánh Oánh, năm nay mười lăm tuổi, là trấn Hà Khẩu. Còn về việc nhà gì, nàng cố chấp chịu hé môi dù chỉ một chữ.
Trong căn nhà hiện tại chín , Trình Loan Loan là lớn tuổi nhất. Trong mắt nàng, những khác đều như hài tử, quá câu nệ chuyện nam nữ khác biệt đại phòng tiểu viện.
Mà dẫu Ngô Tuệ Nương tuổi còn nhỏ, nhưng là phụ nhân, đang mang thai, nên cũng chẳng cần quá bận tâm đến những chuyện như .
Giờ đây, khi một tiểu cô nương mười lăm tuổi đến nhà, nhiều chuyện trở nên bất tiện hơn so với thuở .
Phạm Khắc Hiếu
Trình Loan Loan mở lời: "Đại Sơn, mấy đêm nay con hãy đến nhà mới mà ngủ. Bên viện chất nhiều gỗ và gạch xanh, cần trông coi ban đêm."
Trong thôn, hàng đêm luôn tuần tra, thật chẳng cần phái ai gác đêm, nhưng đây chỉ là lý do thoái thác của Trình Loan Loan mà thôi.
Nàng tiếp lời: "Oánh Oánh, cháu ngủ cùng đại tẩu ."
Tào Oánh Oánh ngoan ngoãn gật đầu.
Trình Loan Loan trầm ngâm một lát, đoạn tiếp: "Phòng mới quá rộng, đại ca các con ngủ một e rằng chút sợ hãi, Nhị Cẩu, con cũng gác cùng ."
Thẩm Chính hì hì chen : "Thẩm, con cũng ."
Nơi bùn đất gập ghềnh, buổi tối ngủ cảm thấy cộm.
Trong căn phòng nhà mới giường đất bằng phẳng, lẽ ngủ sẽ thoải mái hơn nhiều.
Thẩm Chính kéo Trình Chiêu cùng, cuối cùng thành năm gác đêm, đó là Triệu Đại Sơn, Triệu Nhị Cẩu, Thẩm Chính, Trình Chiêu, và cả thư đồng A Phúc.
Trình Loan Loan bảo Ngô Tuệ Nương tìm cho Tào Oánh Oánh một bộ y phục sạch sẽ để .
Trong nhà mỗi đều hai bộ y phục mới, vì Ngô Tuệ Nương m.a.n.g t.h.a.i nên mặc , vẫn luôn cất trong đáy hòm.
Nàng lấy một bộ đưa cho Tào Oánh Oánh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tào Oánh Oánh lắc đầu, cầm lấy bộ y phục vá mép giường, mím môi : "Ta mặc bộ ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-367.html.]
Đây là y phục Ngô Tuệ Nương mặc hàng ngày, vá miếng lớn miếng bé, mỗi nàng mặc đều cảm thấy chỗ nào cũng lọt gió, thể đưa bộ y phục cho khách nhân mặc.
Hơn nữa, tiểu cô nương mày ngài mắt phượng, dung mạo cực kỳ đoan trang xinh , tựa như tiểu thư khuê các của nhà quyền quý, tiểu thư khuê các thể mặc y phục rách nát như chứ.
Lúc Ngô Tuệ Nương còn thêm điều gì, Tào Oánh Oánh bắt đầu cởi y phục.
"..." Nàng vội vàng : "Cô nương từ từ , xin phép lui ngoài ."
Sao cô nương y phục cũng tránh thế?
Nàng vội vàng đẩy cửa , nhường gian riêng cho nàng.
Tào Oánh Oánh cởi y phục, mặc bộ y phục nhiều miếng vá . Sau khi mặc xong, hốc mắt nàng liền đỏ hoe.
Lúc còn ở nhà, mặc y phục đều hầu hạ, nàng nào cần tự tay những chuyện .
Nếu phụ còn ở nhà, nàng lưu lạc đến nông nỗi .
Nàng lặng lẽ một lúc, khi lau khô nước mắt, khom lưng ôm y phục bẩn mặt đất lên.
Nàng thầm nhủ với chính , hiện tại nàng còn là Tào tiểu thư nữa, mà là một nha đầu ăn nhờ ở đậu. Dù chuyện gì nàng cũng học cách tự lấy.
Chỉ cần đợi đến khi phụ trấn Hà Khẩu là nàng thể về nhà.
Nàng đến sân, mơ mịt quanh, nên giặt y phục như thế nào.
Ngô Tuệ Nương đỡ bụng tới, với nàng: "Chậu gỗ ở bên , lu nước cũng ở bên , nhà bếp tro than, bỏ giặt cùng là ."
Mẹ chồng dặn dò , dù ai ở trong nhà cũng công việc cần .
Cho nên dù tiểu cô nương dường như giặt y phục, Ngô Tuệ Nương cũng định giúp đỡ. Cùng lắm thì tiểu cô nương giặt sạch, nàng sẽ giặt một giúp là .
Tào Oánh Oánh ôm y phục đến bên cạnh lu nước, bắt đầu giặt y phục một cách hình dạng.
Trình Loan Loan từ xa trông thấy, trong lòng cũng phần an tâm hơn. Tuy Tào Oánh Oánh là tiểu thư cành vàng lá ngọc nuông chiều từ bé, nhưng bản tính vô cùng thiện lương.
Nàng kéo Thẩm Chính và Triệu Nhị Cẩu sang một bên, gương mặt nghiêm nghị, cất lời hỏi: “Hôm nay kẻ nào chủ ý đến Di Hồng Lâu?”
Thẩm Chính chột cúi đầu.