Ác Mẫu Chuyển Sinh Thành Hiền Thê - Chương 279

Cập nhật lúc: 2025-10-22 04:10:51
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Ngày mùa nắng gắt, giữa buổi ban trưa, mồ hôi rơi thánh thót.

Phạm Khắc Hiếu

 

Những giọt mồ hôi to bằng hạt đậu lăn dài gương mặt Trình Loan Loan, từng giọt, từng giọt thấm ruộng lúa.

 

Nàng thậm chí lấy một khắc để lau mồ hôi, cúi cẩn thận dùng dây cỏ, buộc từng bó lúa chín ruộng. Động tác thể quá mạnh tay, e rằng hạt lúa sẽ rụng rời. Lúa rơi xuống ruộng, khom lưng nhặt từng hạt một, quả là lãng phí công sức bao.

 

Sau khi buộc bộ lúa, nàng âm thầm thoa chút t.h.u.ố.c lòng bàn tay, đó mới cầm lấy đòn gánh, chuẩn gánh lúa về nhà.

 

Vân Mộng Hạ Vũ

 

Vừa ngẩng đầu, nàng thấy Ngô Tuệ Nương từ phía xa bước tới.

 

Bờ ruộng vốn hẹp, hai bên trái là gốc rạ trơ trụi. Nếu cẩn trọng mà trượt chân ngã xuống, hậu quả e rằng thật khó lường.

 

Trình Loan Loan vội vàng chạy tới, đỡ lấy cánh tay nàng dâu của : “Trời nóng bức như thế , con đang bụng mang chửa, đồng chi hả?”

 

Ngô Tuệ Nương xong, trong lòng dâng trào cảm động.

 

Vào mùa thu hoạch, dù là nữ nhân m.a.n.g t.h.a.i hài tử nhỏ, ai nấy đều xuống đồng việc. Nàng cũng chuẩn sẵn sàng phụ giúp gặt lúa, thế nhưng chồng kiên quyết cho nàng đụng những công việc nặng nhọc . Nhìn thấy lòng bàn tay chồng chi chít những bọng nước rộp, trái tim nàng bỗng chốc se , hốc mắt cũng ửng đỏ đôi phần.

 

Trình Loan Loan giật : “Tuệ Nương, con ? Có bụng khỏe nơi nào chăng?”

 

“Không , , con cả.” Ngô Tuệ Nương vội vàng bày một khuôn mặt tươi : “Nương, nhà chúng khách quý tới, là các đồng môn của biểu ca, ước chừng tám chín .”

 

Trình Loan Loan bước lên bờ ruộng, kiễng chân về phía xa, thấy cổng nhà ba cỗ xe ngựa đậu sẵn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-279.html.]

[]

 

Nàng đại khái đoán đại sự tình gì đang diễn , vội nhấc bó lúa lên và nhanh về phía nhà .

 

Ngô Tuệ Nương cúi xuống nhặt những hạt lúa rơi vãi mặt đất, theo chân Trình Loan Loan trở về.

 

Khi đến gần hơn, nàng mới sực phát hiện , sân cổng nhà trải đầy lúa, ba cỗ xe ngựa đang chậm rãi nghiền nghiền .

 

Chỉ điều, bánh xe quá nhỏ, dẫu nghiền qua nghiền đến mấy chục lượt, hiệu quả cũng chẳng là bao.

 

Trình Loan Loan chợt nhớ khi còn ở cố hương, từng xem thấy đồng lúa ở nông thôn, dùng sức trâu kéo tảng đá tròn để tuốt lúa. Tảng đá nặng, chỉ cần kéo kéo thể tuốt lúa dễ dàng, giúp tiết kiệm ít sức lực của nhân công. Hình như thứ đó gọi là... trục tuốt lúa.

 

Vật , trong dòng chảy lịch sử, cũng từng xuất hiện, song hề phổ biến rộng rãi. Dường như đợi đến những thập niên tám mươi, chín mươi của thế kỷ , nó mới thực sự trở thành vật dụng quen thuộc, khi mỗi nhà ở nông thôn dường như đều sở hữu một chiếc.

 

“Nương Đại Sơn, nhà ngươi chuyện gì , ai tới thế?” Vương Thẩm hàng xóm về nhà uống một ngụm nước, thấy ba cỗ xe ngựa, sân viện đầy ắp nhân ảnh liền kinh hãi, vội vàng kéo tay Trình Loan Loan hỏi: “Một đoàn y phục tề chỉnh, dung mạo tuấn tú phi phàm, trong thôn ít thôn nữ ngang qua, thảy đều đỏ mặt ngượng ngùng.”

 

Trình Loan Loan cảm thấy khó xử, dân phong thôn Đại Hà quả nhiên mạnh mẽ.

 

Nàng : “Đều là đồng môn của Trình Chiêu, đến đây thăm nom y. Ta chào khách .”

 

Nàng tới cổng, hạ lúa vai xuống, ngước mắt về phía sân, lập tức kinh ngạc.

 

Lúc bước trong sân, trong lòng nàng còn đang suy nghĩ, Thẩm Chính thể khiến mấy vị thiếu gia trấn cam lòng cho mượn xe ngựa tuốt lúa, quả thực kẻ tầm thường. Nào ngờ, bảy tám vị thư sinh trấn chỉ cho mượn xe ngựa cùng xa phu, mà ngay cả tự cũng xắn tay áo việc.

 

Nông cụ trong nhà hạn, A Phúc cầm một cái vụt duy nhất, Trình Chiêu cầm một cái chạc duy nhất, những còn kẻ thì dùng chậu gỗ để tuốt hạt, kẻ thì dứt khoát dùng tay tuốt từng hạt lúa từ cây. Ban đầu hiệu suất quả thật nhanh chóng, nhưng bốn năm cây lúa thì lòng bàn tay của mấy vị thiếu gia bắt đầu ửng đỏ...

 

Trình Loan Loan vội vàng cất lời: “Chư vị thể tuốt hạt lúa như thế, tay sẽ thương mất. Mau sang một bên nghỉ ngơi chút .”

 

Dứt lời, nàng trừng mắt Trình Chiêu: “Chiêu nhi, đây đều là đồng môn của , thể để các những việc nhà nông như ? Mọi hãy dừng tay, đến nơi râm mát mà nghỉ ngơi chút .”

 

Loading...