Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Lý chính đương nhiên sẽ những lời để nản lòng thôn dân. Hắn lớn tiếng : “Cả thôn đồng lòng đẩy lui nạn châu chấu. Đây là đầu tiên trong nhiều năm qua thôn Đại Hà vượt qua kiếp nạn , châu chấu bay về phía Đông , sẽ bay sang đây nữa. Mọi hãy nhẫn nại đợi chờ, ba bốn ngày nữa là thể gặt lúa, đến lúc đó là thể ăn no bụng !”
Thôn dân già trẻ lớn bé đều đồng loạt tản .
Trình Chiêu mệt đến mức gần như quỵ ngã, thể trạng yếu ớt nên giao nhiệm vụ dùng bạt tiêu diệt châu chấu. Hắn kéo tấm bạt chạy khắp cánh đồng, sơ bộ mà đếm cũng diệt trừ ít nhất hàng ngàn con châu chấu. Cảm giác đạt thành quả khiến hưng phấn khôn xiết, thậm chí còn vui sướng hơn khi một quyển sách. Lại , ngoài phấn khích , cũng chút lo lắng, trận chiến diệt trừ châu chấu bên thôn Trình Gia diễn thuận lợi .
Ngô Tuệ Nương cũng tham gia trận chiến diệt châu chấu . Nhiều phụ nữ cùng trẻ nhỏ trong thôn tề tựu cùng để đốt hoa ngũ sắc.
Công việc quá nhọc nhằn nên lúc trở về Ngô Tuệ Nương trông cũng quá chật vật như những khác.
Nàng tẩy trần sạch sẽ đồ lửa nấu ăn.
Bận rộn một hồi lâu, ai nấy đều thấm mệt. Ngô Tuệ Nương chủ động bếp nấu cơm, hầm canh gà rừng cùng thịt thỏ kho mặn.
Sau khi cả nhà tẩy rửa sạch sẽ những mùi lạ thì mới bắt đầu dùng bữa.
“Đại tẩu, tài nghệ bếp núc của tẩu quả là ngày càng tinh xảo!” Triệu Tứ Đản : “Đặc biệt là thịt thỏ, ngon tuyệt!”
Ngô Tuệ Nương cố tình chọc ghẹo : “Còn là ai đầu tiên ăn thịt thỏ đến t.h.ả.m hại.”
Triệu Tứ Đản nuốt miếng thịt thỏ, hề đỏ mặt mà đáp: “Đệ nào ngờ thịt thỏ mỹ vị đến thế, thật sự là thơm ngon vô cùng.”
Trình Chiêu cũng gật đầu : “Tài nghệ nấu nướng của tức phụ Đại Sơn quả nhiên chẳng kém cạnh, thể sánh ngang với trù phòng của thư viện Nam Phủ.”
Ngô Tuệ Nương khẽ đỏ mặt: “Biểu ca, cũng đừng dối gạt .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-240.html.]
[]
Phạm Khắc Hiếu
“Bậc sách sẽ chẳng bao giờ lời giả dối .” Trình Chiêu nghiêm mặt : “Túy Tiên Lâu ở trấn Hà Khẩu cũng món thịt thỏ kho tàu , nhưng hương vị so với món nàng , e rằng chỉ đạt ba phần năm mà thôi.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngô Tuệ Nương khen tới mức má đỏ bừng: “Cũng nhờ nương chỉ dạy tận tình.”
“Nương tự tay , e rằng cũng chẳng sánh với tài nghệ của con .” Trình Loan Loan : “Xem tức phụ nhà Đại Sơn quả tiềm năng trở thành một nữ trù sư. Sau , nếu nhà chút của ăn của để, chẳng thể tính đến việc mở một tửu lâu trấn, giao cho tức phụ Đại Sơn quản lý ?”
Nàng chỉ nắm công thức, chứ thật sự tự tay bếp thì chắc thành phẩm ưng ý.
Ngược , Tuệ Nương tay thể nắm giữ tinh túy của việc bếp núc, thậm chí còn tối ưu hóa các phương pháp nàng chỉ bảo. Hương vị món thịt kho tàu , e rằng cũng chẳng kém cạnh là bao so với những món hảo hạng nhất ở kiếp của nàng, chỉ là do thiếu thốn gia vị mà thôi.
Nàng vẫn thường lén lút mang một vài loại gia vị đặc biệt, nhưng chung vẫn còn thiếu thốn, chẳng dám lấy quá nhiều.
Về , nếu thật sự cơ hội mở tửu lâu, nàng sẽ liệu tính .
Dùng bữa xong, Trình Chiêu cùng bốn hài tử tề tựu nơi từ đường, chuẩn khai giảng bài học.
Những hài tử khác trong thôn cũng đến từ sớm, y phục tề chỉnh, mặt mũi cũng chải chuốt qua loa, ngoan ngoãn bàn học.
Người lớn tuổi nhất hẳn là Triệu Đại Sơn, năm nay mười tám tuổi, còn đứa nhỏ nhất lên năm, chính là đại tôn tử của một hộ gia đình trong thôn.
Dù tuổi tác bất đồng, song trình độ học vấn của bọn trẻ mấy khác biệt. Chỉ Triệu Thiết Trụ cùng Triệu Tứ Đản là nhận mặt chữ nhiều hơn đôi chút, còn Triệu Nhị Cẩu tỏ tinh thông việc tính toán hơn hẳn.
Trình Chiêu thầm tính toán, vài hôm nữa sẽ chia học đường thành hai ban dựa năng lực học tập của đám hài tử: một ban học nhanh, ban còn học chậm hơn. Lại tính thêm một ban chuyên biệt, chủ yếu giảng dạy riêng cho Nhị Cẩu và Tứ Đản.
Lý chính từ ngoài , đảo mắt quan sát một lượt xung quanh, ngừng gật gù tán thưởng. Thôn Đại Hà cuối cùng cũng học đường, tuy chẳng Trình Chiêu sẽ lưu bao lâu, song cứ ngày nào là quý ngày .
Dạo quanh một vòng xong, lý chính bèn cất bước, hướng thẳng về nhà Trình Loan Loan.