Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Tại huyện nha.
Thẩm Huyện lệnh cùng Viên sư gia, chủ bộ[1], điển [2] đều mặt, cùng tổ chức một cuộc họp bàn nhỏ.
[1] Chức quan quản lí các việc vụn vặt về lương thảo, công văn thư tín.
[2] Chức quan chịu trách nhiệm thu thập, giao nhận, niêm phong và lưu trữ hồ sơ, tài liệu.
Gần đây bọn họ tới bốn thôn gần nhất trong ba mươi sáu thôn trang thuộc khu vực quản lý của trấn Bình An. Châu chấu bay tán loạn khắp trời, song chúng vẫn ở trạng thái phân tán, kết đàn dày đặc. Tuy xem đáng sợ bằng kiếp nạn châu chấu năm ngoái, nhưng vẫn đủ khiến kinh hồn bạt vía thôi.
Viên sư gia : “Vào giờ năm ngoái, nạn châu chấu bùng phát .”
Sắc mặt Chủ bộ ngưng trọng: “Theo hạ quan thấy, nhiều nhất là hai ba ngày nữa, châu chấu sẽ tụ tập gây đại họa, e rằng khi đó sẽ cách nào vãn hồi.”
Điển thở dài: “Thật vả lây mới giải quyết vấn đề khô hạn, nào ngờ nạn châu chấu kéo đến nữa. Mấy năm liền gặp tai ương, thuế thu đủ, quan khố trống rỗng, e rằng triều đình sẽ chất vấn trách tội….”
Mấy liên tục thở dài, Thẩm Huyện lệnh lo lắng khôn nguôi.
Trấn Bình An hai năm liên tục gặp chuyện may, chức Huyện lệnh của e là khó giữ nữa.
Lúc , một nha dịch vội vàng chạy bẩm báo: “Bẩm đại nhân, Triệu lý chính thôn Đại Hà cầu kiến.”
Lần lúc tìm nguồn nước đào kênh rạch, Huyện lệnh và Triệu lý chính từng ở chung bốn năm ngày, hai khá hòa hợp với .
Kể từ từ biệt đó, ngài còn gặp ông nữa.
Phạm Khắc Hiếu
Trực giác mách bảo ngài, Triệu lý chính đến chắc chắn là vì chuyện châu chấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-229.html.]
Thẩm Huyện lệnh liền bảo nha dịch dẫn .
Vân Mộng Hạ Vũ
Khi Triệu lý chính bước , bên cạnh ông còn một trẻ tuổi, vận một bộ trường bào màu xanh, trông như một thư sinh, dung mạo phần quen thuộc.
“Tiểu dân bái kiến Huyện lệnh đại nhân.”
Triệu lý chính cùng Trình Chiêu quỳ gối mặt đất.
Thẩm Huyện lệnh phất phất tay: “Với cần đa lễ như , hai vị hãy lên .”
Triệu lý chính dậy, trực tiếp chính đề: “Bẩm đại nhân, tiểu dân đến là vì đại họa châu chấu. Tuy châu chấu vẫn gây tai ương lớn, nhưng theo kinh nghiệm của tiểu dân, quá ba ngày, chúng ắt sẽ kết đàn dày đặc, giống như năm , một bầy lớn bay tới, đến nửa ngày sẽ càn quét sạch sẽ lương thực trong ruộng.”
Lời phỏng đoán của ông ngờ trùng hợp với suy nghĩ của Chủ bộ. Chủ bộ liền dậy hỏi: “Vậy hôm nay ngươi đến đây, hẳn là cao kiến?”
Triệu lý chính thành khẩn bẩm báo: “Bốn năm ngày , thôn Đại Hà vẫn luôn nghiên cứu phương pháp diệt trừ châu chấu. Trời xanh phụ lòng hữu tâm, cuối cùng cũng tìm đối sách. Trình Chiêu, cháu mau trình tấu .”
Trình Chiêu chậm rãi tiến lên vài bước, hai tay cung kính dâng lên một xấp giấy tuyên thành dày cộp.
Chủ bộ đón lấy, lật đến trang đầu, lòng chẳng khỏi thầm kinh ngạc tán thán. Nét chữ quả thực vô cùng đẽ, cứng cáp mà mạnh mẽ, bút pháp sắc sảo. Hẳn là trải qua bao năm tháng khổ luyện mới thể nét chữ phi phàm đến .
Xấp giấy đặt lên án thư của Thẩm huyện lệnh. Chủ bộ, điển , sư gia đều ghé sát , chăm chú dõi theo.
Thoạt đầu, mấy vị quan nhân xem mà như lạc sương mù. Toàn bộ là chữ , khiến họ chẳng hiểu nổi dụng ý là gì. Mãi đến khi hết phần văn tự dẫn giải phía , ở mới thấy những kết luận rõ ràng.
Cây ngải thể đuổi châu chấu, hoa ngũ sắc thể lập tức tước đoạt sinh mạng châu chấu. Cần bao nhiêu nước để sắc một cân hoa ngũ sắc, độ lửa và thời gian sắc đều chép rõ ràng. Lật thêm tờ nữa, là phương pháp đặt bẫy lửa, thả vịt diệt châu chấu, vùi lấp xuống kênh rạch, phun hoa ngũ sắc …. Sau khi kết hợp các phương pháp đó, lượng châu chấu tiêu diệt là bao nhiêu cũng ghi chép, hiển hiện cả tình trạng đồng ruộng, thậm chí còn vài nét vẽ mộc mạc bằng bút lông, tựa như vẽ mắt xem cảnh tượng diệt trừ châu chấu ở thôn Đại Hà.
Những tờ cuối cùng là những phương pháp thao tác, các hạng mục công việc cần chú ý, thế nào để bảo vệ vườn tược, thực hiện nên tự bảo vệ bản , và nhiều điều khác nữa….