Người nhà lão Triệu vất vả thuyền, dầm xe ngựa ròng rã nửa tháng mới đến nơi, nghỉ ngơi trọn một ngày một đêm mới lấy tinh thần và khí lực.
Trình Loan Loan gác chuyện đang bộn bề, dẫn bộ nhà họ Triệu thăm thú kinh thành. Kinh thành rộng lớn, vô danh lam thắng cảnh để du ngoạn.
Một đoàn du ngoạn khắp chốn, ngắm kỳ vật, thưởng thức mỹ vị, mua sắm vài món đồ chơi lạ mắt, chẳng mấy chốc hết một ngày.
Ngày thứ hai, là ngày đại hôn của Thẩm gia cùng Lâm gia.
Đây cũng là một trong những nguyên do nhà lão Triệu tới kinh thành .
Dân chúng trấn Đại Hà tin Thẩm thiếu gia sắp thành , ai nấy đều vô cùng phấn khởi. Lúc Thẩm thiếu gia từng ở thôn Đại Hà của bọn họ bấy lâu, ắt hẳn nảy sinh tình cảm sâu đậm, huống hồ, bất luận Thẩm đại nhân thăng quan tiến chức đến địa vị nào, trong lòng họ vẫn xem ngài là quan phụ mẫu.
Bây giờ cuối cùng Thẩm thiếu gia cũng thành hôn, bọn họ thể qua loa cho lệ, thế là từng chuẩn lễ vật mừng, giao phó cho nhà lão Triệu mang tới kinh thành để dâng tặng.
Phạm Khắc Hiếu
Riêng lễ vật mừng chất đầy một xe ngựa.
“Lão tỷ tỷ, cuối cùng cũng gặp tỷ .” Thẩm lão phu nhân nở nụ rạng rỡ: “Nếu đại hôn cận kề, nhất định sẽ đến phủ Loan Loan hàn huyên đôi lời cùng lão tỷ tỷ, nhưng thực sự rảnh rỗi , mong lão tỷ tỷ chớ so đo sự thất lễ của đây.”
Đương nhiên Triệu lão thái thái sẽ so đo chuyện nhỏ nhặt , chủ yếu là tình cảnh Thẩm gia đặc biệt hơn cả, phu nhân trông nom, chẳng quá nhiều nô bộc, trong ngoài nhiều việc, bộ đều do một Thẩm lão phu nhân lo liệu. Lo liệu hôn sự còn chẳng xuể, nào còn thời giờ ngoài tìm hàn huyên tâm sự.
Hai hôm nay, Trình Loan Loan còn phái bà tử Tề cùng vài nha tới giúp đỡ, e rằng nếu , Thẩm lão phu nhân ngay cả thời gian chợp mắt cũng chẳng .
Trình Loan Loan là nghĩa mẫu của tân lang, nàng chẳng thời giờ nhàn tản trò chuyện ở hậu viện, mà dùng phận trưởng bối tiếp đón khách khứa trong tiền viện.
Thẩm gia ở kinh thành vốn gốc rễ còn nông cạn, phần lớn khách khứa đều là đồng môn, đồng liêu của Thẩm Chính, còn các vị phu nhân, tiểu thư thì hiếm hoi. Trình Loan Loan phụ trách tiếp đón ít nữ quyến, còn Thẩm Đông Minh thì dẫn theo hai Triệu Đại Sơn, Triệu Đại Cẩu để chiêu đãi khách nam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1533.html.]
Sắp đến giữa trưa, trong viện bỗng rộn ràng hẳn lên.
“Nguyễn phu nhân, Nguyễn công tử, tới!”
Gã sai vặt ở cửa cao giọng truyền xướng một tiếng, Thẩm lão phu nhân ngay lập tức kinh ngạc: “Chúng hề gửi thiệp mời Nguyễn gia tới dự tiệc .”
Nguyễn gia vốn là dòng dõi võ tướng nắm giữ trọng binh, chẳng hề quen Thẩm gia bọn họ, cũng đến đây ?
“Chắc hẳn là Tiểu Chính là nghĩa tử của nên mới tới.” Trình Loan Loan mỉm kéo tay Thẩm lão phu nhân, cùng bước đón khách: “Nguyễn phu nhân, Nguyễn công tử, hoan nghênh hai vị, hoan nghênh!”
Nguyễn phu nhân dâng lễ vật mừng lên: “Ta đường đột đến đây, mong lão phu nhân đừng trách cứ. Chủ yếu là hài tử trong nhà lớn khôn, hôn sự còn định, tiện đây đến chia chút hỷ khí.”
Thẩm lão phu nhân Nguyễn công tử gầy yếu, nhịn hỏi: “Năm nay mấy tuổi , gầy yếu đến thế?”
“He he he!” Nguyễn Minh Châu chạy tới bên cạnh Thẩm lão phu nhân: “Ta là Nguyễn tiểu thư, nào Nguyễn công tử, he he he.”
“Con bé tính tình ương bướng, cứ thích càn quấy như thế đấy.” Nguyễn phu nhân cố ý nghiêm mặt : “Cứ cho rằng mặc nam trang tiện lợi, ngày nào cũng mặc nam trang rong ruổi khắp chốn, trong kinh thành đều sắp quên khuấy rằng nhà còn một khuê nữ. Cứ đà , mà gả chồng đây?”
Thẩm lão phu nhân tiếp lời: “Nguyễn tiểu thư tính tình cởi mở hoạt bát, nếu ai tìm nàng con dâu, đó ắt là đại phước phần.”
“ , đúng !” Nguyễn Minh Châu một tay ôm Thẩm lão phu nhân, một tay ôm lấy Trình Loan Loan: “Loan Loan di, đừng để tâm lời mẫu nữa. Đi thôi, chúng trong.”
Nguyễn phu nhân hung hăng trừng nàng một cái. Nếu đây là nữ nhi duy nhất bà liều mạng sinh , e rằng nhét bụng để đúc nặn cho .