Mời quý độc giả tiếp tục theo dõi bộ chương truyện bên !
Tần Vương mưu cầu đại sự (1)
Tần Vương đang trong khách sảnh thưởng .
Thấy Trình Loan Loan tới, lập tức dậy: “Nhi tử của Tuệ phu nhân đang tham gia kỳ thi Hội ? Chắc hẳn suốt chín ngày qua, Tuệ phu nhân hẳn là chẳng vướng bận việc gì khác?”
Phạm Khắc Hiếu
Trình Loan Loan lấy lạ, bèn hỏi: “Vương gia gì?”
“Ta chút việc cần thỉnh giáo Tuệ phu nhân, e rằng sẽ mất khá nhiều thời gian.” Tần Vương vung tay, một quyển sách nhỏ từ tay tùy tùng liền đưa tới: “Tuệ phu nhân, xin hãy xem qua vật .”
Trình Loan Loan nhận lấy quyển sách nhỏ, mở , khiến nàng khẽ giật : “Vương gia cũng mở một học đường ư?”
Chớ trách nàng giật , cốt yếu là bởi trong ấn tượng của nàng, vị Vương gia vốn là kẻ ăn chơi trác táng, vô công rỗi nghề, vất vả lắm mới một việc tử tế, thì cũng chỉ là đến Hồ Châu hái đào, vơ vét bộ công lao Đại Vận Hà về … Nay Hoàng hậu mở nữ học đường, cũng học theo mở học đường, chẳng là đối đầu với Hoàng hậu nương nương ?
Bị Trình Loan Loan dùng ánh mắt dò xét , Tần Vương hiểu chút hổ, sờ mũi : “Học đường của hoàng tẩu là nơi để các thứ dân nữ tử học vỡ lòng, đồng thời bồi đắp tư tưởng và cuộc sống cho nữ tử thế gia. học đường của chẳng tương đồng với của hoàng tẩu. Tuệ phu nhân, ngươi kỹ xem, xem xong hãy hiến kế cho .”
Trình Loan Loan đành chịu, cẩn thận xem xét nữa.
Vừa , quả nhiên khiến nàng kinh ngạc khôn xiết, bởi học đường quả thực chẳng hề tương đồng với học đường của Hoàng hậu.
Thời học đường dành cho nữ tử, cho nên học đường của Hoàng hậu nương nương vô luận dạy nội dung gì đều là sản phẩm mới để cho thời đại học hỏi theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1519.html.]
Do học đường dành cho nam tử vốn nhiều, muôn hình vạn trạng: nơi chuyên dạy kiến thức, nơi chuyên dạy võ thuật, nơi chuyên dạy chức nghiệp kỹ năng… Nói chung cái gì cần thì đều . Còn học đường Tần Vương sắp mở đây sẽ khai phá một hình thức khác biệt trong các học đường .
Đây là một học đường đối ngoại, chuyên lấy việc dạy ngoại ngữ chủ yếu.
Xung quanh Đại Vũ quốc vô tiểu quốc gia. Ngôn ngữ và văn tự của họ chẳng hề tương đồng với Đại Vũ, việc giao du hai bên cũng cực kỳ hạn chế.
Hồng Lý Tự phụ trách ngoại giao cũng chỉ hơn mười quan viên, chỉ thể ứng phó những cuộc giao thiệp và mậu dịch cơ bản nhất, e khó bề sâu hơn.
“Học đường của chỉ tuyển những học trò từ cử tử đổ lên.” Tần Vương thấy đáy mắt Trình Loan Loan dấy lên vẻ hứng thú, lập tức tự tin hơn, chậm rãi : “Cử tử học thức, đồng thời cũng vốn kiến thức nhất định. Bọn họ Đại Vũ những phiên thuộc nào, hiểu rõ lịch sử giao du giữa nước và nước nên cần dạy những nội dung cơ sở nữa. Cử tử báo danh, tự chọn một hệ thống ngôn ngữ mà học. Sau khi học thành, triều đình sẽ cấp bạc cử bọn họ sang quốc gia thích hợp để học tập sở trường của nước đó, trở về mở mang, cứ như thế, Đại Vũ ắt sẽ ngày càng cường thịnh…”
Trình Loan Loan chợt nhớ tới một học đường ở triều đại kiếp . Khi , kẻ đề xuất “Học di thuật dĩ chế di” – chính là xuất dương học hỏi kỹ thuật của các nước khác, đó mang về xây dựng quốc gia, khiến đất nước trở nên hùng mạnh để đương đầu với các cường quốc bên ngoài...
Dẫu tại thế giới , Đại Vũ vốn nền tảng lập quốc vững chắc, là cường quốc bậc nhất, song vẫn thể vận dụng luận thuyết để càng thêm hùng mạnh.
Những tiểu quốc xung quanh mặc dù lạc hậu, song bọn họ cũng những tri thức tương đối ưu việt. Ví dụ, lưu ly chính là đến từ Sắt Tác Quốc, kính mắt đến từ nước Ban Ni, A Tát Bố ở phương diện y học tương đối phát triển, nước La Mã ở xa xôi nghiên cứu bê tông... Tóm , mỗi quốc gia đều sở hữu sở trường riêng. Nếu đem những sở trường vận dụng hết Đại Vũ, ắt vương triều sẽ mở một thịnh thế từng trong lịch sử...
Vân Mộng Hạ Vũ
“Ý tưởng của Vương gia quả thực tuyệt.” Trình Loan Loan lời tận đáy lòng: “ những cử tử chức quan, liệu bọn họ đồng thuận đến trường học kiểu mới chăng?”
Có ý tưởng là điều , song chắc phù hợp với thời cục hiện tại.