Ác Mẫu Chuyển Sinh Thành Hiền Thê - Chương 1452

Cập nhật lúc: 2025-10-22 04:45:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Phát hiện nhiều binh khí 2

 

“Quả nhiên động thiên khác!”

 

Nguyễn Minh Châu là kẻ đầu tiên tiến , Trình Loan Loan nối gót theo . Sau khi bước , nàng liền vặn chốt cơ quan vách đá, cánh cửa đá từ từ đóng . Nàng lấy vật châm lửa từ tay áo, khẽ thổi, lập tức một tia sáng yếu ớt bừng lên.

 

“Ối chà, nơi một căn phòng bài trí! Ví như đêm qua thể phát hiện thì mấy, chúng ắt thể nghỉ ngơi tại đây.” Nguyễn Minh Châu ngạc nhiên thốt lên, “Nơi tinh tươm, qua tựa hồ luôn sinh sống. thể ở trong chốn thâm sơn cùng cốc chứ…”

 

Sở dĩ Trình Loan Loan vội “phát giác” cơ quan mật đạo đêm qua, hết là bởi nơi quá đỗi kín đáo, châm lửa dễ sinh khí độc. Kế đến, phía gian thất chất đầy binh khí. Nếu nha đầu thấy một kho binh khí đồ sộ đến , thì đêm qua thể an giấc?

 

Nguyễn Minh Châu mải miết ngắm nghía khắp nơi, cuối cùng cũng tiến đến phía gian thất.

 

Hàng trăm chiếc hòm lớn chồng chất ngất cao tận nóc sơn động. Cảnh tượng , quả thực tả xiết sự hùng vĩ! Nàng lập tức ngẩn , sững sờ bất động.

 

Qua một hồi lâu, nàng mới nhớ tới xem rương chứa gì, mở một chiếc rương gần đó, thoáng chốc kinh hãi thốt lên: “Chẳng lẽ bên trong là đao kiếm ư?”

 

Nàng rút một thanh, vung vẩy thử, gật đầu : “Lưỡi đao sát khí, thanh binh khí quả tệ, sắc bén hơn hẳn những binh khí của tiểu binh tại khu trú quân… Cũng chẳng rõ là ai cất giấu nhiều binh khí đến thế tại nơi đây, nếu thể bán cho thì mấy! Hay là thế , để một ít bạc ở đây cho chủ nhân của chúng, lát nữa sẽ nhờ phụ mang tất cả binh khí !”

 

Trình Loan Loan: “…”

 

Tư duy của nha đầu quả thực khác thường!

 

Nàng cầm thanh đao trong tay Nguyễn Minh Châu lên, kỹ, sắc mặt trở nên ngưng trọng, : “Nơi một ký hiệu, giống như là một chữ Hạ, ngươi xem chăng?”

 

Nguyễn Minh Châu kinh ngạc thốt lên: “Các đại gia tộc ở kinh thành đều biểu tượng gia tộc của riêng , khi chế tạo một vật phẩm riêng sẽ khắc lên đó những hoa văn đặc trưng. Ấn ký , từng thấy binh khí của đám tử sĩ Hạ gia… Một trăm tử sĩ năm xưa lưu đày đến biên cương, mà Hạ gia chẳng võ tướng, cớ chuẩn nhiều binh khí đến thế?”

 

(biểu tượng gia tộc)

 

[]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1452.html.]

 

Hai đang chuyện trò thì bỗng thấy tiếng bước chân từ bên ngoài sơn động vọng .

 

Nguyễn Minh Châu mừng rỡ: “Phụ mẫu tìm tới !”

 

“Suỵt!” Trình Loan Loan hiệu im lặng, khẽ hạ giọng : “Chưa chắc là phụ ngươi, chi bằng hãy ngóng động tĩnh .”

 

Hai rón rén tiến đến lối nội thất, áp tai vách đá lắng động tĩnh bên ngoài.

 

“Nơi đống lửa, hai họ đêm qua quả nhiên ở nơi !”

 

“Thập Lý Mai Viên là một mê hồn trận, nhất là ngày tuyết rơi, càng khó mà tìm phương hướng, các nàng thể chạy đến nơi đây?”

 

“Nếu như việc quận chúa sai phái mà hỏng bét, tất cả chúng đều khó thoát tội, mau ngoài truy đuổi!”

 

Tiếng bước chân bên ngoài chợt biến mất tăm.

 

Nguyễn Minh Châu thở phào nhẹ nhõm: “Nếu ở đây mật thất, chúng chắc chắn bỏ mạng…”

Phạm Khắc Hiếu

 

Sắc mặt Trình Loan Loan cũng chẳng mấy dễ chịu.

 

Vân Mộng Hạ Vũ

 

Không bởi những kẻ áo đen bên ngoài, mà là bởi Vinh Khánh quận chúa đang ẩn nơi thâm cung.

 

Sau khi chuyện giải quyết, nàng nhất định phản công , nhưng phản công như thế nào thì lên kế hoạch kỹ càng, chuyện thật sự là khiến nhức óc.

 

Điều duy nhất đáng mừng chính là, thiên kim nhà Nguyễn liên lụy, Vinh Khánh quận chúa xem như đắc tội Nguyễn gia. Nguyễn tướng quân nắm giữ trọng binh, Nguyễn phu nhân chẳng kẻ hiền lành gì, cũng đủ để Vinh Khánh quận chúa chịu tổn thất nhỏ .

 

Hai gì nữa, cùng trong nội thất lặng lẽ chờ đợi.

 

Ước chừng qua hơn một canh giờ, bên ngoài một nữa tiếng bước chân vọng đến, tiếng bước chân dồn dập, cùng những âm thanh chuyện trò rộn ràng của đám đông.

 

Loading...