Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Song, Trình Loan Loan vẫn còn đ.á.n.h giá thấp sự trơ trẽn của Tôn thị. Bởi lẽ, nhổ cỏ xong xuôi hai mẫu ruộng của , nàng lảng vảng cổng nhà Trình Loan Loan.
Vừa thấy xe bò của Triệu Đạt dừng cửa nhà Trình Loan Loan, Tôn thị liền dò hỏi đủ điều.
"Tam thẩm, nhàn rỗi ?" Trình Loan Loan thản nhiên cất lời thúc giục: "Cỏ lồng đèn thu hôm qua tách xong ? Bên đang cần dùng gấp. Nếu Tam thẩm xuể, sẽ để Vương thẩm hỗ trợ chung, bởi việc buôn bán của thể chần chừ ."
Tôn thị vội vàng đáp lời: "Vừa tách xong đây, đợi lát nữa sẽ bảo Xuân Hoa mang đến ngay."
Nàng liền , vội vã trở về nhà . Dù việc phiền phức hao công tốn sức, song quả thực kiếm ít tiền, nàng thể nhường cho Vương thẩm chứ?
Khi trở về, thấy Văn thị đang an nhàn thảnh thơi may vá y phục cho bọn trẻ, trong lòng nàng dấy lên một cỗ ghen tị. Nhị tẩu chỉ gom cỏ lồng đèn thể kiếm hai văn tiền, hai văn tiền chẳng khác nào của trời cho. Trong khi đó, nàng vất vả lắm mới kiếm hai văn tiền tương tự. So sánh hai việc, Tôn thị càng thêm ấm ức trong lòng.
Song, nàng chẳng dám oán giận, lỡ may đại tẩu thật sự cho nàng nữa, e là một văn tiền nàng cũng chẳng kiếm nổi.
Tôn thị thở dài lo liệu bữa sáng. Nàng lo liệu xong xuôi cơm nước cho cả nhà mới thể bắt tay việc của .
Vân Mộng Hạ Vũ
Cả nhà Trình Loan Loan dùng bữa sáng xong xuôi.
Đêm qua Triệu Nhị Cẩu trở về, tấm lòng mẫu của nàng bồn chồn yên. Chẳng tự bao giờ, nàng mà thật sự xem mấy đứa tiểu tử như con ruột của , lo lắng bọn chúng ăn đủ no, mặc đủ ấm, sợ bọn nhỏ ngoài kẻ khác ức hiếp...
Triệu Nhị Cẩu vắng nhà, Trình Loan Loan bèn cùng Triệu Tam Ngưu lên trấn giao hàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-144.html.]
Sáu thùng thạch băng đặt gọn gàng xe bò, hai con mỗi một bên. Xe bò khởi hành đến trấn Bình An , giao cho hai tửu lâu mỗi nơi nửa thùng thạch băng, tiếp tục đến trấn Hà Khẩu. Tại đây, nàng ghé qua hai tửu lâu đối diện , đó mới đến thư viện.
Giao hàng xong xuôi khi đến giữa trưa, Trình Loan Loan liền bảo Triệu Đạt chờ ở cửa thành, còn nàng thì dẫn theo Triệu Tam Ngưu dạo quanh một lát.
Nàng định mua ít gà vịt. Vương thẩm cũng dặn nàng mua vài con vịt về giúp.
Quả nhiên đường bán gà vịt, chính là vị nam nhân hôm . Vừa thấy Trình Loan Loan, liền bật dậy niềm nở tiếp đón: "Gà con vịt con nhà bán rẻ lắm, chỉ tám văn tiền một con, cứ thoải mái chọn lựa! Nếu là gà trống thì tính tiền !"
Trong hai chiếc lồng sắt, mỗi bên chứa đến bốn năm mươi con gà, vịt, tiếng kêu chiếp chiếp cạc cạc ngớt.
Gà vịt thoạt trông tinh hơn hẳn , nhưng giá cả cũng đắt hơn hai văn tiền. Trình Loan Loan cất lời mặc cả: "Vịt thì mua hết, còn gà mua hai mươi con, ngươi cho một cái giá chính xác ."
Nam nhân thở dài: "Gà con vịt con nuôi thêm mấy ngày, nếu thể khỏe mạnh như chứ? Lương thực chúng nó ăn mấy ngày đó cũng tính chứ, tám văn tiền một con quả thực rẻ . Song, đại tẩu là khách quen, cũng ăn lâu dài, chi bằng bảy văn tiền một con, đại tẩu thấy thế nào?"
"Vậy thì thế , nếu mua gà trống, ngươi cần trả tiền, sáu văn một con." Trình Loan Loan lắc đầu nguầy nguậy: "Nếu đắt quá thể mua nổi. Trong nhà đến lương thực để ăn còn chẳng , thì nuôi gà nuôi vịt gì nữa chứ? Thôi bỏ , mua nữa ."
Nàng bộ xoay rời .
Phạm Khắc Hiếu
Nam nhân chẳng còn cách nào khác, đành vội vàng gọi nàng : "Thôi ! Thấy đại tẩu thật tâm mua, thì sáu văn một con, đại tẩu mua bộ, kể cả gà con cũng lấy, vì những con còn khác cũng sẽ chẳng cần .”
Hai bàn bạc đôi lời, liền chốt giá cả.
Năm mươi con vịt, ba mươi chín con gà. Trình Loan Loan bèn bỏ thêm hai văn tiền, mua luôn hai chiếc lồng sắt.
Mua gà vịt xong, Trình Loan Loan sải bước tới quầy bán văn phòng tứ bảo.