Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Trấn Đại Hà cần cho thật trang trọng, thể để bất cứ chi tiết nào sơ sài mà hóa thành lời đàm tiếu của thiên hạ.
Cùng lúc đó, lệnh bài chiêu thương cũng tinh xảo chế tác. Thân bài màu đen tuyền viền vàng viền bạc lấp lánh, Ngu phu tử tự tay hiệu. Mặt trái lệnh bài dùng chữ nhỏ khắc rõ những quy tắc chiêu thương chi tiết.
Những thương nhân ở Hồ Châu quyên góp ngân lượng thì hăng hái đến lĩnh lệnh bài.
Một thương nhân ở Thanh Châu gần Nam Dương khi tin kết ban mà chạy đến nhanh như gió. Bọn họ dạo một vòng quanh trấn Đại Hà, lúc mới tin rằng đây quả là nơi long mạch quý giá, vì thế chút do dự tham gia quyên góp ngân lượng, cầm bằng chứng quyên góp mà đổi lấy lệnh bài chiêu thương.
Các thương nhân nơi khác vẫn luôn hợp tác với Trình Loan Loan, nếu chuyện quan trọng cần về xử lý thì cũng sẽ lựa chọn ở trấn Đại Hà chiêm ngưỡng náo nhiệt. Bọn họ sống nhiều năm như đây là đầu tiên tới đại hội chiêu thương, vẻ thú vị. Nếu may mắn giành quyền kinh doanh cửa hàng, e rằng thể từ đó lập nên một thương gia vọng tộc tại trấn Đại Hà.
Cứ như mà kẻ buôn bán lui tới trấn Đại Hà ngày càng đông. Những quán trọ nhỏ bé tại trấn Đại Hà còn đủ chỗ chứa, ngay cả khách điếm ở huyện Bình An cũng chật kín.
Vì thế, Triệu huyện thừa hạ lệnh chọn một trong hai mươi cửa hàng để cải tạo thành chi nhánh của Đại Hà khách điếm. Song chi nhánh tọa lạc ở tầng ba, mặt trang trí đều tinh xảo hơn đôi phần nên chỉ chuyên phục vụ giới phú quý. Còn khách điếm cũ đó thì vẫn dành cho những dân thường.
Lúc còn hai mươi cửa hàng thì cũng cạnh tranh, hiện tại chỉ còn mười chín cái, các thương nhân cảm nhận nguy cơ.
Thời tiết những tuần cuối tháng sáu bắt đầu oi ả.
Tại thời điểm nóng bức thì đại hội chiêu thương đầu tiên ở trấn Đại Hà chính thức khai mạc.
Mới sáng sớm, trấn tấp nập kẻ . Ban thôn bố trí chỉ dẫn, chuyên trách sắp xếp xe ngựa, phụ trách đưa các thương nhân tới nơi tổ chức hội nghị. Cả hội trường rộng lớn đám đông chen chúc chật ních.
Người hiến hơn một ngàn lượng sẽ an tọa ở lầu ba, hơn năm trăm lượng thì ở lầu hai, còn đều ở đại sảnh lầu một.
Cũng may cửa hàng đủ rộng để chứa hơn trăm , bằng ắt hẳn dời buổi họp đến gốc hòe cổ thụ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1286.html.]
Các thương nhân tụ tập với , ai nấy đều kinh ngạc.
Trước bục diễn đại hội, một tấm bình phong tạm thời che chắn, đó thêu họa 'hoa khai phú quý'. Tuy là họa tiết thường thấy nhưng cố tình toát lên vẻ phú quý xa hoa đến tột cùng.
Còn một bồn hoa san hô đặt trong góc giá trị liên thành, thứ e rằng bạc cũng khó lòng mua , mà trấn Đại Hà dám trưng bày, chẳng sợ kẻ khác đập phá ?
Hai bình hoa lớn nơi lối càng khiến khỏi chú mục, chẳng vật tầm thường…
Mọi thưởng ngoạn hết bài trí của hội trường mới bắt đầu bàn luận.
“Thương quán thật lớn, mỗi một tầng đều cực kỳ xa hoa, xây dựng một thanh lâu ở chốn quả tệ.”
“Tuệ Cung nhân từng dặn dò, loại hình thương quán đều chấp thuận, duy chỉ sòng bạc cùng thanh lâu là cấm kỵ. Kẻ nào cố tình trái, vĩnh viễn đặt chân tới trấn Đại Hà nữa.”
“Chẳng chỉ đùa dăm ba câu thôi ? Kỳ thực, dùng để kinh doanh tiệm tiền trang cũng tồi. Thương khách lui tới tấp nập, chắc chắn thể thu về bạc vạn.”
“Ai nấy đều ôm suy nghĩ tương tự, song còn xem vận may mỉm để đoạt quyền kinh doanh .”
“Trên lệnh bài thông qua đấu giá mới giành quyền kinh doanh cửa tiệm. Ta hỏi chư vị ở đây một chút, ai hai chữ ‘đấu giá’ rốt cuộc ý nghĩa gì?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Mọi đều mang vẻ mặt mờ mịt.
Phạm Khắc Hiếu
Chớ chi đến hai chữ đấu giá, ngay cả hai chữ chiêu thương cũng là đầu tiên bọn họ .
Ngay khi còn đang m.ô.n.g lung, một đoàn từ ngoài cửa bước .