Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Nhà lão Triệu thể là tin vui tới tấp.
Đầu tiên là tiệc đầy tháng cho nhi tử của Triệu Đại Vượng và Vương Đại Mạch, đó sắp xếp chuyện hôn sự cho Xuân Hoa và A Phúc.
Ba nhân khẩu Thẩm gia lên kinh thành, A Phúc ở huyện Bình An thể là cô lẻ bóng, song Thẩm lão phu nhân vẫn lưu cho một tòa đình viện.
Tòa viện con đường lớn của huyện Bình An, phía tiện lợi kinh thương buôn bán, phía mấy gian sương phòng rộng rãi, dẫu sinh bốn năm hài tử cũng đủ chỗ dung .
Sau khi A Phúc từ kinh thành trở về, liền cùng Triệu lão đầu tử hùn hạp mở một cửa hàng thợ mộc. Tay nghề hai vô cùng tinh xảo, khi khai trương, công việc kinh doanh dần khuôn phép. Để tập trung chuẩn cho hôn sự của , A Phúc cũng thỉnh thêm một học đồ mười hai tuổi đến hỗ trợ.
Phạm Khắc Hiếu
Vân Mộng Hạ Vũ
Hôn lễ của đôi uyên ương cử hành ngay tại đình viện , nhiều trong thôn tề tựu đến chung vui tiệc cưới.
Hỷ yến là do Trình Phóng chủ bếp. Nàng tề tựu nơi phòng bếp Đại Hà Yến hơn một năm, những tinh hoa cần học cũng lĩnh hội xong, dần dà thể tự đảm nhiệm một phương.
Về , Xuân Hoa m.a.n.g t.h.a.i sinh nở, chính điện Đại Hà Yến bên cũng cần nàng tới phò tá, mà Ngụy Hồng Diễm thì sẽ phó tá cho nàng.
Người trong thôn đang trong sân dùng tiệc, từng tốp năm tốp ba rôm rả chuyện trò.
"Tay nghề của Trình Phóng thật tệ, so với phu nhân Đại Sơn cũng chẳng hề kém cạnh là bao."
"Không thể , khi Trình Phóng rời khỏi Từ gia, nhan sắc càng ngày càng thêm phần quyến rũ. Nàng năm nay hai mươi mốt tuổi, e rằng còn thể tìm chốn dung chăng?"
"Chẳng nàng khắc phu ư? Cũng nào mấy kẻ dám cưới nàng cửa. Nghe nàng còn theo Hạ sư phụ học võ, phu quân e là khó bề quản chế."
"E rằng cả đời khó bề xuất giá, sắp thành bà cô già cô độc ."
Nghe trong thôn nghị luận như , Trình Loan Loan nhịn mở miệng : "Nữ nhân cũng nhất định kết duyên mới là . Bản bản lĩnh kiếm tiền, cả đời thong thả cũng nào ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1247.html.]
Tuy Trình Loan Loan địa vị tại nơi , nhưng vẫn ít phụ nhân, bà tử kiên quyết tỏ bày dị nghị.
"Có tiền tuy , nhưng về già sớm tối bầu bạn, nỗi cô độc nào dễ chịu đựng."
"Mẹ Đại Sơn ngươi bốn đứa con, nào nỗi thống khổ của kẻ hiếm muộn. Giờ đây Trình Phóng tuy lanh lợi, nhưng đợi đến khi nàng ba bốn mươi tuổi, tất sẽ hâm mộ kẻ khác."
"Nữ nhân vẫn xuất giá, sinh con dưỡng cái mới gọi là viên mãn..."
Trình Loan Loan khẽ hé môi, thôi thêm lời nào.
Nàng mang tư tưởng hiện đại khuyên nhủ cổ nhân, chẳng là càn ?
Ở thời đại , bổng lộc hưu trí, viện dưỡng lão, chánh sách an sinh, chốn nương tựa của nữ nhân chính là hôn nhân, điều đó thể nghi ngờ gì thêm.
Nàng nghĩ tới các nha trong viện của , tuổi tác của các nàng cũng dần dần lớn, cũng nên sắp đặt duyên phận cho các nha chăng?
Sau khi dùng tiệc rượu ở huyện Bình An trở về, Trình Loan Loan bèn cùng Tề bà tử hàn huyên chuyện .
"Các cung nữ trong cung đều tròn hai mươi lăm tuổi mới xuất cung, gả chồng. Nếu nữ tử xuất giá thì sẽ lưu trong cung ma ma," Tề bà tử mở miệng . "Cũng giống như các bà tử như bọn đây, khi còn trẻ gặp biến cố nên mới lựa chọn tự kiếm kế sinh nhai. Đám Ngưng Lam các nàng đều là tiểu cô nương tuổi hoa, nếu thể tìm phu quân thì nhất, bằng , cung nhân cũng chẳng đến nỗi chịu khổ."
Trình Loan Loan gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ.
Những nha ở các thế gia hoặc là tới tuổi xuất phủ hoặc gả cho quản sự, gã sai vặt trong phủ.
Đám nha sở hữu dung mạo như hoa như ngọc, nếu cứ thế thả , e rằng sẽ kẻ gian tà dòm ngó. Bởi , nàng chỉ thể cẩn trọng tìm kiếm nhân duyên môn đăng hộ đối cho các nàng... Kể từ đó, tuy xuất giá song các nàng vẫn thể ở hầu hạ bên cạnh nàng việc, tránh việc thêm phủ.
Chuyện , Trình Loan Loan thầm ghi nhớ trong tâm, cần từ từ liệu tính.
Cuối tháng Giêng, Đại Hà thôn đón mừng một sự kiện trọng đại hiếm từ tới nay – Đại Hà thôn chính thức thăng cấp thành Đại Hà trấn.
Tri phủ Hồ Châu Chúc đại nhân, tân huyện lệnh huyện Bình An Ngụy đại nhân, cùng các huyện lệnh vùng phụ cận, và các vị Lâm đại nhân, Gát đại nhân… đều tề tựu chúc mừng.