Ác Mẫu Chuyển Sinh Thành Hiền Thê - Chương 1220

Cập nhật lúc: 2025-10-22 04:35:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời quý độc giả tiếp tục theo dõi bộ chương truyện tại phần đây!

 

Trình Loan Loan dậy đến phòng Ngô Tuệ Nương nữa. Nàng uống thuốc, song vẫn ngủ, chỉ yên lặng suy tư điều gì đó.

 

"Tuệ Nương." Nàng xuống bên giường, nhẹ giọng hỏi, "Con cảm thấy Tiểu Châu Châu thế nào?"

 

Gương mặt Ngô Tuệ Nương hiện ý : "Tiểu Châu Châu quả thực ngoan hiền, hiểu chuyện thông minh. Dù Dương bà tử vắng mặt, nó vẫn chăm chú học hỏi cách phân biệt thảo dược, nay thể nhận hơn mười loại."

 

Trình Loan Loan khẽ gật đầu: "Vậy thì sinh cho Tiểu Châu Châu một , tỷ chúng nó bầu bạn cùng , chẳng cũng ?"

 

Nụ của Ngô Tuệ Nương cứng đờ. Nàng ngầm hiểu, mẫu chồng rõ căn nguyên cơn đau bụng của nàng đêm nay.

 

Nàng trầm mặc , chẳng nên đáp lời .

 

"Việc sinh hạ con trai con gái nào do một phương t.h.u.ố.c mà định đoạt . Nữ nhi cũng , nhi tử cũng , chẳng đều là cốt nhục của con ?" Trình Loan Loan ân cần khuyên nhủ, "Ta là một bà chồng hà khắc, nhất định đòi hỏi con dâu sinh con trai. Đại Sơn cũng nào một trượng phu bắt buộc nương tử sinh nhi tử. Chuyện , là gông xiềng con tự nguyện mang . Con ngày ngày suy tư chuyện , chẳng những cho bản mà còn hại tới hài tử trong bụng. Còn hơn một tháng nữa là lâm bồn, chớ tự rước thêm phiền muộn."

 

Ngô Tuệ Nương c.ắ.n chặt môi, khẽ : "Trong 'thất xuất chi tội', một điều là sinh con trai nối dõi cho trượng phu. Nay Đại Sơn là quan viên, con… e rằng nếu con sinh con trai, ... thể sẽ nạp ..."

 

Thanh âm của nàng nhỏ dần, đầu cũng cúi thấp hẳn xuống.

 

"Ta cho các con sách, học chữ, nào để các con thấm nhuần những tư tưởng hủ lậu độc hại ." Trình Loan Loan vỗ nhẹ lưng nàng, "Đại Sơn vốn là thật thà, đời nào tơ tưởng đến chuyện nạp . Lỡ như một ngày thật sự ý nghĩ , nào cần con lên tiếng, chính là đầu tiên chẳng bỏ qua cho ."

 

Ngô Tuệ Nương ngẩng đầu, đáy mắt ngập tràn nước: "Đa tạ mẫu , là con suy nghĩ sai lầm, về sẽ còn như nữa."

 

Trình Loan Loan đắp chăn cho nàng: "Con nghĩ thông suốt là , mau an giấc ."

 

[]

 

Chuyện xảy đêm nay, Triệu Đại Sơn , bởi lẽ chìm trong men say, say đến bất tỉnh nhân sự, sáng hôm đầu vẫn còn đau nhức thôi.

 

Phạm Khắc Hiếu

Hắn vẫn dậy khá sớm như khi. Trong viện, Minh công công cũng thức giấc từ sớm, đang xổm đất ôn tồn trò chuyện với một con sói và một con ngỗng. Hai linh vật lợi lộc từ nên tỏ vô cùng thiết với Minh công công, thậm chí còn dùng đầu cọ cọ lòng bàn tay .

 

"Nhà sẽ mang hai tiểu gia hỏa đáng yêu đến một nơi , các ngươi cứ ngoan ngoãn đợi trong xe, vài ngày nữa sẽ đến nơi." Minh công công tủm tỉm chỉ cỗ xe ngựa hoa lệ kề bên, "Đi thôi, lên xe !"

 

Vân Mộng Hạ Vũ

 

Hai tiểu thú nào đến một nơi thật xa, hấp tấp leo lên xe.

 

Minh công công thở phào một , quả là tuyệt diệu, cuối cùng cũng tiễn hai kẻ háu ăn . Sau khi hồi Kinh thành, ắt sẽ Hoàng thượng ngợi khen, địa vị Đại công công của e rằng ai thể lay chuyển nữa.

 

Triệu Đại Sơn bước tới : "Minh công công định lưu thêm vài ngày nữa ?"

 

"Không , ." Minh công công khoát tay, "Đã lưu đây hơn một tháng, chậm trễ quá nhiều việc, nhà nhanh chóng hồi kinh."

 

Lúc Trình Loan Loan cũng bước tới, nàng sai hạ nhân mang điểm tâm và hoa quả khô chuẩn sẵn đặt lên xe ngựa, đoạn : "Đường về xa xôi, tàu xe mệt mỏi, mong công công hãy nghỉ ngơi thật , chớ để hai tiểu vật quấy nhiễu. Mỗi ngày cho chúng nó ăn chút đồ , bọn chúng ắt sẽ ngoan ngoãn ngủ yên cho đến Kinh thành."

 

Nàng đưa bình sứ nhỏ tới, bên trong là d.ư.ợ.c tán chuyên dùng cho dã thú, mỗi sáng sớm ăn một hạt, thể ngủ mười canh giờ. Cho dù tỉnh dậy thì tinh thần cũng chẳng còn minh mẫn, như sẽ sợ chúng quấy phá lộ trình. Bằng , nếu để lũ dã thú kẹt lâu trong xe, chúng ắt sẽ sinh cáu kỉnh, lỡ may gây thương tích cho thì nguy to.

 

Minh công công tiếp nhận bình thuốc, cất lời: "Tuệ cung nhân nay cư tứ phẩm, mặc dù rời xa triều đình, nhưng vẫn mang trọng trách vai. Hậu lai, e rằng vẫn tránh khỏi những việc cần nhờ đến Tuệ cung nhân tay tương trợ."

 

"Công công lời há chẳng quá khách sáo ?" Trình Loan Loan vội đáp, "Ta đảm nhận chức phận , ắt tròn bổn phận của . Công công cứ yên tâm, vẫn sẽ như thuở nào, nguyện tận lực vì bách tính mà mưu cầu an lạc, trung thành với triều đình, trung thành với Hoàng Thượng, chân tâm vĩnh viễn đổi dời."

 

Minh công công lớn một tiếng, dặn dò thêm đôi ba lời, mới vén rèm lên xe, cáo từ mà .

 

Khi ánh bình minh còn kịp hé rạng, sương sớm bao phủ làng nhỏ nơi sơn cước, những đang việc trong ruộng ai nấy đều đổ tiễn biệt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1220.html.]

 

Đoàn xe dần khuất xa, khuất dần con đường quanh co nơi triền núi.

 

Chương Một Ngàn Hai Trăm Hai Mươi Mốt

 

Mời độc giả tiếp đoạn để tường tận hồi !

 

Tranh Thủ Thời Thanh Xuân, Tích Lũy Vạn Lượng Bạc Vàng (1)

 

Khi Minh công công cùng tùy tùng khuất dạng, thôn Đại Hà trở về với nhịp sống hối hả thường nhật.

 

Tiếng sách vang vọng trong học đường Đại Hà, tiếng hò reo của thợ mỏ từ bãi than đá vọng ngớt, phiên chợ tấp nập kẻ mua bán, muôn vàn thanh âm mặc cả, ngã giá vang lừng, lẫn trong đó là tiếng xây cất, từng tòa trạch viện dần vươn từ lòng đất. Quả thực, đây chẳng còn mấy nét của một thôn trang bình dị.

 

Trình Loan Loan bấy giờ mới mở tập sổ sách mấy tháng qua xem xét.

 

Thu nhập từ xưởng xà phòng luôn giữ mức định, đây chính là nguồn lợi tức chủ yếu nhất của nàng.

 

Xưởng Cam Du, nhờ Tiền gia sức lăng xê, nhân đó thúc đẩy việc buôn bán bột củ sen sản xuất mùa đông, nhờ mà tạo dựng vị thế vững chắc nơi Vân Thành. Tiền lão gia tử đó liền nhắm đến thị trường kinh thành phồn hoa.

 

"Nhu cầu của nữ giới đối với các loại mỹ phẩm dưỡng nhan quả thực vượt xa dự liệu của lão hủ." Tiền lão gia tử thán phục ngạc nhiên cảm thán. "Tính theo sản lượng hiện của xưởng, chỉ đủ cung ứng cho Vân Thành và Hồ Châu. Nếu mở rộng thị trường kinh thành thì bắt buộc mở rộng sản xuất. Tuệ cung nhân, lão hủ đồn thôn Đại Hà sắp nâng cấp thành trấn Đại Hà, về nhân khẩu tất sẽ càng thêm đông đúc, nhân lực cũng dồi dào hơn. Lão hủ cho rằng, xưởng nên mở rộng quy mô xây dựng thêm một nữa."

 

Kỳ thực, xưởng Cam Du từng mở rộng quy mô một , bằng thì căn bản khó lòng cung ứng đủ cho thị trường Vân Thành.

 

Song chẳng còn cách nào khác, thứ giá cả chăng, công hiệu vô cùng rõ ràng, đông đảo nữ giới yêu thích và đón nhận nồng nhiệt, luôn trong tình trạng cung đủ cầu.

 

Trình Loan Loan trầm ngâm chốc lát cất lời: "Nếu mở rộng xây dựng, xưởng xà phòng cũng nên mở rộng, xây thêm một xưởng mới nữa."

 

Sản xuất xà phòng cần tửu dịch nồng độ cao. Nàng vẫn luôn mua một lượng lớn từ thương điếm về tích trữ trong kho, sai trực tiếp lấy dùng. Chẳng thể cứ mãi duy trì tình trạng , cho nên bắt buộc xây một xưởng chuyên điều chế cồn dùng trong sản xuất. Sau khi nàng đến kinh thành, bên cũng thể tự động vận hành trôi chảy.

 

[]

 

Muốn ủ thứ rượu nồng độ cồn cao, tất lương thực, ngũ cốc nguyên liệu. Song, nếu là chưng cất cồn công nghiệp, việc dễ dàng hơn nhiều, nguyên liệu chỉ cần rễ cây thực vật, vỏ trái cây, ngạnh lúa mạch… hễ là thực vật chứa tinh bột và chất đường, đều thể lên men thành rượu cồn.

 

Tiền lão gia tử lòng đầy hân hoan cáo từ.

 

Vân Mộng Hạ Vũ

 

Trình Loan Loan trải tấm bản đồ thôn Đại Hà . Thuở , Đại Hà đất hoang khắp nơi, mua chỗ nào cũng . Tuy nhiên, kể từ khi chính sách học hành ban bố, đất hoang trong thôn ngày một khan hiếm, đặc biệt là quanh tư gia của nàng, thể nửa mẫu cũng chẳng còn.

 

Nếu mở rộng xây dựng phường, nàng mua những khoảnh đất hoang nơi biên giới thôn, vốn chẳng ai đoái hoài, để xây dựng công xưởng.

 

Nàng gọi Triệu Đại Sơn tới, phân phó y mua đất. Ngôn chưởng quỹ lo liệu việc mở rộng xây dựng phường, và để Triệu lão thái thái sớm chuẩn chiêu mộ nhân công.

 

Cùng lúc đó, Vương thẩm, Chu lão bà tử cùng Đại Nha cũng tề tựu giao nộp sổ sách.

 

Việc kinh doanh món kho của Vương gia ngày càng hưng thịnh, chẳng những cùng các tửu lầu khắp huyện trấn lân cận đạt thành hợp tác, mà còn mở rộng buôn bán món kho tới tận Hồ Châu.

 

Món trứng bắc thảo của Chu lão bà tử càng khiến kinh ngạc, từ khi danh tiếng vang xa, nhiều thương nhân nơi khác tìm đến thôn Đại Hà kiếm tìm cơ hội buôn bán. Mỗi thương nhân khi đến phường xà phòng lấy hàng đều tất yếu mua một xe ngựa trứng bắc thảo đem về bản địa tiêu thụ, khiến việc kinh doanh của Chu gia ngày càng phát đạt.

 

Mà Đại Nha và Nhị Nha chuyên thạch băng, chỉ e đây là việc kinh doanh mang tính chất theo mùa, chỉ mùa hạ mới thể vài tháng. Bởi vì khó bề bảo quản và vận chuyển cho nên mắt chỉ bán trong phạm vi nhỏ. Cũng may là lượng du khách tới thôn Đại Hà ngày càng đông đúc, việc buôn bán thạch băng cũng khá khẩm, trong vài tháng tới, hai nha đầu cũng sẽ thu về một khoản lợi nhuận kha khá.

 

Phần trăm hoa hồng của ba nhà cộng gộp đạt tới hơn bốn ngàn lượng bạc.

 

Còn ngành du lịch trong thôn, nàng hồ sen và vườn hoa cũng thu một ít hoa hồng, tích lũy cũng là một khoản thu nhập chẳng hề nhỏ.

 

Loading...