Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Có thể vững vạn , ắt Hoàng đế chẳng là kẻ tầm thường.
Người tin về sự việc xảy ngoài thành, chớp mắt thấy Tuệ An Nhân xuất hiện trong cung. Một kẻ suýt mất mạng vì ám sát, lẽ ở Thuận Thiên phủ hợp tác thẩm án, mà chạy đến cung cấm. Tâm tư thể qua mắt khác, nhưng nào giấu Hỏa Nhãn Kim Tinh của .
Hoàng đế an tọa nơi thoáng mát, ánh mắt lạnh lẽo kẻ đang quỳ đất, cất giọng băng lãnh hỏi: Vậy ngươi hãy tự thuật xem, ngươi tội tình gì?
"Tội thứ nhất, vẫn là chuyện đó, thần phụ nên khinh suất tay với Diệp chủ sự. Việc thần phụ dằn vặt khôn nguôi, nhưng việc , hối hận cũng chẳng còn ý nghĩa gì. Thần phụ vốn định đến phủ nhận , nhưng hôm nay Vận Tần nương nương phái truyền lời uy h.i.ế.p rằng nếu thần phụ thể khiến Diệp gia lòng với thái độ bồi tội, e rằng vị trí Tuệ An Nhân sẽ khó giữ nổi."
"Bởi tội thứ hai, trong lễ Trùng Vương hôm đó, thần phụ nên ở mặt , lấy danh nghĩa xin mà liệt kê tường tận những tội trạng của Diệp chủ sự. Vốn cho rằng khi xoay chuyển dư luận, ân oán giữa thần phụ và Diệp gia sẽ chấm dứt, nào ngờ mấy ngày nay, luôn kẻ lảng vảng bên ngoài phủ thần phụ. Nếu thần phụ cô thế cô, c.h.ế.t cũng đành cam, nhưng thần phụ còn hai nhi tử ở bên cạnh, tuyệt đối dám mạo hiểm."
"Tội thứ ba là thần phụ tự điều tra riêng tư của Diệp chủ sự, tìm hàng chục khổ chủ cùng liên danh thỉnh nguyện thư tố cáo tội trạng, là căn nguyên của vụ cáo trạng Thuận Thiên phủ ngày hôm nay."
"Tội thứ tư, trong lòng thần phụ lo lắng Phủ doãn đại nhân xét xử công minh, cho nên sớm xin Hoàng hậu nương nương ban lệnh bài để cung cầu xin ân điển, bất ngờ gặp Vận Tần nương nương... Việc Hoàng hậu nương nương hề , là do thần phụ tự ý hành động. Hoàng thượng giáng tội, cứ giáng xuống thần phụ !"
Trình Loan Loan liền một mạch, cúi rạp mặt đất, chờ đợi thánh thượng phán xử.
Mưa Hạ Mộng Vân
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-mau-chuyen-sinh-thanh-hien-the/chuong-1149.html.]
Hoàng hậu cũng quỳ mặt đất, mở miệng : "Hoàng thượng, việc thần cũng phần sai sót, thần ..."
"Nàng chớ thêm chi." Hoàng đế khẽ phất tay, lạnh nhạt cất lời, "Nàng mười lăm tuổi gả cho trẫm, phẩm tính của nàng, trẫm hiểu rõ hơn ai hết."
Hoàng hậu bổn tính thuần lương, đối nhân xử thế khoan dung, hậu vị vô cùng vững chãi, từng thủ đoạn tranh sủng ở hậu cung. Việc nàng phối hợp với Tuệ An Nhân diễn màn kịch , xem Vận Tần quả thực ôm dã tâm tranh đoạt trữ vị.
Hắn đương nhiên sẽ trách cứ chính thê kết tóc phu thê với .
, chút bất mãn với một kẻ ngoại tộc dám xen chuyện hậu cung của trẫm.
Phạm Khắc Hiếu
Hoàng đế lạnh lùng : "Tuệ An Nhân, ngươi sẽ cho rằng chỉ ngươi ngôn ngữ của A Tát Bố cho nên trẫm sẽ thể gì ngươi ư?"
"Tội phụ dám." Trình Loan Loan một bộ kinh sợ tột cùng, "Tội phụ liên tục bày kế đối phó Diệp gia đúng là một hành vi sai trái, nhưng cũng là bởi vì Diệp gia uy h.i.ế.p đến tính mạng của tội phụ cùng hai nhi tử của ... Tội phụ phận nữ nhi yếu đuối, từ thôn làng xa xôi ngàn dặm lặn lội đến đây, bất cứ chỗ dựa nào. Muốn cứu mạng , cứu mạng nhi tử , chỉ thể bí quá hoá liều... Tội phụ dẫu tội, nhưng nếu cơ hội lựa chọn nữa, tội phụ vẫn sẽ hành động như ..."
Nàng còn xong, đầu lưỡi đột nhiên vị tanh nồng.
Thì khối m.á.u đông nãy còn nôn hết lúc chợt trào , từng giọt đỏ tươi rơi lã chã xuống nền đá xanh lạnh lẽo phía .
Ánh mắt Hoàng hậu lo lắng tột độ: "Tuệ An Nhân, khi ngươi Diệp Lệnh Ba đ.â.m trọng thương vẫn hề thỉnh đại phu đến khám qua ?"
Trình Loan Loan lập tức tấu lên Hoàng đế: "Hành động của Tuệ An Nhân quả là quá đáng, song đây cũng là nghiệp quả Diệp gia gieo. Nếu Tuệ An Nhân bày mưu tính kế, e rằng giờ Diệp Lệnh Ba vẫn còn ngang ngược trong quân doanh mà đả thương , và chẳng sẽ bao nhiêu nữ tử đoan trang chà đạp... Lại càng Ngũ điện hạ sẽ Vận Thường Tại mê hoặc đến mức nào... Tuệ An Nhân tuy tội, nhưng cũng công, thiết nghĩ Hoàng Thượng nên khoan hồng lượng thứ!"