Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 6

Cập nhật lúc: 2025-11-04 01:53:58
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Học đường một năm học phí ba lượng bạc, còn kể giấy bút nghiên mực.

 

Đắt quá, cha còn nữa, nương một kiếm tiền nuôi dễ dàng, còn chu cấp cho học, thì nương sẽ vất vả.

 

Nói với những điều còn quá sớm, bạc thật thì sức thuyết phục, Giang Tiểu Ngư thêm nữa, “Ừm, ăn cơm , ăn no đun nước tắm thử đồ mới.”

 

Nghe , khuôn mặt nhỏ của Tạ Yên nhăn nhó như ông lão, “Sau cần mua y phục cho con, mua cho là đủ .”

 

“...”

 

Có một đứa con trai lo lắng, Giang Tiểu Ngư dở dở , vội vàng nhét thịt miệng để ngậm .

 

“Nương, nghỉ ngơi ! Con sẽ rửa bát, lát nữa con sẽ tắm cho , mau tắm sớm nghỉ ngơi .”

 

Giang Tiểu Ngư đứa con trai bé nhỏ đẩy khỏi bếp, việc đều sắp xếp đấy, con trai bận rộn tới lui, thành thạo việc nhà, thể thấy ở Tạ gia ngày thường ít việc.

 

Một nhà nguyên chủ ở Tạ gia chút địa vị nào, sai vặt như trâu ngựa, Tạ Quân Hành mang tiền về đều túi Liễu thị, thường xuyên ở nhà, thê nhi ức h.i.ế.p cũng chẳng .

 

Giang Tiểu Ngư càng nghĩ càng đau lòng cho các con, nguyên chủ thích Tạ Quân Hành, xem cũng lý.

 

Hừ, nam nhân c.h.ế.t , cũng chẳng còn gì để tính toán, nàng sẽ nuôi dạy các con thật .

 

Ôm Tiểu Bảo tắm cho con bé.

 

Y phục mới, giường mới, chăn mới, Tiểu Bảo vui, ngay cả Thạch Đầu cũng lộ một nụ ấm áp.

 

Buổi tối hai đứa trẻ đều ngủ cùng nàng.

 

Ngày hôm , trời sáng.

 

Giang Tiểu Ngư liền thức dậy, “Thạch Đầu, nương ngoài bắt hải sản , các con cứ ngủ tiếp , bữa sáng xong và đang hâm nóng trong nồi, trưa mà đói thì ăn bánh bao , đợi nương về sẽ đồ ăn ngon cho các con.”

 

Hai đứa trẻ vẫn còn mơ mơ màng màng.

 

“Nương...”

 

“Ngoan.”

 

Giang Tiểu Ngư hôn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của chúng ngoài, khóa cổng viện .

 

“Tiểu Ngư, bắt hải sản ?” Trương thẩm sáng sớm cũng ngoài, thấy nàng thì mắt liền sáng rực, bắt hải sản cùng.

 

“Vâng, thẩm sớm.” Giang Tiểu Ngư đưa cho bà năm văn tiền, “Đây là tiền bánh bao hôm qua cho các con.”

 

Trương thẩm vội vàng từ chối nhận, “Hàng xóm láng giềng thôi mà, chỉ là hai cái bánh bao, con còn đưa tiền, là coi thường thẩm đấy !”

 

“Thẩm, ý đó.”

 

“Hôm qua con cũng giúp , chúng nên giúp đỡ lẫn , Tiểu Ngư cần khách sáo với thẩm như .” Trương thẩm sốt ruột nhét tiền trả cho nàng, “Nếu con thật lòng Đa tạ thẩm, thì hãy dẫn bắt hải sản cùng.”

 

Hôm qua bà kiếm 200 văn tiền, nhiều hơn mấy so với bình thường, ngay cả con trai và trượng phu cùng biển một ngày cũng thể đảm bảo kiếm 200 văn.

 

Giang Tiểu Ngư sảng khoái đáp lời, “Được, hôm nay chúng vẫn đến bãi biển đó ! Ta nghĩ chắc vẫn còn tôm tít.”

 

Đến bãi biển, gặp Liễu thị cùng mấy mụ tức phụ.

 

“Tam tẩu, hôm qua thùng tôm tít của tẩu kiếm bao nhiêu tiền ? Bán hết ?” Tạ Trân Châu tới chào hỏi, nàng tủm tỉm vẻ ác ý.

 

thực chất trong lòng đang tính toán để cướp tiền.

 

Giang Tiểu Ngư còn lên tiếng, Trương thẩm nàng , “các phân gia và đoạn tuyệt quan hệ , Tiểu Ngư kiếm bao nhiêu tiền thì liên quan gì đến Tạ gia các ?”

 

“Chẳng đang quan tâm Tam tẩu ? Hôm qua cha từ huyện thành về , đồng ý đoạn tuyệt quan hệ, khi phân gia cha nhà, thì việc đó tính.”

 

Giang Tiểu Ngư sắc mặt trầm xuống, “Thôn trưởng và tộc trưởng đều mặt khi phân gia , nếu tính, thì chỉ thể đến nha môn hỏi cho lẽ.”

 

Tạ Trân Châu sắc mặt đổi, nương sợ nhất là báo quan, một khi báo quan náo loạn đến nha môn, chuyện sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của Tứ ca, nương chắc chắn sẽ đồng ý.

 

“Tam tẩu, tẩu vô tình như ? Cứ động một tí là đòi đến nha môn loạn, đây chẳng hại Tứ ca ? Tẩu rốt cuộc là ý gì!” Tạ Trân Châu thầm tức giận, ngày thấy tiện nhân lắm mồm như .

 

Giang Tiểu Ngư khẽ hừ lạnh, lười nhảm với nàng , “Kẻ nào khiến vui, sẽ khiến kẻ đó vui. Chó cản đường, tránh cho .”

 

Tạ Trân Châu tức đến xanh mặt, “Giang Tiểu Ngư ngươi mắng ai là chó?”

 

“Giang Tiểu Ngư ngươi cho !”

 

Giang Tiểu Ngư căn bản thèm để ý nàng .

 

“Nương, xem Giang Tiểu Ngư ức h.i.ế.p con kìa, nàng mắng con là chó!”

 

Mắng thì mách.

 

Liễu thị liền dẫn theo hai tức phụ tới.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-6.html.]

 

“Nương, xem Giang Tiểu Ngư bên nhiều tôm tít quá, chúng mau qua đó nhặt .”

 

“Này, các ? Số tôm tít là chúng phát hiện mà.”

 

Mấy xông tới tranh giành với các nàng.

 

Trương thẩm tức giận mắng nhiếc ngớt.

 

"Hừ, bãi biển là của nhà ngươi ?"

 

"Phải đó, của nhà ngươi, dựa cho chúng nhặt chứ. Đại tẩu, nương, mau lên, chúng sắp phát tài ." Lương thị phấn khích .

 

Giang Tiểu Ngư và Trương thẩm cũng vội vàng nhặt lấy, với hạng vô sỉ , thêm một câu cũng chỉ phí lời.

 

Tôm tít bãi biển hạn, nhiều tranh giành như , cuối cùng chẳng nhặt nửa thùng.

 

Trương thẩm Liễu Thị và mấy đều mang về đầy ắp, trong lòng tức tối vô cùng, "Phỉ nhổ, đồ vô liêm sỉ!"

 

Liễu Thị và mấy thèm để ý đến nàng, xách hải sản bán.

 

"Thím, thôi . Chúng đến chỗ khác xem ." Giang Tiểu Ngư định xem hải sản khác , chỉ tôm tít thì nàng kiếm điểm.

 

Hệ thống chỉ thu thập giá một , tức là từ hôm qua đến giờ, nàng chỉ kiếm 50 điểm.

 

Tiếp đó, nàng nhặt mấy con ốc biển, kích thước khá lớn.

 

Đinh đinh đinh!

 

Sau khi quét một con ốc, hệ thống liền điên cuồng phấn khích kêu lên, "Chủ kí sinh, sắp phát tài , mấy con ốc đều là hàng cao cấp đó."

 

Hàng cao cấp gì chứ?

 

Trên đó hiển thị giá chỉ 5 điểm.

 

Giang Tiểu Ngư cảm thấy nó đang đùa giỡn !

 

Không để ý đến nó.

 

Hệ thống khẽ hừ lạnh: "Đây chỉ là giá trị bề mặt của nó, ngươi về nhà mở ốc xem bên trong ."

 

Bên trong ư?

 

Lẽ nào hải loa châu?

 

Giang Tiểu Ngư tức thì phấn khích, nóng lòng về mở xem, "Thím, trời cũng còn sớm nữa, lũ trẻ đang đợi về nấu cơm, về đây, thím tiếp tục ?"

 

Hôm nay thu hoạch nhiều, nhưng vẫn hơn ngày thường.

 

Trương thẩm vẫn xem thêm.

 

"Thím, bắt hải sản ven biển buổi tối, nếu thím thì cùng nhé?"

 

Ban ngày quá nhiều , ai nấy đều sáng chạy bắt hải sản ven biển, cạnh tranh quá lớn, đồ đều cướp sạch.

 

Trương thẩm thấy lý, "Được, tối chúng một chuyến."

 

Nàng định bán hải sản hôm nay.

 

Giang Tiểu Ngư định bán, mang về cho lũ trẻ ăn.

 

"Nương."

 

"Hôm nay về sớm , thu hoạch ?"

 

Hạt Dẻ Nhỏ

Hai đứa trẻ đón.

 

Vấn đề mà con trai quan tâm giống.

 

Giang Tiểu Ngư y lo lắng điều gì, liền lấy ốc biển : "Có thu hoạch lớn đây, đây là ốc biển, bên trong hải loa châu, mang bán chắc chắn sẽ giá . Bây giờ mở xem, các con cứ chơi . Lát nữa nương sẽ tôm tít sốt tỏi cho các con."

 

Nghe , Tạ Yên liền dẫn sân chơi đùa yên lặng.

 

Giang Tiểu Ngư nhà liền phấn khích mở ốc, quả nhiên hải loa châu, nhưng con ốc nào cũng , mười con mở chỉ hai con ngọc trai.

 

Đây đều là xác suất vô cùng may mắn.

 

"Hai viên hải loa châu đáng giá bao nhiêu tiền?"

 

Sau khi quét, hiển thị một viên hải loa châu giá trị 1000 điểm.

 

"Hải loa châu cực kỳ quý hiếm và đắt giá, chỉ 1000 điểm một viên? Ngươi đang gạt ?"

 

 

Loading...