Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 37: Đại Phong Thu.
Cập nhật lúc: 2025-11-05 15:48:42
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tẩu tử, cứ thế thả lưới xuống biển là ?" Trương Phong mò xuống, Lâm Nhất Bình chuyền lưới cho , khi thả đồ xuống biển, một đầu dây thừng buộc bờ.
Giang Tiểu Ngư gật đầu, "Ừm, đại khái là ! Đến chỗ khác đặt thêm vài cái nữa, xem vách đá thứ gì khác ."
"Có mấy con ốc biển."
Đinh đinh!
Có đồ vật là hệ thống sẽ nhắc nhở.
Có thể thấy những con ốc biển bám đó hải loa châu.
"Nhặt lên."
Giang Tiểu Ngư chuẩn dây thừng an , "các lên , xuống nhặt."
"Nguy hiểm quá. Tẩu tử đừng xuống, chúng nhặt."
"Không , các xuống nữa sẽ kéo lên , hai ngươi lên đây kéo một thì thành vấn đề."
Gần đây cây, đá lớn gì cả. Hải sản do nàng tự nhặt mới thể nhận tích điểm.
Nghe hai chỉ thể lên, phía là biển sâu thấy đáy, tối om om như một cái hố đáy, thỉnh thoảng gió biển rít qua, khá rợn .
"Tẩu tử, chẳng qua là mấy con ốc biển, đáng mấy tiền ."
Giang Tiểu Ngư nhiều, cứ thế mà xuống nhặt.
Hai còn cách nào khác đành giúp nàng buộc chặt dây, từ từ thả nàng xuống.
"Tẩu tử, nếu gì , tẩu cho đó."
Trương Phong một kéo nàng dư sức, Lâm Nhất Bình liền gần đó đặt lưới.
Đinh đinh
"Tiểu Ngư Ngư, là hàng chất lượng cao, lớn hơn ốc biển , loại ốc biển thịt đầy đặn như thế nấu lên sẽ ngon đó."
"Ốc biển nhỏ cũng tệ, đừng chê nó nhỏ, đều là bảo bối mỹ vị."
Hệ thống phấn khích, chỉ khi biển nó mới xuất hiện, bình thường đều im lặng.
"Vậy một con ốc biển lớn như thế ngươi cho bao nhiêu tích điểm?" Giang Tiểu Ngư bắt lấy con ốc biển vách đá cho quét giá.
"Là dựa giá trị của hải sản mà xem xét, là . Đây là ốc hương, màu vàng ngà, khá lớn, nhiều thịt, thịt tươi ngon, giòn sần sật, là một loại hải sản vỏ chất lượng cao bán chạy."
"Thường xuyên là món ngon thể dọn lên bàn ăn, kích thước khá lớn, hệ thống cửa hàng định giá một con là 800 nguyên. Tức là 800 tích điểm."
Giá cả cũng bình thường thôi!
Giang Tiểu Ngư miễn cưỡng chấp nhận, ném giỏ đeo lưng, tiếp đó ở gần đó nhặt ít loại ốc hương .
"Trong những con ốc hương , hải loa châu ?"
Hệ thống hiển thị là .
Nó đinh đinh nửa ngày, chính là vì là ốc hương nên coi là hải sản tệ.
Thôi , ốc hương cũng thể bán ít tiền.
"Tiểu Phong, đồ vật ngươi kéo lên , đặt hai cái giỏ đeo lưng xuống cho ."
Đồ vật kéo lên, hai đến ngớ , "Tẩu tử, bên ốc hương ? Nhiều thế ! Vậy chúng cùng xuống nhặt ."
"Chỗ lớn, các xuống thể sẽ chen chúc , một nhặt là đủ, còn lưới đ.á.n.h cá hải sản . Kéo lên hết ."
Nghe Trương Phong và Lâm Nhất Bình kích động, lập tức còn buồn ngủ nữa, việc tràn đầy sức lực.
"Tẩu tử, nhiều tôm đỏ quá! Lại còn cá chim lớn..."
Hai kích động, nhanh chóng thu hết lưới về, mỗi cái lồng đều đầy ắp hải sản, đơn giản là thể tin nổi.
Trong đó tôm đỏ là nhiều nhất.
Giang Tiểu Ngư nhặt thêm một giỏ ốc hương, còn một rổ cầu gai thì lên, thấy vụ mùa bội thu cũng hài lòng.
Chủng loại cũng khá nhiều, tôm chân đỏ tính tích điểm , nhưng nếu con lớn hơn cũng sẽ thêm tích điểm một nữa.
Cá chim trắng lớn một con 200 tích điểm.
Đặt ba cái lưới, đều là hải sản tương tự .
Hạt Dẻ Nhỏ
Tổng cộng chuyến kiếm 2000 tích điểm.
Giang Tiểu Ngư cảm thấy ít, nhưng cách nào, hải sản thể thu ven biển cũng nhiều lắm, hàng lớn thì vẫn khơi, thậm chí là đáy biển sâu mới thể đ.á.n.h bắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-37-dai-phong-thu.html.]
Có hai thanh niên giành việc, chuyện dọn dẹp đồ đạc đều cần nàng .
"Tẩu tử, tẩu nghỉ ngơi một chút, chúng sẽ nhanh chóng nhặt xong."
" lúc trời sắp sáng, nếu thì tẩu về nghỉ ngơi, và Bình tử sẽ đưa đến Hải Tiên Lâu."
Giang Tiểu Ngư sắc trời mới phát hiện là nửa đêm, một hai giờ sáng.
"Muộn quá , sáng mai hẵng ."
"Trước hết về nghỉ ngơi cho , sáng mai các đến nhà ."
Hai lời cần cù, điểm Giang Tiểu Ngư hài lòng.
Đồ đạc đặt ở nhà nàng, hai liền về.
Ngày hôm , sáng sớm cả hai đều mang đồ đến.
Trương Phong mang một giỏ trứng gà, Lâm Nhất Bình mang một giỏ rau xanh.
"Tẩu tử."
Giang Tiểu Ngư gì, đồ vật mang đến nàng liền nhận lấy, bếp bữa sáng, "các một lát, ăn bữa sáng xong chúng hẵng trấn."
Hai rảnh rỗi, vì quá kích động.
Vào trong liền ở sân phân loại hải sản, chọn những loại hải sản khác .
Điểm bọn họ vẫn kinh nghiệm, những loại hải sản nào thể bán giá cao kiếm tiền, đều tách , đến lúc đó thể bán theo giá khác .
Sau khi ăn sáng, Trương thẩm tử và Lâm thẩm tử cùng đến xem.
"Eo ôi! Đêm qua các thu hoạch lớn ! Nhặt ở ? Ốc hương lớn quá!"
"Phải đó! Ta vẫn là đầu tiên thấy ở biển cạn cũng thể nhặt nhiều hải sản đến ."
Hai vị thẩm tử kinh ngạc hết hồn, mắt cứ trợn tròn .
Sáng sớm con trai đơn giản qua một chút, hai đều kích động, xem chính là vì đêm qua thu hoạch lớn.
Lâm Nhất Bình : "Bên là vách đá biển, các đừng . cho dù là vách đá biển, chúng cũng là đầu tiên nhặt nhiều hải sản đến ."
"Chúng đây từng cùng Quân Hành ca đến đó, đều thu hoạch lớn đến ." Trương Phong phấn khích .
Mọi Giang Tiểu Ngư, lập tức thể nghi ngờ lời nàng , vận khí nàng cao như chính là do Tạ Quân Hành trời linh đang phù hộ nàng.
Giang Tiểu Ngư mặt đổi sắc : "Có lẽ hôm qua chúng cúng bái phu quân, phù hộ cho , cho nên đêm qua mới thu hoạch lớn đến ."
Nghe Trương thẩm tử và Lâm thẩm tử mắt sáng rỡ, nhanh chóng chắp hai tay vái lạy phần mộ Tạ Quân Hành.
"Quân Hành ! Thẩm tử mỗi dịp lễ tết sẽ thắp hương đốt tiền giấy cho cháu, cháu cũng phù hộ cho Tiểu Phong nhà ..."
"Cũng phù hộ cho Bình tử nhà , theo Tiểu Ngư cùng , cả hai đều phát tài lớn."
Trương Phong và Lâm Nhất Bình thấy cũng nhanh chóng chắp hai tay cùng vái, trong miệng ngừng lẩm bẩm.
Giang Tiểu Ngư: "..."
"Thôi , thời gian còn sớm nữa. Các thẩm tử, chúng trấn bán hải sản, Thạch Đầu và Tiểu Bảo thì phiền các thẩm tử trông nom giúp."
Trương thẩm bận rộn ôm lấy Tiểu Bảo, “Các con cứ ! Ta sẽ đưa bọn trẻ về nhà chăm sóc cẩn thận.”
“Tiểu Nữu nhà ngày nào cũng nghĩ đến Tiểu Bảo! Hai đứa trẻ chơi cùng bạn, nàng cứ yên tâm ! Nàng sống ở cuối thôn, xung quanh là nhà cũ bỏ hoang ai ở, nếu nào đến cũng chẳng ai .” Lâm thẩm kéo Thạch Đầu.
Nhớ chuyện cánh cửa nhà cạy , trong mắt Giang Tiểu Ngư lóe lên một tia lạnh lẽo.
Thạch Đầu đeo một chiếc túi vải nhỏ, là món đồ nàng mua cho trong thương thành tối qua. Nó thích, giấy bút, mực tàu, sách vở đều thể bỏ bên trong.
“Nương, về sớm đó. Tối qua về muộn, cần chú ý nghỉ ngơi.”
Đứa trẻ thật quan tâm.
Mọi đều xót xa từ ái, “Thạch Đầu ngoan quá.”
Giang Tiểu Ngư cũng , “Ừm, con cũng đừng chỉ chăm chú sách, chú ý kết hợp lao động và nghỉ ngơi, thỉnh thoảng ngoài xa một chút, cho mắt nghỉ ngơi.”
Phần phiên âm nó nắm vững, cần khác dạy, những cuốn sách nàng đưa đều phiên âm, khi nhiều chữ hơn, nó thể những cuốn sách mua từ hiệu sách về.
Không cần nàng bận tâm.
nghĩ đến Bạch Lộc thư viện mà Quân Bắc Dạ .
Nàng vẫn gửi con đến thư viện, sách một ở nhà thể kết bạn .
Vậy thì giữ mấy vỏ ốc, nhân tiện tìm Quân Bắc Dạ hỏi cho rõ ràng.