Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-11-04 01:53:55
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Toàn chỉ năm lượng bạc, trong nhà gì cả, nồi niêu xoong chảo đều mua , còn giường, chăn đệm, y phục cho các con.

 

Giang Tiểu Ngư lúc đầu tìm đồ ăn ở , nơi đây gần biển, dân làng sống dựa biển cả, ngoài việc trồng trọt, con đường mưu sinh chính là biển bắt hải sản kiếm tiền nuôi gia đình.

 

Ra biển nghĩa là nguy hiểm đến tính mạng, nhưng sẽ kiếm nhiều hơn một chút so với ruộng.

 

Giang Tiểu Ngư xoa xoa bụng, nghĩ bụng sẽ biển tìm chút gì đó thể ăn , đúng lúc , Đinh!

 

Trong đầu vang lên một tiếng máy móc.

 

Ngay đó một chiếc điện thoại di động rơi xuống đất.

 

Giang Tiểu Ngư mắt sáng rực, nhặt lên mở màn hình, đó hiện lên một dòng chữ kèm theo âm thanh: “Ký chủ, xin chào, là Hải Vương Hệ Thống 7! Chỉ cần ký chủ biển đ.á.n.h bắt cá và đổi lấy điểm với cửa hàng của chúng , điểm tích lũy ký chủ thể mua bất kỳ sản phẩm nào cần trong cửa hàng.”

 

Hải Vương Hệ Thống 7?

 

Giang Tiểu Ngư chút nghi hoặc bấm , khi vân tay ghi nhận thành công liền hiển thị ràng buộc thành công, ngay đó chiếc điện thoại biến mất, mắt hiện một màn hình ảo cực lớn, đó cửa hàng, đủ loại hàng hóa đa dạng, chỉ cần điểm tích lũy là thể mua và sử dụng.

 

Bấm mở dư xem qua, 100 điểm trải nghiệm tặng, Giang Tiểu Ngư mua một con gà nướng và hai chai sữa.

 

Còn cần điền địa chỉ, giống như đặt đồ ăn bên ngoài, định vị thì trực tiếp định vị ngay: Đại Càn vương triều, Làng Trường Lưu, huyện Đông Hải, Giang phủ.

 

Bấm xác nhận, đồ vật liền trực tiếp đến mặt nàng trong một chiếc hộp.

 

Giang Tiểu Ngư mắt đầy ngạc nhiên vui mừng, quả là tiện lợi, khi nhận xong trong đầu vang lên một tiếng: “Đơn hàng của ký chủ ký nhận!”

Hạt Dẻ Nhỏ

 

“Đinh, mua hàng thành công, dư điểm tích lũy: 50 điểm.”

 

Đắt đến ? Một con gà nướng, hai chai sữa mà tốn một nửa điểm ?

 

“Ký chủ mua thêm nhiều đồ vật, thì cần tích lũy thêm nhiều điểm. Điểm tích lũy trong cửa hàng tương đương với Nhân dân tệ. Chỉ cần dựa việc biển bắt hải sản, khơi thu thập các loại hải sản là thể nhận điểm tích lũy.”

 

Xem ăn no xong là lập tức bắt tay việc .

 

“Thạch Đầu, Tiểu Bảo đây ăn cơm.” Giang Tiểu Ngư nhà tìm con trai và con gái.

 

Hai đứa trẻ ngoan ngoãn, đang dọn dẹp đồ đạc trong nhà.

 

“Nương...”

 

“Là đùi gà ? Nương lấy đùi gà từ !”

 

Giang Tiểu Ngư đưa cho mỗi đứa một cái đùi gà: “Còn sữa nữa, đều là nương mua về, tiên rửa tay.”

 

Tiểu Bảo đói bụng, chạy nhanh rửa tay .

 

“Nương, đùi gà và sữa đều đắt... Chúng nhiều tiền, tiết kiệm một chút.” Tạ Yên lo lắng .

 

Hắn năm tuổi, nhưng trông chỉ bốn tuổi, quanh năm suy dinh dưỡng nên phát triển chiều cao, nhưng hiểu chuyện và sớm trưởng thành.

 

Con nhà nghèo sớm lo việc nhà, nhỏ như bắt đầu lo lắng chuyện sinh kế của gia đình, Giang Tiểu Ngư thấy xót xa, tuy nương đau đớn, nhưng hai đứa trẻ huyết thống với , m.á.u mủ tình thâm.

 

“Không cần bận tâm chuyện tiền bạc, chỉ cần con và bình an khỏe mạnh, nương sẽ nghĩ cách kiếm tiền nuôi sống các con.”

 

“Đùi gà nguội sẽ sinh dầu, ăn dễ tiêu chảy, mau ăn khi còn nóng.”

 

Bây giờ chúng thể bệnh.

 

Khám bệnh uống t.h.u.ố.c tốn tiền, chúng tiền khám bệnh, Tạ Yên nghĩ lập tức cầm lên ăn, phát hiện chỉ Giang Tiểu Ngư , đưa đùi gà của cho nàng: “Nương cũng ăn.”

 

“Nương ăn , các con ăn .” Giang Tiểu Ngư dịu dàng từ ái xoa đầu con trai.

 

Tạ Kiều thấy ca ca , cũng đưa một nửa đùi gà đang ăn cho nàng: “Tiểu Bảo ăn no , nương... ăn .”

 

“Tiểu Bảo ngoan thật, nương ăn .” Giang Tiểu Ngư thật sự ăn , nàng việc thể để bụng đói, điểm tích lũy còn mua hai cái bánh bao, và còn mua một túi công cụ bắt hải sản lớn.

 

Có xô gấp gọn, cuốc hai mặt, xẻng, găng tay, lọ rắc muối, lưới vớt cá co rút và các dụng cụ tiện lợi khác để bắt hải sản...

 

“Thạch Đầu, nương bắt hải sản, con và ở nhà, đợi nương về sẽ nấu đồ ăn ngon cho các con.”

 

Tạ Yên vội : “Nương, con cùng biển bắt hải sản, con thể nhặt vỏ sò...”

 

“Tiểu Bảo cũng thể.” Tạ Kiều với giọng nũng nịu.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-3.html.]

Lần đầu biển bắt hải sản, Giang Tiểu Ngư cũng nguy hiểm , dù biển cả thời cổ đại hẳn là khác với bãi biển thời hiện đại.

 

“Hôm khác nương sẽ dắt các con , hôm nay các con cứ ở nhà , nương về thì đừng ngoài, Yên nhi con chăm sóc . Muội còn nhỏ thể hứng gió biển, nó còn quá nhỏ dễ bệnh.”

 

Nhà chúng tiền, kham nổi việc khám bệnh.

 

Tạ Yên sắc mặt trở nên tái nhợt, dám quấy rầy đòi bắt hải sản nữa, ôm : “Vậy chúng con đợi nương về, nương hãy cẩn thận một chút.”

 

“Ừm, ngoan lắm.”

 

Giang Tiểu Ngư hôn lên má hai đứa trẻ, xách xô và xẻng nhỏ liền ngoài, cửa sân khóa.

 

Lúc nàng hề để ý đến vẻ mặt cứng đờ của các con.

 

“Ca ca, nương... hình như đổi .”

 

Tạ Yên thần sắc phức tạp, nương thích , thường xuyên mắng chúng là tiểu tạp chủng, bởi vì nương thích cha... thường xuyên mắng cha c.h.ế.t, liên lụy mà ghét bỏ cả chúng.

 

nương hễ ở nhà họ Tạ chịu đựng ấm ức liền đ.á.n.h mắng bọn chúng, chỗ nào là bầm tím.

 

, bọn chúng vẫn yêu thương nương .

 

Kể từ khi cha qua đời, nãi nãi đuổi khỏi nhà, nương dường như đổi…

 

“Tiểu Ngư ! Đi bắt hải sản ?”

 

Một phụ nhân mập mặc áo xám tới. Giang Tiểu Ngư lục lọi ký ức mới nhận , “Trương thẩm, cũng bắt hải sản ?”

 

Nhìn vết sẹo trán nàng, Trương thẩm khỏi lộ vẻ đồng cảm, “Phía là bãi biển, mới thủy triều rút ít hải sản.”

 

“Vậy nhanh thôi, chúng cùng xem .” Giang Tiểu Ngư sờ vết thương trán, sơ cứu đơn giản. Nàng vốn là bác sĩ, vết thương nhỏ tự xử lý , nhưng cần tích phân mới mua t.h.u.ố.c mỡ trị sẹo.

 

Bãi biển lớn, gió biển thổi tới lạnh.

 

Giang Tiểu Ngư theo bản năng xoa xoa cánh tay, cùng Trương thẩm xuống bãi biển.

 

Đã ít đang nhặt hải sản.

 

Giang Tiểu Ngư lấy chiếc xẻng nhỏ , lúc mới phát hiện đó chức năng quét, quả thực khiến nàng kinh ngạc mừng rỡ.

 

Quét một cái, hải sản sẽ tự động đ.á.n.h dấu điểm. Hải bối thông thường hai điểm một con, ốc biển ba điểm một con, cá biển vì c.h.ế.t nên chỉ một điểm.

 

Hệ thống còn giải thích: “Những vật phẩm nếu đặt thương thành bán sẽ thu tích phân tương ứng.”

 

Nghĩa là, những giá cả chính là tích phân nàng sẽ nhận .

 

“Muốn kiếm nhiều tích phân hơn thì khơi, đến vùng biển sâu mới vật phẩm đáng giá hơn, những thứ đều đáng tiền.”

 

Giang Tiểu Ngư biển lớn vô tận, hiện tại nàng gì cả, ngay cả thuyền cũng , một nàng thể khơi?

 

Đó chẳng tìm c.h.ế.t ?

 

Tốt nhất vẫn nên từng bước một.

 

“Tiểu Ngư, con nhặt bao nhiêu ?” Trương thẩm xách một thùng hải sản tới.

 

Người thu hoạch ít, ốc biển, hải bối, cùng một vài con tôm nhỏ, cua nhỏ các loại.

 

“Những thứ đáng tiền, nếu tìm cá biển tươi sống thì , cá biển thể mang bến tàu bên bán.”

 

“Đồ vật ở vùng biển cạn thường đáng bao nhiêu tiền.”

 

Giang Tiểu Ngư cũng cảm thấy những thứ đáng tiền, ngay cả hệ thống Hải Vương cũng tình nguyện thu nhận. Vật phẩm chỉ cần nàng đặt thùng, hệ thống thấy sẽ thu , đặt trong thương thành trở thành sản phẩm.

 

“Trương thẩm, con xem thêm một chút.”

 

“Được thôi! Vậy chúng xem bãi biển bên , bãi biển bên nhặt hết , chúng đến muộn nên chẳng còn gì cả.”

 

Hai cùng đến một bãi biển khác, nơi ít hơn, nhưng cũng chẳng gì đáng giá.

 

Trương thẩm lộ vẻ thất vọng, định về.

 

“Thẩm , khoan , đồ !” Lúc Giang Tiểu Ngư đột nhiên kinh hỉ phát hiện, bãi cát mềm vết tích của sự cựa quậy, nàng qua đào lên xem, quả nhiên đồ .

 

 

Loading...