Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 18
Cập nhật lúc: 2025-11-04 01:54:11
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tam gia chính là giá thuê thuyền đ.á.n.h cá cho nàng."
Cố Diễm sớm nàng cách nào dùng hải thuyền ?
Giang Tiểu Ngư nhíu chặt mày, chỉ một chiếc thuyền đ.á.n.h cá bình thường mà một tháng cần năm lạng bạc, cái giá cũng quá c.ắ.t c.ổ !
"Tiểu nương tử nếu còn do dự, thể về suy nghĩ kỹ càng hẵng đến."
Giang Tiểu Ngư hỏi, "Vậy nếu mua một chiếc thuyền đ.á.n.h cá thì cần bao nhiêu tiền?"
"Thuyền đ.á.n.h cá nhỏ mới cần năm mươi lạng bạc, thuyền cũ cần hai mươi lạng."
Còn đắt hơn cả ngựa.
Bởi vì nơi đây gần biển, thuyền chính là công cụ mưu sinh, tương đương với xe ngựa cần dùng ở đất liền.
Một con ngựa bình thường rẻ nhất cũng cần bảy mươi lạng, còn của quan phủ, mà là giá do mã phỉ bán.
Ngựa do quan phủ cung cấp thông thường hơn trăm lạng, thậm chí giá còn cao hơn.
So , năm mươi lạng một chiếc thuyền đ.á.n.h cá là giá rẻ, cả Đông Hải huyện mấy nhà thể bán thuyền đ.á.n.h cá.
Thuyền bè ở Đông Hải huyện chịu sự kiểm soát của quan phủ, mua là thể mua.
Với phận quả phụ đơn con như Giang Tiểu Ngư, quan phủ căn bản thể bán thuyền cho nàng.
Bằng nếu biển xảy chuyện, ai sẽ chịu trách nhiệm?
Chỉ thể mua thuyền từ bên thứ ba, ví như từ tay những gia tộc như Cố gia.
Giang Tiểu Ngư xoa xoa thái dương, ngờ một chiếc thuyền của riêng khó khăn đến .
"Ta thuê hai tháng."
Sau khi giao tiền, Cố gia sẽ cho đưa thuyền đến bến tàu, đến lúc đó nàng chỉ việc đến lấy là .
"Tiểu nương tử, xin dừng bước, chúng vẫn xong."
Người quản sự chặn nàng , "Nàng thuê thuyền của Cố gia, cần ký bản khế ước . Đến khi biển kiếm tiền, Cố gia sẽ trích ba phần mười. Hơn nữa, nếu nàng biển xảy chuyện, Cố gia chịu trách nhiệm. Ngoài , trong hai tháng , nếu thuyền của nàng hư hại khi sử dụng thì cần bồi thường."
"Nếu vấn đề gì, nàng điểm chỉ, thì chiếc thuyền thể thuộc về nàng sử dụng."
Giang Tiểu Ngư ngạc nhiên, thời buổi cũng thịnh hành dùng hợp đồng !
Nàng hiểu khế ước thư trắng chính là hợp đồng.
Lại còn là những điều khoản bá vương.
Phủi sạch thứ bất lợi cho Cố gia, chỉ giữ những điều lợi cho họ, vắt kiệt đến còn một giọt.
Giang Tiểu Ngư trong lòng lạnh, quả là hổ lạc bình dương, ch.ó khinh mà!
Nếu là thời hiện đại, ai dám chuyện với như , ai dám bóc lột lừa gạt như thế?
Thôi !
Giang Tiểu Ngư cầm lấy xem qua, càng xem sắc mặt càng tối sầm, cuối cùng nghiến răng ký tên điểm chỉ, "Bây giờ ?"
Người quản sự so với vị quản gia lúc nãy lễ phép hơn, "Được , Giang nương tử xin mời. Ba ngày , thuyền sẽ đưa đến bến tàu."
Từ Cố gia , Trương Phong nhịn tức giận : "Tẩu tử, Cố gia đúng là lòng đen tối, chi bằng tự mua một chiếc thuyền còn hơn, thuyền cũ cũng hơn thuê thuyền của Cố gia ."
"Thuyền cũ nhiều nguy cơ an tiềm ẩn."
Giang Tiểu Ngư chỉ dùng tạm thời, đợi nàng kiếm nhiều điểm hơn sẽ mua hải hạm từ Hải Vương thương thành.
Đến lúc đó sẽ càng kiên cố và đáng tin cậy hơn.
Mua một chiếc thuyền cũ, dùng đến bán tháo còn lỗ vốn, biển thể gặp nguy hiểm, tính toán thế nào cũng bằng thuê một chiếc thuyền mới.
"Ta bắt hải sản ven biển. Bãi biển bên sẽ nhiều hải sản hơn chứ?"
"Bãi biển gần thôn của chúng cảm thấy là bãi biển cằn cỗi."
Trương Phong lập tức tức giận : "Bởi vì những bãi biển màu mỡ đều Cố gia chiếm giữ cả ! Muốn đến bãi biển Cố gia chiếm giữ để bắt hải sản ven biển thì nộp tiền, mỗi 50 văn tiền."
Giang Tiểu Ngư: "..."
Đây chẳng là ác bá hiển nhiên ?
"Vậy huyện thái gia quản ?"
Trương Phong phẫn nộ bất bình, "Huyện thái gia đều Cố gia mua chuộc ."
"Còn nữa, ba tháng , huyện thái gia hải khấu ám sát . Bây giờ Đông Hải huyện huyện thái gia, Cố gia liền thừa cơ càng thêm bá đạo bóc lột vắt kiệt chúng ."
Giang Tiểu Ngư kinh ngạc, "Hải khấu trắng trợn như ? Triều đình phái đến quản ?"
"Nơi chúng đây là thôn chài nhỏ nghèo khó, mỗi năm chỉ riêng tiền thuế nộp còn chẳng đủ để triều đình nhét kẽ răng. Thêm nữa trời cao hoàng đế xa, triều đình sẽ quản. Bởi vì gần đây biên quan sắp chiến tranh, chiến sự căng thẳng, phía kinh thành còn lo xong, rảnh rỗi mà quản hải khấu xuất hiện ở một thôn chài nhỏ bé!"
Bọn hải khấu cũng giống như sơn tặc.
Có thể quản cũng thể quản, nếu gây chuyện quá nghiêm trọng thì thông thường đều nhắm mắt ngơ.
Trừ phi gặp quan vì nước vì dân, nhưng thời buổi mấy là như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-18.html.]
Đông Hải huyện năm mươi vị huyện lệnh lớn nhỏ đến , chỉ khiến bá tánh lầm than, chút tác dụng nào, sớm còn tin tưởng triều đình.
"Huyện thái gia ám sát ba tháng, triều đình cho đến nay vẫn phái huyện thái gia mới đến. Ta thấy đó, triều đình căn bản quản sống c.h.ế.t của thôn chài nhỏ bé như chúng ."
Vậy nàng báo quan, Liễu Thị bọn họ gì?
Chẳng lẽ là tin tức ?
"Chuyện huyện thái gia ám sát, trong thôn ?"
Trương Phong lắc đầu, "Không , triều đình cảm thấy mất mặt nên cho phép truyền , cũng là khi biển những thương thuyền bàn tán mới ."
"Về nhà lung tung, kẻo rước họa ."
Triều đình bên ngoài huyện thái gia là ám sát thương, thực chất c.h.ế.t , nhưng cho phép truyền ngoài, kẻo khiến hải khấu càng thêm trắng trợn.
Vùng thường xuyên nạn hải tặc, bởi vì ai quản, hải khấu vô cùng trắng trợn.
Khổ sở chỉ bá tánh.
"Vào lúc cũng chỉ Cố gia mới thể mặt giao thiệp với hải khấu, chỉ là Cố gia cũng lòng đen tối, cần chúng nộp phí bảo kê."
Giang Tiểu Ngư: "..."
Đi ngang qua Hải Tiên Lâu, nàng phát hiện tửu lầu vốn ảm đạm bỗng nhiên đông đúc hẳn.
Cửa còn đặt một tấm bảng hiệu, cơm chiên cầu gai biển.
"Ta bãi biển gần đây nhặt hải sản, ngươi ?"
Trương Phong bây giờ biển, việc gì liền cùng theo.
Ở bãi biển gần trấn, từ xa thấy dùng lưới đ.á.n.h cá vây kín cả bãi biển, xung quanh còn canh gác.
Muốn bắt hải sản ven biển cần nộp 50 văn tiền phí cửa cho một ở lối .
Hai họ liền nộp một trăm văn tiền.
Gần đó, họ mua hai chiếc thùng gỗ cũ với giá hai văn tiền.
"Sao là bọn họ?" Cố Diễm đến tuần thị bờ biển lúc thấy Giang Tiểu Ngư và Trương Phong.
"Hình như là đến bắt hải sản ven biển."
Cố Diễm , "Nàng cũng thật cần cù."
Hắn chỉ nhàn nhạt liếc một cái, quá để ý, liền dẫn rời .
Giang Tiểu Ngư tìm thấy cầu gai biển.
Dường như vẫn ai cơm chiên cầu gai biển từ gì.
"Tẩu tử, loại cầu gai biển ngay cả ch.ó cũng ăn ..."
"Ta cứ cầu gai biển, ngươi giúp nhặt, sẽ trả tiền công cho ngươi." Giang Tiểu Ngư .
Trương Phong: "..."
Thật từng thấy nào kỳ lạ đến .
Ngày Tạ Quân Hành từng Giang Tiểu Ngư tính cách nhút nhát yếu đuối.
Hạt Dẻ Nhỏ
Hôm nay giống chút nào!
Nhặt hai thùng lớn cầu gai biển.
Khi rời , sẽ kiểm tra, vật quý giá cũng mang theo.
Tên ác bá trời đ.á.n.h !
Giang Tiểu Ngư giận đến nghiến răng trong lòng, một ngày nào đó nhất định nàng sẽ trừ khử tên ác bá !
Cố Diễm lúc tuần tra một vòng trở về lối , hiểu hắt một cái, dụi dụi mũi bước đến.
“Nhặt mấy thứ cầu biển vô dụng về gì?”
Giang Tiểu Ngư chuyện với tên ác bá , nhưng đối phương đông thế mạnh.
Hừ!
“Tam gia ăn cầu biển ư? Ngươi thì tặng cho ngươi đó.”
Cố Diễm khẽ nhíu mày, hiểu cảm thấy nàng địch ý với nên theo bản năng đáp , “Hỏi một câu cũng ?”
“Có quy định nào bắt trả lời ?” Giang Tiểu Ngư lạnh nhạt , thậm chí còn liếc một cái, đúng là to gan lớn mật.
Cố Diễm ánh mắt trầm xuống, : “các !”
“Tam gia, tiểu nương tử quá to gan lớn mật, cần dạy cho nàng một bài học ? Bắt phu quân của nàng ?”
Cố Diễm liếc một cái, lạnh lùng : “Ít gây chuyện .”
Hắn đầu bóng dáng Giang Tiểu Ngư.
“Phái theo dõi bọn họ, xem bọn họ sẽ bán cầu biển cho ai.”