Ác Độc Tiểu Hậu Nương - Đánh Bắt Hải Sản Nghịch Tập, Cả Gia Đình Cưng Chiều! - Chương 13

Cập nhật lúc: 2025-11-04 01:54:06
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Phương pháp dân gian.

 

“Nương một chuyến nữa xem còn , các con ở nhà sách chữ.”

 

Nếu cầu gai vẫn phát hiện là thể ăn, nàng tận dụng thật , .

 

Giang Tiểu Ngư xách xô, kẹp, đeo găng tay cửa.

 

Đi ngang qua nhà Trương thẩm, vài đang cửa nhà bà, là Lâm thẩm hàng xóm bên trái, Vương bà tử, cùng tức phụ của Lâm thẩm là Lưu Xuân Hoa.

 

“Tiểu Ngư!”

 

Trương thẩm mặt mày hớn hở bước tới, “Tiểu Ngư, đa tạ ngươi , nếu ngươi, hôm qua nãi nãi của mất .”

 

“Phương pháp ngươi dùng rượu trắng lau thật sự hữu hiệu! Tối qua, nãi nãi của sốt cao mãi hạ, nửa đêm mưa, cho , liền dùng rượu trắng lau như lời ngươi .”

 

“Kết quả sáng nay liền hạ sốt, còn bụng đói, nấu cháo gạo cho nãi ăn một bát lớn, giờ đỡ hơn nhiều .”

 

Trương thẩm kích động kéo tay nàng, “Ta thật sự nên cảm tạ ngươi thế nào.”

 

“Trương thẩm cần cảm tạ , là Trương nãi nãi phúc khí lớn, hiền ắt gặp điềm lành.” Giang Tiểu Ngư .

 

“Tiểu Ngư thật chuyện. Một nàng dâu như , chỉ Liễu bà tử là mắt, thật đáng tiếc.” Vương bà tử ghé sát , liếc đầu thôn.

 

Ngôi nhà mới của Tạ gia xây ở đầu thôn, từ vẫn sống trong căn nhà tồi tàn ở cuối thôn, là hộ nghèo nhất cả làng.

 

Nếu Tạ Quân Hành tòng quân, mỗi tháng gửi về hai lượng bạc, Tạ gia căn bản thể ngày hôm nay.

 

Sau còn chiến tranh, Tạ Quân Hành từ quân doanh trở về, liền biển kiếm tiền, tất cả tiền kiếm đều đưa cho Liễu thị.

 

Cuộc sống của Tạ gia bắt đầu lên, xây nhà mới, còn nuôi một tú tài, tất cả đều là nhờ Tạ Quân Hành.

 

Liễu thị quá độc ác, Tạ Quân Hành tòng quân trở về, sợ tốn tiền, liền gả cho một thê tử gả .

 

Bây giờ c.h.ế.t, liền đuổi cả con trai và thê tử ngoài.

 

Vương bà tử và Liễu thị cùng tuổi, cùng gả đến làng Trường Lưu, coi thường cách của Liễu thị.

 

“Tiểu Ngư ! ngươi y thuật ?”

 

Vương bà tử đ.á.n.h giá Giang Tiểu Ngư từ xuống , phát hiện khi đuổi khỏi phu gia, nàng dường như đổi, làn da còn đen như , trắng hơn một chút.

 

Nếu những vết nám đen mặt biến mất, nhất định thể tái giá một nhà .

 

Trương thẩm và hai mụ tức phụ nhà họ Lâm đều về phía Giang Tiểu Ngư.

 

“Mặt đột nhiên nổi những vết nám đen, thường xuyên đến y quán, lâu dần cũng chút y thuật, chứ thể gọi là y thuật !”

 

“Rượu trắng lau để hạ sốt, cũng là đại phu ở y quán mà thôi.”

 

Lâm thẩm kinh ngạc, “Nói ngươi thật sự y thuật !”

 

“Trương thẩm đừng chê , chỉ là vài loại d.ư.ợ.c liệu. Cùng với vài phương pháp dân gian thôi.” Giang Tiểu Ngư .

 

“Phương pháp dân gian của ngươi thật hữu hiệu, cứu sống Trương nãi nãi đó! Nếu ngươi, nhà họ Trương huyện tìm đại phu cũng chắc chữa khỏi .”

 

Năm nay, một cơn cảm mạo nhỏ cũng thể cướp sinh mạng .

 

Đi đến huyện sẽ tốn ít thời gian, đợi đến y quán khi mất .

 

Trương thẩm cũng thấy đúng là như , tối qua thật sự nguy hiểm, bà thử liều mạng, ngờ phương pháp dân gian mà Giang Tiểu Ngư hữu hiệu, cứu sống nãi nãi của bà một mạng.

 

Nếu nãi nãi chuyện gì bất trắc, bà cũng ăn với phu quân.

 

Giang Tiểu Ngư : “Đều là trùng hợp thôi, mấy vị thẩm bắt hải sản ?”

 

“Chúng , tối qua mưa lớn xong, hải sản gì , ngươi cũng đừng , uổng phí thời gian.” Vương bà tử xua tay.

 

Huyện Đông Hải một mặt tựa núi, một mặt tựa biển.

 

núi săn b.ắ.n để mưu sinh, trồng trọt.

 

Chỉ những đất, nhà nghèo đến mức đủ ăn mới biển, bằng đa đều chỉ bắt hải sản ở vùng nước cạn kiếm chút tiền lẻ, dễ dàng mạo hiểm khơi.

 

Khi thời tiết , đều biển, vì khi sẽ gió biển cuốn , nếu cuốn , giữa biển khơi mênh m.ô.n.g căn bản cách nào cầu cứu.

Hạt Dẻ Nhỏ

 

Trương thẩm cùng, nhưng nãi nãi vẫn khỏe hẳn, bà yên tâm, “Tiểu Ngư, mấy hôm nữa sẽ .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-doc-tieu-hau-nuong-danh-bat-hai-san-nghich-tap-ca-gia-dinh-cung-chieu/chuong-13.html.]

“Ngươi cứ lo việc của , lát nữa sẽ mang thức ăn cho Thạch Đầu và Tiểu Bảo.”

 

“Được, đa tạ Trương thẩm.” Giang Tiểu Ngư .

 

“Nha đầu , khách khí chi!”

 

Trên bãi biển, nước biển vỗ rạn san hô, hôm nay quả thật ai.

 

Tối qua nàng trở về thì trời đổ một trận mưa.

 

Bãi biển thủy triều rút, hải sản gì.

 

Chỉ khi thủy triều rút mới .

 

Giang Tiểu Ngư tìm kiếm dọc bờ đá, phát hiện cầu gai bám đó, trong lòng liền mừng rỡ.

 

Hệ thống phản ứng gì.

 

Nàng nhặt hai xô cầu gai.

 

Về đến nhà, gặp Trương thẩm mang cơm cho bọn trẻ, “Tiểu Ngư !”

 

Nhìn hai xô cầu gai của nàng liền khẽ cau mày, “Mấy thứ đáng tiền, ai , ngươi nhặt nhiều về gì? Nhà ngươi khá hơn nhiều , nhặt nhiều thế !”

 

Giang Tiểu Ngư : “Trương thẩm, đây là cầu gai, thể ăn , hương vị ngon.”

 

“Trương thẩm mang về thử ? Trộn cơm, hoặc xào với cơm đều .”

 

Trương thẩm ghét bỏ lắc đầu, “Thôi cần . ngươi cứ mang về tự ăn !”

 

Trong lòng bà đồng cảm với cảnh góa bụa của nương con nàng, nhà nam nhân, đến cái ăn cũng , chỉ thể nhặt cầu gai mà ch.ó cũng thèm ăn về.

 

Thật sự đáng thương.

 

“Tiểu Ngư, gửi một ít dưa muối cho ngươi, là tự tay muối đấy, để ở nhà ngươi , ngươi đừng chê.”

 

Giang Tiểu Ngư nghĩ đến món cá nấu dưa chua, “Đa tạ Trương thẩm.”

 

“Cầu gai thẩm thật sự ?”

 

“Không .” Trương thẩm thở dài, “Đợi thủy triều rút chúng cùng bắt hải sản, cầu gai ăn .”

 

Bà còn về chăm sóc nãi nãi nên liền .

 

Giang Tiểu Ngư trở về đóng gói bốn xô cầu gai, định mang đến trấn bán cho Hải Tiên Lâu.

 

“Thạch Đầu, ở nhà chăm sóc cho , đây mấy nắm cơm, đói thì cùng ăn, đợi nương về nấu cơm, các con đừng bếp nổi lửa, kẻo thương.”

 

Dặn dò xong hai đứa trẻ khóa cửa, nàng liền rời .

 

Làng chài nhỏ cơn mưa, khí đặc biệt trong lành mang theo mùi nước biển.

 

Không mấy ngoài.

 

Giang Tiểu Ngư đến đầu thôn tìm một lão nhân góa bụa trong làng, thuê xe bò của Lưu lão đầu đến Hải Tiên Lâu ở trấn.

 

“Tiểu nương tử mang đến là cầu gai ?”

 

Tiền chưởng quỹ bốn xô đồ vật liền thấy đau đầu, thứ thể dùng .

 

! Tiền chưởng quỹ, đây là hàng , thể giúp tửu lầu của ngài tạo món ăn mới, ngài cứ yên tâm đảm bảo sẽ lời mà lỗ.” Giang Tiểu Ngư .

 

Tiểu tư bên cạnh Tiền chưởng quỹ nhịn : “Ngươi cứ khoác lác ! Đừng tưởng chưởng quỹ của chúng nhân từ mà ngươi thể dùng thứ mà ch.ó cũng thèm ăn để lừa .”

 

“Tiểu Lục!” Tiền chưởng quỹ trừng mắt .

 

Tiểu tư oan ức : “Tiền thúc, nhân từ, thương cảm nàng là một quả phụ nhỏ dễ dàng, nhưng tửu lầu của chúng cũng kiếm tiền, như chúng kiếm tiền đây!”

 

Tiền chưởng quỹ hiệu cho ít , ôn hòa giải thích với Giang Tiểu Ngư, “Tiểu nương tử, xin , cầu gai quả thực dùng , tửu lầu của chúng thể thu mua.”

 

“Nếu ngươi mang hải sản khác đến, chúng nhất định sẽ thu mua.”

 

Giang Tiểu Ngư hề tức giận, “Tiền chưởng quỹ, lừa ngài, những con cầu gai ai ăn bao giờ, nên các ngài dám thu mua.”

 

cầu gai , còn một tên khác là hải đảm, bên ngoài gai, đ.â.m ăn , nhưng thứ bên trong là bảo bối.”

 

Tiền chưởng quỹ chút tò mò, “ngươi cách ăn ?”

 

 

Loading...