Ác Độc Giống Cái Kiều Mềm, Hãm Sâu Năm Thú Phu Vào Tu La Tràng - Chương 379: Khắp nơi tàn khuyết, khó quay về dĩ vãng
Cập nhật lúc: 2025-08-12 16:39:42
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Đường quyết định biến chiến tranh thành hòa bình, chủ động tiến lên hôn lên miệng , , “Hôn chào buổi sáng nhé!”
Bán xong vẻ ngoan ngoãn, nàng xuống giường định chạy, Già Lan túm chặt tay, ấn trở giường, hôn một cách nồng nhiệt.
Tỉnh táo thì dễ !
Chuyện tối qua, sáng nay bù đắp !
Hai nhanh chóng lăn giường, một nữa thiên lôi câu địa hỏa.
Ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, “Đường Đường, tỉnh ? Bên ngoài gặp em.”
Bị phá đám chuyện , khuôn mặt tuấn tú của Già Lan hiện lên một tia vui, còn mang theo sự dục cầu bất mãn.
Thẩm Đường xoay từ dậy, sửa sang cổ áo hỗn độn cho , ghé sát hôn lên khóe môi, “Chờ , nhất định sẽ bồi thường thật .”
Già Lan vui , “Lần chờ đến bao giờ.”
Hiện giờ nàng trở thành vua của một nước, chính vụ bận rộn, nhiều thời gian yêu đương.
Bên ngoài còn con báo và rắn rình rập, cũng con ưng khi nào trở về.
Cứ như , đến ngày nào mới đến lượt .
Thẩm Đường ghé tai , “... Lần để ở , gì tùy ý, đều chơi cùng .”
Già Lan chỉ cảm thấy một ngọn lửa xông thẳng lên đầu, xoay ngược thẳng xuống!
Yết hầu cuộn cuộn, ánh mắt nàng chứa đầy tham dục, khàn khàn , “Nói đấy, lừa .”
“Không lừa .”
Thẩm Đường khỏi cửa liền gặp Tiêu Tẫn đang tựa tường.
Sắc mặt Thẩm Đường biến đổi, định trốn , túm lòng. Bàn tay to từ phía vòng qua ôm chặt vòng eo nàng, đôi môi mỏng ghé cổ nàng cắn một cái, tiếng đầy nguy hiểm, “Chuột cắn, đau ?”
Thẩm Đường nghĩ đến những lời ngớ ngẩn tối qua, nước mắt, hận thể tự vả miệng, tuyệt đối sẽ uống nhiều rượu như nữa!
Tiêu Tẫn còn nắm tay nàng, về phía cấm địa, “Nó ngoan, tuyệt đối cắn .”
Khuôn mặt xinh của Thẩm Đường đỏ bừng, con báo lưu manh , tính đúng là đổi!
Tuyết Ẩn Chu tới, lạnh lùng , “Buông Đường Đường , nếu đừng trách quất ngươi.”
Động tác Tiêu Tẫn khựng , híp mắt trừng một cách bất thiện, cong môi tà tứ, “Nhìn ngươi căng thẳng như thế, thể gì bảo bối Đường Đường? Ta chỉ mời Đường Đường đến phòng thị sát một chút. Tối qua thức trắng đêm dọn dẹp, trong phòng tuyệt đối chuột.”
Hắn xa , “ , cho Đường Đường phòng ngươi xem ? Dù , trong phòng ngươi hai con chuột đen lớn đấy!”
Mặt Thẩm Đường đỏ đến mức bốc khói, chuyện tử tế, chuyện bậy bạ, chuyện con chuột thể bỏ qua đúng !
Tuyết Ẩn Chu càng thêm mặt lạnh, giơ đuôi lên định quất Tiêu Tẫn.
Thẩm Đường vội ngắt lời, “Cái đó, tìm ? Người ở ?”
“À, việc trong nhà thể truyền ngoài.” Tuyết Ẩn Chu thu đuôi về, khi nàng thì sắc mặt dịu dàng, trả lời, “Đang đợi em ở sân, là của Bộ Hộ. Đêm qua trong thành nhiều dân tị nạn, cần nhanh chóng sắp xếp chỗ ở.”
Đế quốc giành một trận thắng lớn, tiêu diệt các thế lực quân phiệt độc lập, thu hồi phần lớn đất đai mất, nhưng vẫn còn một khu vực quân phản loạn kiểm soát. Ngoài , còn một vùng đất hỗn loạn thu hồi, Thẩm Đường phái quan viên xử lý.
Trong thời gian , quốc lực của đế quốc hao tổn quá nghiêm trọng, mặc dù quân phản loạn còn tiêu diệt , nhưng tổn thất của chúng cũng nhỏ. Trong thời gian ngắn, lẽ sẽ đánh trả nữa.
Thẩm Đường quyết định tạm thời thực hiện chính sách ngừng chiến, nghỉ ngơi lấy sức, an ủi dân tị nạn, khôi phục sản xuất, định dân tâm và an ninh.
Ngoài , nhiều đại thần quan viên hỏi nàng tổ chức tuyển tú , đề cử con cháu trong tộc cung để phụng dưỡng quân chủ.
Theo thông lệ, khi tân vương đăng cơ, sẽ tiến hành tuyển tú quốc một , mở rộng hậu cung để nối dõi tông đường.
Đáng tiếc tân chủ đăng cơ gặp chiến loạn, chuyện cứ thế trì hoãn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-doc-giong-cai-kieu-mem-ham-sau-nam-thu-phu-vao-tu-la-trang/chuong-379-khap-noi-tan-khuyet-kho-quay-ve-di-vang.html.]
Giờ đây, Đế quốc Đêm Huy vượt qua giai đoạn nguy hiểm nhất, đến lúc lo chuyện gia đình của hoàng đế.
Dù , chuyện gia đình của hoàng đế cũng chính là quốc sự liên quan đến thiên hạ!
Thẩm Đường mỗi họp, các đại thần đều cố ý vô tình lải nhải bên tai nàng về chuyện , khiến nàng đau đầu.
Những tích cực như , chẳng là đưa con cháu trong tộc bên cạnh nàng, mong nhờ vả, tranh giành phú quý, còn thể sinh một quốc quân tương lai.
Đáng tiếc Thẩm Đường chí ở đây.
Thẩm Ly rời lâu, nàng tâm trạng.
Thẩm Đường cũng thực sự quyết định chuyện .
Mấy trong nhà đủ khiến nàng ồn ào , nàng dám tưởng tượng, nếu thật sự tam cung lục viện, cuộc sống sẽ gà bay chó sủa đến mức nào!
Hơn nữa, các đại thần tiến cử để liên hôn, điều họ nhất là sinh hạ huyết mạch hoàng tộc, sinh con nối dõi.
Thẩm Đường còn sinh con, nên cần thiết tổ chức tuyển tú.
Cuối cùng, Thẩm Đường lấy cớ “quốc sự bận rộn”, “cung điện còn xây xong”, “sợ lỡ dở các công tử của các tộc”, vân vân mây mây, để đẩy tất cả những việc xuống.
...
Hoàng cung Đế quốc Dịch Uyên.
Cừu Dương nắm chặt một phần danh sách, bước nhanh về phía tẩm cung của đế vương.
Khoảnh khắc đẩy cửa bước , thấy nam nhân đang tựa giường, hô hấp vô thức cứng .
Mặc dù đều là giống đực, và ở chung nhiều năm, cũng khỏi kinh ngạc dung nhan của bệ hạ.
Nam nhân chỉ mặc một chiếc áo bào trắng rộng thùng thình, để lộ một mảng n.g.ự.c nhỏ trắng lạnh, mái tóc dài đỏ rực như thác nước tùy ý buông xõa, tôn lên khuôn mặt tuấn mỹ càng thêm kinh hồn bạt vía.
Hắn một tay chống cằm, ngón tay thon dài như ngọc cầm một bông hoa kiều diễm, hôn lên giữa đôi môi.
Bông hoa kiều diễm so với môi , đều trở nên ảm đạm, mất vẻ xuân sắc lay động lòng .
“Có chuyện gì?” Đế vương lười biếng ngước mắt, giọng mang theo vài phần uể oải chút để tâm.
Cừu Dương đột nhiên hồn, vội vàng dâng danh sách lên, “Bệ hạ, thuộc hạ theo lệnh của điều tra rõ kẻ chủ mưu những sát thủ .” Hắn hạ giọng, “Trấn An Vương, Lưu gia, tộc trưởng Liệt Hổ tộc... Những đều bí mật xử quyết.”
Khi chuyện, Cừu Dương về phía bông hoa trong tay Cơ Cửu Lê, lúc mới phát hiện cành hoa khô héo, một cánh hoa tàn khuyết rơi xuống đất.
Hắn ngừng một chút, khẽ , “Còn một cuối cùng, e rằng cần bệ hạ đích tay.”
Phiêu Vũ Miên Miên
Trong điện tức khắc chìm im lặng.
Tất cả đều hiểu rõ, cái tên đó là Nhiếp Chính Vương Viên Khả.
Bệ hạ nhẫn nhịn nhiều năm, cuối cùng, vẫn đối đầu trực diện với vị Nhiếp Chính Vương quyền khuynh triều chính .
Cơ Cửu Lê gật đầu, tỏ vẻ , nhưng vội vã cho họ lui .
Gió từ cửa sổ thổi , cuốn cánh hoa trong tay , nhanh, chỉ còn một cành khô và những tàn khuyết khắp nơi, rốt cuộc thể về dĩ vãng.
Hắn ngơ ngẩn cành khô trong tay, đầu ngón tay thon dài như ngọc siết chặt, khớp xương trắng bệch, một lúc lâu im lặng, mới khẽ , “Tình hình Đế quốc Đêm Huy bên đó thế nào ?”
Cừu Dương cung kính báo cáo, “Tình hình hơn dự đoán. Chẳng trách vị tân quốc quân từ chối sự chi viện của chúng , hóa thuyết phục Đế quốc Vân Đỉnh xuất binh.”
Một cấm vệ bên cạnh nhịn xen , “Vị quốc quân quả thực bản lĩnh, thể từ một nơi xa xôi như mà mời cứu binh.”
“Hiện tại Đế quốc Đêm Huy chỉ thu phục đất đai mất, mà còn đuổi quân phản loạn biên giới.” Cừu Dương tiếp tục , “Mặc dù tiêu diệt , nhưng đại cục định. Những thế lực ẩn trong bóng tối , e rằng cũng thể nên sóng gió gì.”
“Ừm, .” Cơ Cửu Lê bóp nát cành khô trong tay.
Đế quốc Dịch Uyên bên cũng nên dọn dẹp sạch sẽ .
Một trận ác chiến, thể tránh khỏi.