Ác Độc Giống Cái Kiều Mềm, Hãm Sâu Năm Thú Phu Vào Tu La Tràng - Chương 317: Đánh mất khả năng sinh sản (tặng thêm)
Cập nhật lúc: 2025-08-08 18:11:21
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cửa xuất hiện một bóng cao gầy khoác áo choàng đen, che kín mít, mặt mang mặt nạ. Hắn cầm s.ú.n.g gây mê, khi b.ắ.n hạ đám lính gác, cầm d.a.o găm xông lên, đ.â.m từng nhát tim bọn họ, g.i.ế.c sạch đám đó.
Thẩm Thanh Lê thấy cảnh tượng đẫm m.á.u mắt, mắt trợn tròn, ngay cả cũng quên. Nước mắt còn sót khuôn mặt lem luốc, để lộ vài phần dung nhan tinh xảo tuyệt mỹ.
Người đàn ông đầu thấy bộ dạng chật vật gầy gò của nàng, nghĩ đến những nhục nhã mà nàng chịu đựng, càng thêm đau lòng. Hắn cất tiếng khàn khàn: “Thanh Lê, là ...”
Hắn tháo mặt nạ xuống, để lộ khuôn mặt quen thuộc đó.
Sắc mặt Thẩm Thanh Lê đờ đẫn, nàng vạn ngờ, đến cứu là Mạc Kỳ!
ngay đó nàng nghĩ đến điều gì đó, đôi mắt bùng lên ngọn lửa giận dữ, điên cuồng hét lên: “Sao là ngươi? Ngươi còn đến đây gì? Ngươi còn mặt mũi đến gặp ? Đồ tiện nhân ... Ta! Ta g.i.ế.c ngươi—”
Những lời chửi rủa của nàng mang theo tiếng nức nở phẫn nộ.
Thẩm Thanh Lê từng nghĩ Mạc Kỳ sẽ phản bội nàng. Người thú phu dịu dàng, chu đáo trong lòng nàng, đàn ông bầu bạn và che chở nàng bấy lâu nay, lén lút chụp trộm video và ảnh của nàng, công khai phanh phui chuyện của nàng dân đế quốc!
Tâm tư của đàn ông thâm trầm và đáng sợ, khiến nàng rùng , càng nghĩ càng thấy ớn lạnh! Sợ hãi hơn cả đám lính gác !
Mạc Kỳ thấy vẻ chán ghét, chống cự của nàng, trái tim đau đớn như d.a.o nhọn xé toạc. Hắn tiến lên, ôm phụ nữ lòng.
Thẩm Thanh Lê liều mạng giãy giụa, tức giận mắng chửi.
Mạc Kỳ đành đưa tay che miệng nàng .
Thẩm Thanh Lê cắn xé lòng bàn tay , mùi m.á.u tươi tràn ngập khoang miệng.
Mạc Kỳ chịu đựng cơn đau, khàn khàn : “...Ta đến để cứu nàng , nếu nàng còn kêu nữa, sẽ dụ những khác đến đây. Cả nàng và đều sẽ c.h.ế.t ở đây!”
Thẩm Thanh Lê , cơ thể run lên, cuối cùng cũng chịu im lặng.
Nàng chết.
Nàng thoát khỏi nơi ghê tởm .
Nàng sống sót! Nàng báo thù!
________________________________________
Mạc Kỳ thấy con cái trong lòng cuối cùng cũng bình tĩnh , thầm thở phào một . Khi đến, hối lộ đám lính gác bên ngoài. Trong phòng camera, đúng là quá .
Hắn lấy những dụng cụ chuẩn sẵn từ gian, cạy một viên gạch sàn nhà, hóa thành bản thể, là một con rắn đất màu nâu sẫm, dùng dị năng hệ thổ đào một đường hầm bí mật, đủ cho hai chui .
Hắn hộ tống Thẩm Thanh Lê rời bằng đường hầm. Khi thể sắp khuất, đuôi rắn cuộn lấy viên gạch lấp , che kín lối mật đạo.
________________________________________
Hơn nửa canh giờ .
Phiêu Vũ Miên Miên
Hai xuất hiện ở một khu rừng rậm ngoài thành, lợi dụng bóng đêm nhanh chóng bỏ trốn.
Khi chắc chắn đến nơi an , lính tuần tra của hoàng thành, Thẩm Thanh Lê đẩy đàn ông mặt , mắt đỏ hoe, giận dữ mắng: “Đừng tưởng sẽ cảm ơn ngươi! Nếu tại ngươi, căn bản sẽ lưu lạc đến nông nỗi . Tất cả là vì ngươi, là ngươi khiến trở nên như !”
“Ngươi nó dám lén lút chụp những thứ đó của . Ngươi sớm lên kế hoạch , đúng ? Nghĩ vẻ mặt của ngươi, thật khiến thấy giả dối! Đáng ghê tởm!”
“Ngươi là tên tiện nhân vô liêm sỉ, đồ điên, ngươi hủy hoại tất cả của !”
“Ta hận ngươi, cút ngay cho !”
“Đừng ép g.i.ế.c ngươi ngay bây giờ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-doc-giong-cai-kieu-mem-ham-sau-nam-thu-phu-vao-tu-la-trang/chuong-317-danh-mat-kha-nang-sinh-san-tang-them.html.]
Thẩm Thanh Lê còn kiêng dè gì nữa, gào thét một cách cuồng loạn. Những uất ức, phẫn nộ và bất mãn mấy ngày nay, tại khoảnh khắc , giải phóng hết!
Mạc Kỳ những lời chửi rủa ghét bỏ đó, như một con d.a.o nhỏ khoét tim, đau đớn đến tột cùng.
Hắn nàng, giọng khàn khàn: “Phải, điên . Nếu nàng bỏ rơi , thể chuyện điên rồ như ?”
Năm đó từ bỏ tất cả, theo nàng hoàng thành, sớm nhận sự nhỏ bé, tầm thường của bản . Thẩm Thanh Lê gặp qua những con đực thế gia quý tộc tuấn mỹ, mạnh mẽ đó, còn thể yêu ?
Mạc Kỳ lường một ngày, thể sẽ nàng vứt bỏ, nên sớm tính toán cho bản thì gì sai?
Nếu nàng bỏ rơi , thể nỡ lòng đối xử như với nàng?
Thẩm Thanh Lê lạnh: “Cho nên, ngươi mượn cơ hội trả thù ? ngươi hẳn hiểu rõ hơn ai hết, là công chúa đế quốc, với phận của ngươi sớm xứng với , cũng thể nào ở bên ngươi!”
“, hiểu. Cho nên kéo nàng trở vũng bùn. Như , thể một nữa xứng với nàng, bên cạnh nàng cũng sẽ chỉ – Bốp!”
Một cái tát giáng xuống mặt , để một vết hằn đỏ ửng.
Thẩm Thanh Lê tức đến phát run: “Ngươi đúng là điên , thật hối hận vì lúc đó phái g.i.ế.c ngươi!”
Mạc Kỳ câu đó, bật một tiếng khẽ ngắn ngủi. Trong đôi mắt sâu thẳm lấp lánh nước mắt. Hóa nàng từng nghĩ đến việc g.i.ế.c ...
Hắn nên cảm ơn nàng vì còn chút tình xưa nghĩa cũ, mà tay với ?
Thẩm Thanh Lê phủi phủi quần áo bẩn , thèm liếc thêm cái nào, định rời .
Mạc Kỳ nhanh chóng đuổi kịp, vội vàng nắm lấy tay nàng, cầu xin: “Thanh Lê, cầu xin nàng đừng rời bỏ . Ta sai , chỉ cần nàng ở bên thật , nhất định sẽ chuyện như nữa. Cho một cơ hội để bù đắp, để chăm sóc nàng ...”
“Cút , đồ ghê tởm, đừng chạm !”
Thẩm Thanh Lê hất tay , ánh mắt lạnh băng, chán ghét: “Từ nay về đừng để thấy ngươi nữa!”
Mạc Kỳ “Thịch!” một tiếng, quỳ rạp xuống đất, ôm chặt lấy eo nàng. Giọng khô khốc tràn đầy tuyệt vọng đau khổ, gần như là một lời cầu xin hèn mọn: “Ta vì nàng mà uống thuốc nhiều năm như , sớm mất khả năng sinh sản. Đời thể nào con nữa, cũng thể tái hôn với con cái khác. Ta chỉ nàng, cầu xin... cầu xin nàng tha thứ cho , đừng cần , đừng rời bỏ !”
Những hùng nô mua vui tư cách con nối dõi.
Hùng nô phần lớn xuất từ tầng lớp đáy, là những thú nhân trẻ tuổi khuôn mặt ưa . Trong lúc hầu hạ con cái, họ uống thuốc tránh thai mỗi ngày. Để lấy lòng con cái hơn, họ càng thường xuyên dùng một loại thuốc kích dục.
Những loại thuốc bất hợp pháp, sản phẩm xám gây tổn thương cực lớn cho cơ thể.
Dần dà, sẽ tổn hại chức năng sinh sản của con đực, đời sẽ thể con nữa.
Đây cũng là cái giá mà họ trả khi tham vọng quyền quý.
Mạc Kỳ đời cũng thể nào yêu một con cái khác.
Thẩm Thanh Lê cần , thì cũng còn ý nghĩa tồn tại.
Thẩm Thanh Lê mím chặt môi khô khốc, nhất thời đẩy .
Mạc Kỳ vùi đầu lòng nàng, nghĩ đến tất cả chuyện xưa, hạnh phúc đau khổ: “Thanh Lê... Ta thật sự yêu nàng... Ta yêu nàng hơn bất cứ ai...”
“Đến bây giờ vẫn nhớ rõ mồn một, năm đó nàng thật đơn thuần đáng yêu. Ngày đó trốn cha, lén lút đưa nàng chạy khỏi bộ lạc hái quả. Không ngờ gặp kỳ động dục của nàng. Đó là động dục đầu tiên của nàng, còn tưởng nàng thương, sợ hãi thôi. Nàng cũng sợ đến mức lên, hỏi , nàng sắp c.h.ế.t ? Ta sốt ruột ôm nàng về tìm bác sĩ, mới là nàng trưởng thành. Nàng lúc đó vui vẻ, kích động đến thế nào...”
“Sau , khi nàng và đầu ở bên , nàng cỏ, ngượng ngùng cuộn tròn trong lòng . Tim lúc đó tan chảy. Ta năm đó thề trong lòng, sẽ mãi mãi yêu nàng, chăm sóc nàng cả đời.”
“Nàng cũng từng , nàng sẽ mãi mãi yêu .”
“Thanh Lê, chỉ nàng, ngại nàng những khác, nhưng chỉ xin... nàng đừng bỏ rơi !”