Ác Độc Giống Cái Kiều Mềm, Hãm Sâu Năm Thú Phu Vào Tu La Tràng - Chương 227: Lễ Vật

Cập nhật lúc: 2025-08-07 07:41:38
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ánh mắt Vân Hàn lướt qua mặt nàng, chứa đựng sự dò xét và thâm ý, đôi môi mỏng khẽ mở: "Sự đổi của cô bây giờ, quả thực lớn."

Thẩm Đường , một chút tình cảm nào, khách sáo đến giả tạo: "Người xưa câu, 'kẻ sĩ ba ngày gặp, nên bằng con mắt khác'."

Hắn lạnh một tiếng: " về chuyện đó!"

"Hôm nay là tiệc sinh nhật của điện hạ Thanh Lê, nhiều đang . Thiếu chủ Vân Hàn đột nhiên chạy đến hùng hổ chất vấn khác, vẻ hợp lễ nghĩa cho lắm." Thẩm Ly dậy, hiền hòa bước đến mặt .

Hắn chắn tầm mắt âm trầm, dò xét của Vân Hàn, bảo vệ phụ nữ phía .

Già Lan ngả , khoanh tay ngực. Đôi mắt xanh dài, lạnh lẽo lướt qua cặp đôi ý đồ , đôi môi mỏng khẽ nhếch, đầy vẻ khiêu khích: " nhớ đây nào đó thèm để ý đến chúng ? Sao hôm nay tự động tìm đến tận cửa? Lẽ nào hối hận vì từ hôn?"

Vân Hàn lạnh lùng liếc , ánh mắt sắc như dao, trong lòng tràn đầy sự khinh thường.

Hối hận?

Trong từ điển của , bao giờ từ 'hối hận'!

Một vương tử gả đến nước ngoài, thực lực cũng chỉ là thất giai sơ kỳ, mà cũng dám khiêu khích ?

Nghĩ , đôi mắt đen của Vân Hàn nheo , hàn khí khắp tỏa !

Tiêu Tẫn cực kỳ nhạy cảm với sát khí, "xoạt" một tiếng dậy xông lên: "Sao? Thiếu chủ Vân Hàn động thủ thì chúng ngoài đấu một trận!"

Vân Hàn liếc mắt khinh thường về phía : "Chỉ dựa ngươi, cũng là đối thủ của ?"

Vân Hàn ở quân đội nhiều năm, Tiêu Tẫn, thiên phú và thực lực của tồi, hiện giờ cũng là thú nhân thất giai đỉnh phong, thể đấu một chọi một với bát giai, nhưng càn mặt thì còn kém xa!

Tuyết Ẩn Chu hóa chiếc đuôi rắn, nhẹ nhàng tiếng động quấn lấy Thẩm Đường và bàn ghế, bảo vệ nàng trong phạm vi đuôi rắn.

Hắn phun lời lẽ, con ngươi dựng lạnh băng lướt qua Vân Hàn cuồng vọng, bình tĩnh mở lời: "Ở đây cửu giai, chỉ một ngươi."

Lời dứt, ánh mắt đồng loạt dừng .

Tuyết Ẩn Chu là ám vệ, bình thường ít khi xuất hiện mặt khác. Ngay cả khi xuất hiện, cũng thu liễm bộ thở, khiến khó mà chú ý đến sự tồn tại của .

lúc , uy áp cửu giai của như thủy triều, ập tới!

Các thú nhân xung quanh cảm nhận sự áp chế bản năng từ huyết mạch, khiến họ thể kiểm soát quỳ xuống để bày tỏ sự thần phục! Trong lòng họ kinh hãi tột độ!

Vân Hàn cũng thu vẻ mặt, đôi mắt u ám, dài hẹp hiện lên một tia kinh ngạc và kiêng kỵ, ngờ con nô lệ cũng đột phá đến cửu giai.

Nhìn khắp Đế quốc Đêm Huy, lượng thú nhân cửu giai chỉ đếm đầu ngón tay, trong thế hệ trẻ chỉ đầu tiên đột phá.

Con rắn lai lịch gì? Thật sự chỉ là một nô lệ bình thường?

Nếu hai giao đấu, e rằng bất phân thắng bại.

Hơn nữa, còn Tiêu Tẫn và mấy ... Song quyền nan địch tứ thủ, sợ là chiếm lợi thế.

Hai bên giằng co, khí căng như dây đàn.

Các thú nhân mặt run rẩy, dám lời nào, sợ vạ lây!

Thẩm Thanh Lê ngờ bữa tiệc sinh nhật mà nàng chuẩn tỉ mỉ trở thành bộ dạng .

Đồng thời, nàng cũng lờ mờ cảm thấy thái độ của Vân Hàn chút bất thường, sợ thật sự để ý đến tiện nhân , vội kéo cánh tay , dịu dàng ngắt lời: "Thôi nào, chỉ là một bữa tiệc sinh nhật thôi, gì mà căng thẳng như !"

Nàng áy náy về phía nhóm Thẩm Đường: "Anh Vân Hàn cũng chỉ là tò mò thôi. Dù em gái Thẩm Đường phẫu thuật thẩm mỹ quá tự nhiên, ban đầu ngay cả em cũng dám tin là cùng một ."

Lời của nàng giải đáp sự nghi ngờ trong lòng những khác. Hóa Thẩm Đường đổi lớn như là do thẩm mỹ.

mà ca phẫu thuật cũng lợi hại, là ở thẩm mỹ viện nào, tự nhiên đến mức một chút dấu vết công nghệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-doc-giong-cai-kieu-mem-ham-sau-nam-thu-phu-vao-tu-la-trang/chuong-227-le-vat.html.]

Vân Hàn nhíu mày lướt qua Thẩm Đường, cố gắng tìm chút manh mối.

Nàng đổi lớn như .

Không chỉ là dung mạo.

Thật sự chỉ cần một chút công nghệ là thể ?

Thẩm Đường thản nhiên đón nhận những ánh mắt dò xét, nghi ngờ của , hề bận tâm.

Thẩm Thanh Lê mỉm với nàng: "Cảm ơn em gái hôm nay đến dự tiệc sinh nhật của chị. Vốn dĩ chị còn tưởng em sẽ đến ."

"Chị gái bụng tự thiệp mời cho em, nếu em đến, chẳng là phụ lòng của chị ?" Thẩm Đường .

Nàng lướt mắt qua Vân Hàn một cách hờ hững, ý môi càng sâu. Chẳng trách nữ chính chó má đặc biệt mời nàng đến, chắc là cho nàng ghen tuông đến phát điên.

Đáng tiếc, nàng bây giờ là nguyên chủ, cũng sẽ yêu con chó má đến mức si mê.

Thẩm Đường khẽ : "Tiếc là em đến vội vàng, mang theo lễ vật gì. chị nhận nhiều món quà quý giá như , chắc cũng để ý ."

Nàng vô sỉ : "Em tin rằng sự mặt của em, đối với chị mà , chính là lời chúc phúc lớn nhất!"

Khóe miệng Thẩm Thanh Lê giật mạnh, nụ mặt suýt nữa giữ nổi. Trên đời tiện nhân mặt dày vô sỉ đến !

Thẩm Đường như thấy ánh mắt g.i.ế.c của Thẩm Thanh Lê. Nàng nâng ly rượu lên, đôi mắt cong cong, hướng về phía hai : "Vậy chúc phúc chị và rể trăm năm hòa hợp, ân ái rời. Ly rượu xin uống kính!"

Dứt lời.

Nàng uống cạn một .

Không hề chút lưu luyến, thoải mái, dứt khoát.

Sắc mặt Vân Hàn và Thẩm Thanh Lê trở nên khó coi, nhưng Thẩm Đường tỏ thản nhiên, dứt khoát như , ngược hai họ cũng nên gì. Sau vài câu khách sáo giả tạo, họ tiếp đón những vị khách khác.

Không khí trong bữa tiệc dần dần trở bình thường.

Nhạc lễ du dương vang lên, nhiều vị khách uống đến say mèm.

Trong đám đông, ai bỗng nhiên một câu: " nhớ công chúa Thẩm Đường và Thanh Lê sinh cùng một ngày ? Hôm nay, cũng là sinh nhật của điện hạ Thẩm Đường đấy!"

Phiêu Vũ Miên Miên

Lời dứt, khí trong hội trường đột ngột đổi. Mỗi một tâm tư, ánh mắt đồng loạt dừng nhân vật chính của cuộc trò chuyện.

, hai vị công chúa năm xưa đều sinh cùng một ngày trong bệnh viện, nếu cũng sẽ xảy chuyện bế nhầm.

Hôm nay, tự nhiên cũng là sinh nhật của điện hạ Thẩm Đường!

Chỉ là ai để ý, nên quên mất.

thầm cảm thán: "Cùng là công chúa, sinh cùng một ngày, nhưng đãi ngộ khác một trời một vực."

"Bệ hạ và Hoàng hậu tự tổ chức một bữa tiệc sinh nhật long trọng như cho công chúa Thẩm Thanh Lê. Quà từ các gia tộc lớn gửi đến chất đống ở góc tường, nhiều đến mức thể chứa hết. Thẩm Đường như một ngoài, cũng ai tặng quà sinh nhật cho nàng."

"Miệng thì đều là công chúa, nhưng ai là con ruột, ai là ngoài, sáng suốt đều thể ."

"Tiệc sinh nhật cũng chuyện to tát gì, nhưng chuyện mà truyền đến tai bách tính, vị công chúa nào uy vọng hơn, tất nhiên là rõ như ban ngày."

Thẩm Đường thấy những lời bàn tán, mỉa mai lén lút xung quanh, đôi lông mày khẽ nhíu , chiếc ly rượu trong tay cũng vô thức siết chặt.

Nói thật, nàng cũng quên mất chuyện .

Thẩm Ly và những khác cũng từng nhắc đến. Vừa mới kết hôn ném vùng ô nhiễm, ngày nào cũng sống trong nguy hiểm, ai mà còn nhớ những chuyện như thế ?

Nàng mím môi, đang định tìm cớ qua loa trở về, thì bên tai đột nhiên truyền đến tiếng lạnh đầy khinh thường của Tiêu Tẫn: "Lễ vật thôi mà, tưởng ai cũng chắc?"

Loading...