Ác Độc Giống Cái Kiều Mềm, Hãm Sâu Năm Thú Phu Vào Tu La Tràng - Chương 220: Ngươi và ta đều là thiên tài, lại bị phế vật liên lụy (thêm chương thưởng)

Cập nhật lúc: 2025-08-05 11:07:45
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lời đến nước , Thẩm Đường chắc chắn sẽ bỏ qua cho họ.

Thẩm Đường yêu thầm thiếu gia Vân Hàn đến phát cuồng, đây luôn vội vàng lấy lòng Vân gia, rõ ràng là một công chúa cao quý, tự hạ thấp .

Lâm Vũ và đồng bọn thường xuyên nhạo Thẩm Đường, nàng như một con ch.ó l.i.ế.m thiếu gia! Đương nhiên, bây giờ họ thể hiện ngoài, thành khẩn xin : “Chỉ cần chúng giải quyết chuyện riêng tư, chuyện đều dễ , nếu thật sự đến mức cá c.h.ế.t lưới rách, thiếu gia chắc chắn cũng sẽ giận điện hạ!”

Câu là một sự đe dọa lớn đối với Thẩm Đường, nàng chắc chắn sẽ ngoan ngoãn lời!

“Đe dọa ?” Thẩm Đường bật một tiếng lạnh ngắn ngủi, ánh mắt kinh ngạc của họ, nàng trực tiếp đăng video lên quang não.

Đám Lâm Vũ chấn động, sắc mặt xanh mét, khó coi đến cực điểm!

“Cô! Sao cô dám?”

“Cô sợ thiếu gia càng thêm chán ghét cô, hận cô ?!”

Thẩm Đường sớm mất kiên nhẫn, móc móc tai, thêm tiếng chó sủa nào nữa.

Nàng nghiêng đầu sang Tu: “Tiếp theo nên thế nào, cần nhiều nhỉ?”

“Vâng! Trong trường hợp giống cái đồng ý, việc chụp lén giống cái, dựa theo luật pháp đế quốc, sẽ xử ít nhất 5 năm tù giam!”

Nói , Tu dẫn áp giải tất cả thú nhân chụp lén Thẩm Đường.

Lâm Vũ và mấy còn chụp lén, nhưng cũng run rẩy, nội tâm căng thẳng tột độ, sợ vạ lây.

sự sợ hãi của họ thể sánh với sự kinh ngạc.

Thẩm Đường bây giờ còn vẻ hèn mọn lấy lòng, cúi đầu khom lưng như ngày xưa, nàng như đổi thành một khác, ánh mắt họ lạnh nhạt vô tình, như một lưỡi d.a.o sắc bén, ánh sáng trắng loáng, chiếu rọi sự hèn hạ thể che giấu của họ.

Thẩm Đường xóa bộ hình ảnh và video trong quang não, ném chúng như rác rưởi chân họ, lạnh lùng phun lời : “Mang đồ của các , cút khỏi đây, chó của Vân gia bớt đến sủa mặt !”

“Cô!”

Đám Lâm Vũ sắc mặt khó coi, nhưng nên lời, như những con gà trống thua trận nhặt quang não lên, bỏ chạy như trốn.

Mọi mặt thấy vở kịch kết thúc, cũng lượt rời .

Thẩm Ly tới, dịu dàng dỗ dành: “Tiểu Đường Nhi đừng giận, tức giận vì đám đó, đáng.”

“Hừ, mới giận!”

Thẩm Ly khuôn mặt phồng lên như cá nóc của nàng, đôi mắt hồ ly hẹp dài khẽ cong lên, : “Ừ ừ ~ giận, nhưng đám vô ngu xuẩn đó thì tức giận , đối với Tiểu Đường Nhi em là lòng trung thành chứng giám, bọn họ dám phỉ báng ngoại tình, haiz, Tiểu Đường đền bù cho ngoài giải sầu ~”

lúc đó, quang não tay Thẩm Đường rung lên, là tin nhắn của Lục Kiêu gửi tới.

Hắn chút việc đột xuất, khi xong việc còn về gia tộc một chuyến, mấy ngày sẽ về, bảo họ đừng chờ.

Thẩm Ly thoáng tin nhắn, suy nghĩ hỏi: “ tối nay ở bờ sông hội đèn lồng, Tiểu Đường cùng qua đó dạo chơi ?”

Gặp đám chó săn của Vân gia, tâm trạng Thẩm Đường quả thực , tìm một nơi để giải sầu.

Nàng gật đầu: “Được.”

Thẩm Ly nắm tay nàng rời khỏi tòa nhà quân bộ.

...

Trong khi đó, ở một khu vực nghỉ ngơi cao của tòa nhà.

Vân Hàn đang cầm ly rượu ghế dài nghỉ ngơi, ngờ tình cờ gặp Lục Kiêu ngang qua.

Vân và Lục là hai gia tộc công thần khai quốc, cánh tay đắc lực của hoàng tộc, là đối tác là đối thủ cạnh tranh.

Thế hệ , hai thừa kế tương lai của hai gia tộc đều cực kỳ xuất sắc, mệnh danh là hai thiên tài lớn của đế quốc.

Từ đến nay, Vân Hàn luôn chú ý đến Lục Kiêu, đối thủ , trở thành bạn bè với .

tiếc là, hai cùng đường, hiếm khi trò chuyện.

“Chúc mừng nhậm chức .” Vân Hàn chủ động lên tiếng bắt chuyện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-doc-giong-cai-kieu-mem-ham-sau-nam-thu-phu-vao-tu-la-trang/chuong-220-nguoi-va-ta-deu-la-thien-tai-lai-bi-phe-vat-lien-luy-them-chuong-thuong.html.]

Lục Kiêu gật đầu: “Cũng chúc mừng thiếu chủ Vân gia cưới yêu.”

Hai chào hỏi một cách lịch sự nhưng đầy xa cách, khí ẩn chứa một chút căng thẳng.

Vân Hàn nheo đôi mắt đen sâu thẳm , như tùy ý nhưng gay gắt đánh giá Lục Kiêu, phát hiện vị thiếu chủ Lục gia mà coi là đối thủ cạnh tranh từ nhỏ, bây giờ cũng chỉ mới tiến giai Bát Giai.

Hắn nâng ly rượu dậy, chậm rãi đến mặt Lục Kiêu, khỏi tiếc nuối : “Bây giờ trở về, còn định ly hôn với phế vật ?”

Lục Kiêu lạnh nhạt : “Tại thiếu chủ Vân gia ?”

tôn trọng kẻ mạnh, càng thích đối thủ mạnh mẽ. Cậu và đều là thiên tài của đế quốc, phế vật liên lụy, thật sự thất vọng.” Vân Hàn uống cạn ly rượu trong tay, tùy tiện đặt lên bàn,

Giọng trầm thấp nhiễm một tia quyến rũ từ tính: “Nếu phế vật liên lụy , thành tựu của bây giờ sẽ thấp hơn .”

“Cảm ơn lời đề nghị, nhưng hài lòng với giống cái của .” Lục Kiêu liếc mắt ngoài cửa sổ, thêm lời nào, cáo từ.

Vân Hàn bóng lưng rời , nhíu mày, luôn cảm thấy cảnh tượng giống với những gì tưởng tượng.

Hắn rõ, Lục Kiêu là chính trực, tâm cao khí ngạo giống , thể cam tâm hạ với loại phế vật ?

tiếp nhận lời thăm dò của .

Vân Hàn , cách hành xử của Lục Kiêu chính trực, hề giả tạo.

tại những lời đó…

Nội tâm Vân Hàn dâng lên một cảm giác kỳ lạ, luôn cảm thấy điều gì đó đang thoát khỏi tầm kiểm soát, nhưng nghĩ là vì .

Rất nhanh, Lâm Vũ và đám thuộc hạ trở về.

Lần họ vẻ chột , dám sắc mặt thiếu chủ.

Lâm Vũ cúi đầu, khi rót rượu cho Vân Hàn cũng thất thần, rượu vãi ngoài.

Vân Hàn nhận sự bất thường của các thuộc hạ, đôi mày sâu thẳm lộ vẻ mất kiên nhẫn, trầm giọng : “Sao ? Lại ngoài gây chuyện cho ?”

Lâm Vũ ấp úng: “Không, chỉ là… Lúc xuống lầu xảy chút chuyện vui, gặp một ngoài dự đoán…”

“Gặp ai?” Động tác nâng ly rượu của Vân Hàn dừng một chút, hiểu , trong đầu hiện lên một .

Hôm nay Lục Kiêu nhậm chức , liệu con cùng ?

Chắc trùng hợp như .

Nếu với tính cách bám riết rời của con bà đó, phỏng chừng sớm tìm tới cửa .

Vân Hàn ngửa đầu uống cạn ly rượu trong tay.

Lâm Vũ vẻ mặt bình tĩnh, thản nhiên của , dường như cũng để chuyện trong lòng, nghĩ đến thiếu chủ năm đó dứt khoát hủy hôn, chắc chắn sẽ bận tâm đến giống cái đó nữa.

Chỉ là, điều khiến họ thể hiểu nổi là, tại sự đổi của Thẩm Đường bây giờ lớn như ?

Phiêu Vũ Miên Miên

Với vẻ ngoài phong độ, tuấn tú và thực lực Cửu Giai mạnh mẽ của thiếu chủ, nàng chắc chắn sẽ phát cuồng hơn xưa, nhưng hôm nay nàng họ với vẻ khinh thường.

Trong đầu Lâm Vũ hiện lên ngàn vạn ý niệm, nhưng biểu lộ ngoài, lấy hết dũng khí trả lời: “Lúc chúng xuống lầu, gặp công chúa Thẩm Đường.”

Ly rượu trong tay Vân Hàn chợt vỡ nát, lòng bàn tay cứa vài vết máu.

Lâm Vũ kinh hãi, vội vàng quỳ xuống đất.

Từ cổ họng Vân Hàn tràn một tiếng lạnh, giơ tay nhận lấy khăn lau vết m.á.u tay, khuôn mặt tuấn tú, sâu thẳm, tràn đầy vẻ âm u: “ là như dòi bám xương, vứt cũng vứt !”

Đám Lâm Vũ , nên .

Thẩm Đường hề đến tìm thiếu chủ, ngược , nàng dường như cực kỳ chán ghét sự tồn tại của họ và Vân Hàn.

Lâm Vũ đắn đo câu chữ, thử mở lời: “Thiếu chủ, một chuyện nên .”

“Lần nàng trở về, dường như thật sự đổi, cũng hề hỏi thăm hành trình của thiếu chủ.”

“Lúc chúng về, nàng cùng các thú phu rời .”

Loading...