Ác Độc Giống Cái Kiều Mềm, Hãm Sâu Năm Thú Phu Vào Tu La Tràng - Chương 186: Anh sẽ không hại em

Cập nhật lúc: 2025-08-04 08:03:56
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LVWYnJ7HL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi về nhà ăn tối xong, Thẩm Ly một tay chống cằm, hì hì Thẩm Đường: “Vị điện hạ chăm chỉ của , tối nay đừng quên xem sổ sách nhé~”

Một ngụm cơm của Thẩm Đường suýt chút nữa nghẹn .

Tiêu Tẫn nghi ngờ hai , đôi mày kiếm nhíu chặt: “Sổ sách? Xem cái sổ sách gì?”

Nói , dang cánh tay dài, bế xốc Thẩm Đường lên, sải bước lên lầu: “Buổi tối là thời gian , xem cái sổ sách thú vị đó gì? Đến phòng , cho em xem vài thứ ho khác!”

Khóe miệng Thẩm Đường giật mạnh, tức giận cắn vai : “Con báo c.h.ế.t tiệt, thả xuống !”

“Sao thế? Em đến phòng , là em tìm con hồ ly dâm đãng ?” Đôi mắt vàng lạnh lẽo của Tiêu Tẫn chằm chằm nàng, giọng trầm thấp mang theo một tia tủi .

Thẩm Đường hứa với Thẩm Ly đó, nàng thể thất hứa , huống hồ con báo "ăn vụng" quá nhiều , là chủ nhân thì ban ơn cho đều, nếu mối quan hệ gia đình vốn vững chắc , sớm muộn gì cũng tan vỡ!

Thẩm Đường suy nghĩ một chút, đầu ngón tay khẽ lướt qua bộ n.g.ự.c vạm vỡ của Tiêu Tẫn, tinh nghịch chớp mắt: “Chuyện hứa thưởng, chắc chắn sẽ giữ lời.”

là thông cảm cho , mấy ngày nay vất vả quá, cần nghỉ ngơi thật .”

Nói , Thẩm Đường ghé sát tai , giọng kiều mị đến tận xương tủy: “... Đợi nghỉ ngơi lấy sức, giày vò thế nào cũng .”

“Kim qua thiết mã, uy phong ngã, thích cái gì mà~”

Phiêu Vũ Miên Miên

Trong lòng Tiêu Tẫn đột nhiên nóng ran, yết hầu nuốt mạnh, ánh mắt nàng sáng lên kinh ngạc, giọng khàn khàn: “Em hứa với , nuốt lời đấy!”

“Được , Tiểu Đường đồng ý đến phòng tối nay , chuyện gì của , sẽ chăm sóc nàng thật .” Thẩm Ly rõ hai chuyện riêng gì, nhưng thấy ánh mắt cả hai gần như dính chặt , trong lòng đột nhiên cảm thấy , sợ cướp ngang, bước tới giành thú cái lòng.

Hắn cúi đầu hôn lên mặt Thẩm Đường, đôi môi đỏ cong lên nụ , toát vẻ quyến rũ mê hồn: “Xem Tiểu Đường nhi yêu nhất, tối hôm tìm thị tẩm , một thú cái yêu quý, nên lùi về hàng thôi.”

Tiêu Tẫn tức giận đến mức khuôn mặt tuấn tú đen , siết chặt hai nắm đấm, định nổi giận.

“Bang!”

Phía truyền đến tiếng đồ vật vỡ.

Ba giật , đồng loạt đầu .

Dưới chân Lục Kiêu một chiếc đĩa vỡ tan, đang nhặt những mảnh sứ vỡ.

Lời của Tiêu Tẫn nữa nghẹn trong cổ họng, đột nhiên nhớ , còn một còn đáng thương hơn cả , tự nhiên cảm thấy an ủi đôi chút. Hắn thầm nghĩ: Kệ , dù thể đến lượt , vẫn hơn là bao giờ tới.

Thẩm Ly cũng hiếm khi thấy hổ, vốn dĩ dìm bớt nhuệ khí của con báo c.h.ế.t tiệt , ngờ vô tình tổn thương khác.

Lục Kiêu dường như bận tâm, khi nhặt xong, về phía ba , khuôn mặt lạnh lùng chút d.a.o động, vẫn điềm tĩnh như khi: “Chủ nhân, vui chơi quá độ tổn hại sức khỏe, đừng chơi quá khuya... Ngày mai ăn gì cũng thể với .”

Thẩm Đường thở phào nhẹ nhõm. Vốn dĩ nàng cảm thấy việc luôn để Lục Kiêu những chuyện thật ngại, nhưng giờ xem , thật sự chỉ một Thú Phu hảo tận chức tận trách, ý nghĩ gì khác với nàng, nàng ngược còn cảm giác áy náy nữa.

Tiêu Tẫn thu ánh mắt, tự tối nay đến lượt , cũng miễn cưỡng. Có đến lượt thì tính , phần thưởng thì thể thiếu. Hắn lợi dụng lúc để ý, ngay mặt Thẩm Ly, áp sát và hôn thật mạnh lên đôi môi đỏ bừng của Thẩm Đường!

Sắc mặt Thẩm Ly biến đổi, những đốm lửa hồ ly ở đầu ngón tay lập tức bay về phía mặt Tiêu Tẫn.

Tiêu Tẫn lanh lẹ nhảy xa, tránh đòn tấn công, l.i.ế.m liếm môi, tà tà với Thẩm Đường: “Lần đến lượt , đừng quên nhé!”

Trán Thẩm Ly nổi gân xanh, những đốm lửa hồ ly đầu ngón tay vung về phía , tức giận : “Cút!”

Tiêu Tẫn vút một cái chạy mất, trốn về phòng, tính toán nghỉ ngơi lấy sức thật , chuẩn cho trận chiến tối mai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-doc-giong-cai-kieu-mem-ham-sau-nam-thu-phu-vao-tu-la-trang/chuong-186-anh-se-khong-hai-em.html.]

Thẩm Ly hít một thật sâu, lười chấp nhặt với con báo c.h.ế.t tiệt thiếu não , ôm Thẩm Đường trở về phòng, khóa cửa , tránh để khác quấy rầy.

Lục Kiêu theo hướng họ rời , ánh mắt u tối, .

Còn bên , trong phòng.

Thẩm Ly ôm Thẩm Đường phòng tắm, đặt nàng xuống đất, giọng trầm thấp nhiễm một tia khàn khàn: “Tắm rửa .”

Khóe miệng Thẩm Đường giật, con hồ ly dâm đãng còn chê nàng bẩn ? Tối nay nếu là Tiêu Tẫn, con báo chó mà vội vã, còn tắm rửa gì nữa? Sẽ đẩy nàng lên giường việc ngay lập tức.

hôm nay nàng ngoài, dính đầy mồ hôi, ngay cả Thẩm Đường cũng chịu nổi, nàng nhanh chóng cởi quần áo tắm.

Thấy Thẩm Ly ở cửa, ý định tránh , mặt nàng đỏ bừng: “Anh ngoài , tắm !”

Hai cũng từng “thẳng thắn” gặp , nhưng đó là trong lúc Thẩm Ly còn lý trí tỉnh táo. Đối diện với Thẩm Ly tỉnh táo, nàng vẫn chút thẹn thùng.

“Anh và em đều là bạn đời, gì mà che đậy? Anh thấy bao giờ .” Thẩm Ly những , còn tại chỗ cởi áo , để lộ hình gầy nhưng rắn chắc, gợi cảm.

Theo đó, ngón tay thon dài của dừng ở hông, cởi thắt lưng. Động tác của chậm rãi, đầu ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve miếng kim loại. Thắt lưng buông , đường eo cũng hạ xuống, để lộ múi bụng săn chắc, rắn rỏi.

Thẩm Ly nắm giữ chừng mực , thô lỗ như Tiêu Tẫn, mà là nửa che nửa hở, khiến liên tưởng vô hạn... Quả thực khiến Thẩm Đường khô miệng, đầu óc trống rỗng.

Con hồ ly dâm đãng rõ ràng đang câu dẫn nàng!

Ngay cả thần tiên tới, cũng chịu nổi a.

Thẩm Ly tiến tới ôm lấy eo nàng, đè lòng, yết hầu khẽ : “Tiểu Đường nhi miệng , nhưng ánh mắt cứ chằm chằm, ...”

“Thẹn thùng.”

Nói , nắm lấy tay nàng, cẩn thận cảm nhận.

Đầu ngón tay Thẩm Đường chợt co rúm , cả nóng bừng, gương mặt đỏ ửng: “Anh, thể như ...” Không ngờ như !

“Sao, Tiểu Đường thích ư?” Giọng của Thẩm Ly càng thêm khàn khàn, ngón tay vuốt ve bên hông nàng, tìm thấy dây buộc váy: “Anh cứ tưởng em sẽ thích sự thẳng thắn, chủ động hơn. Con báo và con rắn ... chắc chắn còn quá đáng hơn cả nữa.”

Thẩm Đường nhớ một vài hình ảnh, sắc mặt càng đỏ hơn.

Thẩm Ly chằm chằm vẻ thẹn thùng của nàng, ánh mắt trầm xuống, cúi đầu hôn lên môi nàng, giọng khàn khàn ẩn chứa sự nguy hiểm: “Ở bên , còn dám nghĩ đến thú đực khác ?”

“Tiểu Đường hư quá, đau lòng a...”

Hắn đè nàng tường phòng tắm, môi răng cọ xát, trừng phạt một cách dịu dàng.

Thẩm Đường nhanh nụ hôn của Thẩm Ly cho mê mẩn, mặc kệ trêu chọc. Quần áo của hai tuột xuống đất, vòi hoa sen mở từ lúc nào, tiếng nước ào ào, che những tiếng động đáng hổ.

Trong cơn sóng cuồng xoay chuyển, ý thức của Thẩm Đường còn tỉnh táo. Nàng thất thần chằm chằm đôi mắt đỏ sẫm của đàn ông, mất nụ ôn hòa thường ngày, tối tăm như biển sâu, giấu hết cảm xúc trong đó, khiến khó mà rõ.

Nàng vùi đầu cổ , giọng kiều mềm, đứt quãng: “Anh... rốt cuộc bí mật gì.”

Thẩm Ly dừng một chút, ôm Thẩm Đường chặt hơn lòng, cúi đầu hôn lấy môi nàng, nuốt hết những lời dịu dàng, mềm mại của nàng: “... Ngoan, Đường Đường, đừng nghĩ nhiều quá.”

Nụ hôn của chậm rãi di chuyển xuống cổ, xương quai xanh, xuống thấp hơn. Hắn khàn khàn đến tột cùng, khẽ thở dài, dường như mang theo vài phần bất đắc dĩ và cưng chiều.

“Em chỉ cần .”

“Anh sẽ hại em.”

Loading...