Ác Độc Giống Cái Kiều Mềm, Hãm Sâu Năm Thú Phu Vào Tu La Tràng - Chương 183: Ngoài kia mệt sống mệt chết, ở nhà bị trộm (2)
Cập nhật lúc: 2025-08-04 08:03:12
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Đường xuống lầu, thấy Lục Kiêu và Già Lan đang ngay ngắn ở bàn ăn, ai động đũa. Bầu khí toát lên vẻ kỳ lạ nên lời.
Nàng khẽ khựng , nghĩ đến việc và Tuyết Ẩn Chu quấn quýt lâu như , chắc chắn hai về từ sớm, thấy gì ...
Xấu hổ nhiều , giờ Thẩm Đường cũng bình tĩnh hơn. Nàng mặt đổi sắc xuống bàn ăn, bê đĩa đồ ăn mới lên, cắm đầu ăn. Hai tai chuyện ngoài cửa sổ, chỉ chuyên tâm ăn uống.
Nàng cố gắng lờ ánh mắt khác thường của ba con thú đực xung quanh.
Lục Kiêu bên tay trái nàng, ánh mắt rũ xuống, thoáng thấy vết đỏ cổ nàng. Đôi mắt ưng màu than chì hiện lên vẻ u ám, đôi đũa trong tay cũng siết chặt. Vẻ mặt biểu cảm, giọng vẫn bình thản: “Chủ nhân, nhắc nhở ngài , chuyện đều lấy sức khỏe trọng, tuyệt đối nên ham dâm quá độ.”
Già Lan nhắm thẳng Tuyết Ẩn Chu, đôi môi cong lên một cách mỉa mai, châm chọc: “Làm ám vệ thì dáng vẻ của ám vệ, trốn trong bóng tối thực hiện nhiệm vụ bảo vệ chủ nhân, còn voi đòi tiên, lòng tham đáy. Nếu là chủ nhân của ngươi, sớm bỏ ngươi !”
“ là Thú Phu danh chính ngôn thuận của Thẩm Đường, cho dù nàng bỏ , cũng đến lượt khác lên tiếng.” Tuyết Ẩn Chu ngước mắt hờ hững liếc Già Lan.
Trước đây quả thực chỉ ám vệ, căn bản khinh thường việc tranh giành tình cảm, chỉ thấy nực và nhàm chán. bây giờ, thể cam tâm chỉ cái bóng vô hình lẩn khuất trong bóng tối? Đây vốn dĩ là thứ xứng đáng .
Có sự yêu thích của chủ nhân chỗ dựa, hề sợ hãi.
Đuôi rắn cuốn lấy eo Thẩm Đường, kéo nàng ôm lòng, Tuyết Ẩn Chu ghé tai nàng, thấp giọng hỏi: “Đêm hai ngày , em tự miệng yêu ai nhất?”
Thẩm Đường nhớ những ký ức hỗn loạn, mặt hồng hồng, trừng mắt lườm một cái. Ăn cơm thì ăn , chuyện đó gì!
Sắc mặt hai Thú Phu còn lập tức đen như đáy nồi. Đặc biệt là Già Lan, đôi đũa suýt gãy, trong lòng dâng lên một luồng chua xót, suýt nữa hất bàn bỏ .
“Thôi , dừng , ăn cơm cho tử tế.”
Thẩm Đường đau đầu , chú ý đến sự đổi khí chất của Già Lan, nàng kinh ngạc : “Anh đột phá đến đỉnh lục giai , thật lợi hại quá.”
Nàng cố ý nịnh bợ, mà thật sự ngạc nhiên. Thực lực của Già Lan tuy là thấp nhất trong năm Thú Phu, nhưng tuổi cũng là nhỏ nhất, thiên phú cũng thua kém những khác. Mới qua mấy ngày, đột phá một tiểu cảnh giới. Không hổ là nam chính quan trọng trong cốt truyện .
Già Lan thấy nàng cuối cùng cũng phát hiện điểm mấu chốt, sắc mặt dịu , giọng điệu nhẹ nhàng: “Tàm tạm thôi, đáng nhắc đến!”
Nói , vô tình vén tay áo lên, để lộ những vết thương cánh tay. Chúng hiện lên rõ rệt làn da trắng mịn của , giống như một viên ngọc tì vết, lộ vẻ dữ tợn khiến đau lòng.
Thẩm Đường lập tức chú ý tới, nhíu mày đau lòng : “Anh thương ? Lát nữa giúp trị liệu, lỡ sẹo thì .” Nàng cá yêu cái nhất.
Già Lan khẽ nhếch cằm, miệng lưỡi coi thường: “Ta là một thú đực đội trời đạp đất, chịu chút vết thương nhỏ thì là gì! Không cần bận tâm!”
Lần , ngay cả Tuyết Ẩn Chu và Lục Kiêu cũng hiếm khi liếc một cái. Con cá ngoài một chuyến, cũng đổi tính ?
Sau khi ăn xong, Thẩm Đường vẫn đến phòng Già Lan, giúp trị liệu riêng.
Già Lan nhanh chóng cởi trần, ngoan ngoãn giường, ánh mắt rực sáng nàng, khuôn mặt tuấn tú ửng hồng: “ nhiều vết thương lắm, chỗ nào cũng đau, em giúp trị liệu thật , lỡ di chứng...”
Thẩm Đường bộ dạng tùy ý để nàng xử lý của thanh niên , còn những vết thương , chỉ cần chậm một chút nữa là tự lành. Khóe miệng nàng giật giật, nhưng vẫn thành thật giúp trị liệu xong, tiện thể động ăn chút "đậu hủ".
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ac-doc-giong-cai-kieu-mem-ham-sau-nam-thu-phu-vao-tu-la-trang/chuong-183-ngoai-kia-met-song-met-chet-o-nha-bi-trom-2.html.]
【 Tích! Chúc mừng ký chủ, mức độ hảo cảm của Già Lan +5! 】
【 , ký chủ thành nhiệm vụ phụ giao phối với Tuyết Ẩn Chu, phần thưởng: Bản vẽ kiến trúc nhà xưởng! 】
【 Sau khi nguyên vật liệu đưa nhà xưởng, thể tự động gia công thành vật liệu xây dựng cần thiết để xây tường thành và nhà ở, cũng như các công trình cơ bản khác! 】
【 Trong trường hợp nhân lực và tài chính đầy đủ, ký chủ thể nhanh chóng xây dựng nhà xưởng, mở kế hoạch xây dựng giai đoạn . 】 Hệ thống nhắc nhở.
Phiêu Vũ Miên Miên
Thẩm Đường gật đầu. Đá và gỗ bình thường cũng thể dùng để xây tường thành, nhưng khả năng phòng thủ quá thấp, chỉ cần dùng một chút vũ khí là chống đỡ nổi. Muốn gia công vật liệu xây dựng chắc chắn và bền hơn, nhất định dùng đến nhà xưởng.
Tuy nhiên, thú nhân tráng niên của thành Đồng Cỏ Xanh một phần săn, một phần nhỏ ruộng, một phần khác dùng để xây tường thành, sức lao động còn chắc chắn đủ để xây dựng nhà xưởng.
Sau khi nàng bàn bạc xong chuyện với ba vị Thú Phu, Già Lan nhắc nhở: “Em thể chiêu mộ thú nhân từ các bộ lạc và làng xóm lân cận. Thú nhân ở những nơi đó nghèo khổ, quanh năm vật lộn với miếng cơm manh áo, chỉ cần cho một chút tiền là họ sẽ đến việc, họ còn sẽ ơn và ủng hộ em, em cũng thể thu hút thêm một đợt ủng hộ từ khu vực lân cận.”
“Những nơi nhỏ bé đó tuy nghèo, nhưng cũng những thú nhân thiên phú tệ. Con báo c.h.ế.t tiệt cũng từ khu ổ chuột mà , em cũng thể nhân cơ hội tìm kiếm một vài trung thành và thực lực để theo, một mũi tên trúng ba đích.”
Vị điện hạ cá hào phóng : “Về phần tiền đó, em cần lo, sẽ chi!”
Thẩm Đường kinh ngạc , thầm nghĩ hổ là hải vương, chiêu mộ dân chúng... , thu phục lòng một tay!
“Được, theo lời , chuyện giao cho nhé!”
Già Lan đối diện với ánh mắt lấp lánh đầy sùng bái của thú cái, trong lòng bỗng nóng ran. Nàng chắc chắn cảm thấy cực kỳ sức hút của một thú đực! Mặc dù trong lòng dầm mưa dãi nắng ngoài việc cho lắm, nhưng thể lời từ chối.
Hắn gật đầu đồng ý: “Vừa mấy ngày nay ngoài, kết giao với vài tộc trưởng bộ lạc, để bổn điện hạ miễn cưỡng giúp em tìm kiếm .”
Sau khi bàn bạc xong chuyện , buổi chiều Thẩm Đường khỏi thành, qua ruộng một vòng đến mỏ đá.
Tiêu Tẫn đang dẫn các thú nhân việc ở đó. Dưới ánh mặt trời chói chang, thú nhân hóa thành bản thể đào đá, thú nhân vẫn duy trì hình , vận chuyển vật liệu đá.
Nơi đây thú cái đến, nên các thú đực đều cởi trần một cách thoải mái. Tiêu Tẫn cũng ngoại lệ, cởi áo , để lộ hình vạm vỡ, rắn chắc, những đường cơ bắp căng phồng tràn đầy sức mạnh. Dưới ánh mặt trời, mồ hôi chảy ròng ròng, hormone thú đực bùng nổ, khiến Thẩm Đường đến đơ cả mắt.
Tuyết Ẩn Chu thấy Thẩm Đường cứ chằm chằm Tiêu Tẫn, sắc mặt trầm xuống. Hắn còn kịp gì, Tiêu Tẫn phát hiện hai đến.
Khuôn mặt tuấn tú, phóng khoáng của nở nụ tùy ý, từ đống đá cao nhảy xuống, một tay kéo Thẩm Đường lòng, miệng trách móc: “Đồ vô lương tâm, em còn đến thăm ! Bỏ ở đây việc thèm ngó ngàng, còn tưởng em quên chứ!”
Thẩm Đường chút chột , hai ngày nàng sống quá điên đảo, trời đất là gì, thật sự nhớ đến .
Miệng an ủi: “Sao mà quên , trong lòng lúc nào cũng nhớ đến và mà. Mấy ngày nay vất vả , mang đồ ăn thức uống đến đây, mau đây nghỉ một lát !”
“Điện hạ thật , còn mang đồ ăn đến nữa!”
“Vậy chúng khách sáo !”
Các thú nhân lập tức tản , nhanh chóng uống nước, ăn cơm, bổ sung thể lực. Thẩm Ly thấy động tĩnh ở đây, cũng bước từ mái che.