A TỰ, KIẾP SAU MÌNH LẠI GẶP NHAU EM NHÉ. - Chương 101: Phiền toái
Cập nhật lúc: 2024-11-24 19:29:10
Lượt xem: 1
Mái tóc che đậy bộ mặt nam thi bị đẩy ra, lộ ra một khuôn mặt sưng vù doạ người.
Đám người nhịn không được rướn cổ lên xem.
Gương mặt kia cứ việc bởi vì bị nước giếng ngâm phồng lên mà có vẻ hơi đáng sợ, nhưng vẫn như cũ có thể thấy được còn khá trẻ trung, nhiều nhất là bộ dạng hai mươi tuổi.
Trong đám người xem náo nhiệt đột nhiên có người ‘Ơ ’ lên một tiếng: “ Các ngươi xem, người này hình như là thiếu gia của tiệm vải Lưu gia đầu trấn Đông đây mà?”
Đám người yên tĩnh, người vây xem không khỏi mở to mắt phân biệt thân phận của nam thi.
Lúc này một tiếng kinh hô mang theo tiếng khóc nức nở vang lên, vào ngay lúc này có vẻ cực kì đột ngột, mọi người sôi nổi nhìn lại.
Phát ra tiếng kêu sợ hãi chính là một nữ tử.
Dáng vẻ nữ tử chừng mười sáu mười bảy tuổi, hai mắt trợn lên gấp gáp che miệng, nước mắt tí tách mà rơi, lại vẫn như cũ không giảm nét thanh tú.
Người trẻ tuổi dẫn đầu Đại Dương trấn thấy rõ nữ tử trong nháy mắt vui mừng quá đỗi, vội vàng tiến lên mấy bước giữ chặt cánh tay nữ tử: “ Muội muội, muội không có việc gì thật sự là quá tốt!”
Nữ tử dường như vẫn đang trong cơn kinh hãi, toàn thân run rẩy tùy ý để người trẻ tuổi nắm lấy bờ vai của nàng, ánh mắt lại thẳng tắp nhìn chằm chằm nam thi.
Nhắc tới cũng khéo, nữ tử đang đứng cách chỗ Khương Tự không xa.
Khương Tự lặng lẽ nhìn phản ứng của nữ tử, lại nhìn lại khuôn mặt trẻ tuổi sưng vù của nam thi, như có điều suy nghĩ.
Nữ tử này đã sớm đứng ở trong đám người, nếu nói sợ hãi đến nghẹn ngào gào lên cũng không nên là lúc này.
Nàng ta nghe người ta gọi ra thân phận của nam thi mới phản ứng như thế, chỉ có thể nói rõ một vấn đề: Nàng ta quen biết người chết!
Chuẩn xác hơn mà nói, hai người cũng không chỉ quen biết đơn giản như vậy, chí ít trong những người vây xem người biết người c.h.ế.t không ít, nhưng cũng không thấy người nào có bộ dạng này.
“ Đừng sợ, giờ đại ca mang muội trở về.” Người trẻ tuổi an ủi nữ tử.
Nữ tử hiển nhiên chưa khôi phục lại bình tĩnh, tùy ý để người trẻ tuổi dắt đi cũng không động đậy.
“ Hắn, hắn làm sao lại chết?” Nữ tử lẩm bẩm nói.
Người trẻ tuổi hình như từ trong phản ứng của muội muội ý thức được vài phần không giống bình thường, vươn tay kéo nữ tử vào trong ngực, che kín ánh mắt của người xung quanh quăng tới: “ Xá muội bị kinh sợ, chúng ta sẽ không quấy rầy nơi này tra án nữa, đi thôi!”
“Thí chủ tạm dừng bước.” Tăng nhân trung niên hô lớn một tiếng, ngăn trở người trẻ tuổi rời đi.
“Sư phụ đây là ý gì?”
Tăng nhân trung niên niệm một tiếng Phật hiệu: “ A Di Đà Phật, trước mắt trong chùa xảy ra án mạng, thí chủ thân là người mấu chốt lại vội vàng rời đi, như vậy có khả năng không thích hợp.”
“ Sư phụ ngươi có nói đạo lý không vậy? Thi thể là ta phái người vớt lên, nếu là án mạng thì có liên quan gì đến ta, ta làm gì phải vẽ vời thêm chuyện? Ta tới đây chính là tìm muội muội, hiện tại muội muội tìm được đương nhiên phải dẫn muội ấy trở về, chẳng lẽ lại còn phải lưu lại giúp các ngươi tìm hung thủ?”
“ Nếu như không liên quan đến thí chủ, vì sao thí chủ lại biết dẫn người đến giếng nước sau núi chúng ta vớt thi thể?” Tăng nhân trung niên rất có vài phần hùng hổ dọa người, hiển nhiên không định cứ vậy mà thả người trẻ tuổi rời đi.
“ Đây không phải vớt sai rồi sao!” Người trẻ tuổi có phần nổi nóng, thấy người xem náo nhiệt vẻ mặt khác thường, vội vàng giải thích nói, “ Có người báo tin cho nhà ta, nói muội muội ta bị người hại c.h.ế.t ném vào trong giếng nước phía sau núi chùa Linh Vụ.”
“Nhưng trên thực tế lệnh muội còn sống.”
“ Cho nên mới nói tính sai rồi đó, ta nhận lỗi với các sư phụ còn không được sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/a-tu-kiep-sau-minh-lai-gap-nhau-em-nhe/chuong-101-phien-toai.html.]
“ Không biết báo tin cho công tử chính là người nào?” Trong đám người đột nhiên có một người vượt qua đám người đi ra, ấm giọng hỏi người trẻ tuổi.
Lên tiếng hỏi thăm chính là một người đàn ông tuổi trung niên, sắc mặt hơi vàng, để râu dài, phía sau hắn đi theo hai ba người.
Người trẻ tuổi nhíu mày nhìn người trung niên xen vào việc của người khác, tầm mắt của người xem náo nhiệt cũng bị hấp dẫn đến trên người người này.
Nam tử trung niên mỉm cười: “ Kẻ hèn là Huyện úy Phú Hưng huyện, vừa lúc đi ngang qua Thanh Ngưu trấn, nghe nói có người c.h.ế.t ngoài ý muốn, cho nên đến đây xem xét.”
Khương Tự đứng trong đám người tâm tình nhất thời có chút phức tạp.
Cố Diệp Phi
Có quan lại tham gia thật khiến người ta ngoài ý muốn, lại vừa lúc là một Huyện úy phụ trách bắt trộm trị an một huyện, lại càng thêm đúng dịp.
Đám người vây xem vừa nghe đứng trước mặt chính là Huyện úy đại nhân, nhất thời có chút luống cuống.
Huyện úy đại nhân tại sao lại ở chỗ này? Rốt cuộc có phải thật không vậy?
Người trung niên xuất ra lệnh bài cho người trẻ tuổi cùng tăng nhân trong chùa xem qua.
“ Gặp qua Huyện úy đại nhân.” Người trẻ tuổi hiển nhiên có vài phần kiến thức, gặp qua lệnh bài lập tức thi lễ một cái.
Người trung niên cười nói: “Không cần đa lễ, công tử vẫn nên nói xem báo tin cho ngươi chính là người nào đi?”
“ Những người kia tự xưng thuộc Thanh Ngưu trấn, chúng ta cũng không nhận ra, có điều ——” Người trẻ tuổi nghĩ nghĩ liền bổ sung nói, “ Những người đó vừa nhìn chính là người nhàn rỗi.”
“Nếu là người nhàn rỗi, công tử tại sao lại tin lời những người đó?”
Người trẻ tuổi lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ: “ Ta lúc đầu vốn cũng không tin, nhưng gia mẫu vừa nghe nói muội muội xảy ra chuyện liền luống cuống, bảo ta nhanh chóng chạy đến xác nhận, gia phụ cũng nói không có lửa làm sao có khói, những người nhàn rỗi đó sẽ không vô duyên vô cớ chạy tới nói bậy. Nếu như xá muội thật sự xảy ra chuyện ở nơi này, cũng không thể để cho muội ấy vô duyên vô cớ bị hại, nếu là nhầm lẫn, chúng ta cũng nguyện ý nhận sai.”
Nói đến đây, người trẻ tuổi nhìn những tăng nhân kia một chút, có ý riêng nói: “ Vạn vạn không nghĩ tới xá muội mặc dù vô sự, nhưng lại thật sự vớt lên được t.h.i t.h.ể từ trong giếng.”
Ý kia rất rõ ràng, bọn họ chỉ là một hồi hiểu lầm, lại vớt lên được một cỗ t.h.i t.h.ể coi như làm một kiện công đức, vô luận là chùa Linh Vụ hay là quan phủ đều không nên khó xử.
Người trung niên ngẩng đầu nhìn trời, khách khí nói: “ Vô luận như thế nào t.h.i t.h.ể là người của công tử phát hiện ra, việc liên quan đến mạng người không thể khinh thường, trước mắt sắc trời đã tối, công tử và lệnh muội cùng với người mang đến liền tạm thời ở lại chùa Linh Vụ đi, kẻ hèn sẽ điều tra thêm một chút tình huống, đợi cho Ngỗ tác lại dịch đuổi tới kiểm tra kỹ càng thực hư, tin tưởng chân tướng sẽ được phơi bày.”
Người trẻ tuổi rất là bất mãn, còn muốn nói gì đó, người trung niên bỗng nhiên hạ thấp giọng hỏi: “ Lệnh muội quen biết người c.h.ế.t ư?”
Người trẻ tuổi ôm nữ tử nắm chặt tay, mặt lộ vẻ kinh hãi.
Trước mặt mọi người nếu như muội muội bị Huyện úy đại nhân đặt ra một phen nghi vấn, vậy thì quá mất mặt rồi, chỉ với những người rãnh rỗi không có chuyện gì còn muốn nói láo này, thì đến lúc đó còn không biết sẽ truyền ra lời đồn đãi gì nữa.
Thấy người trẻ tuổi dịu xuống, người trung niên hướng về phía đám người vây xem chắp tay: “ Chư vị hương thân, người có quen biết người c.h.ế.t tạm thời lưu lại, những người khác mời tạm thời trở về đi. Nếu như cảm thấy hứng thú với bản án, ngày mai lại có thể tới.”
Tiếng nói của Huyện úy vừa rơi, đám người đen nghìn nghịt trong nháy mắt lui về sau một đám lớn, đúng là đang chuẩn bị phủi m.ô.n.g rời đi.
Đùa sao, xem náo nhiệt trọng yếu nhất chính là cái gì? Đương nhiên là không thể chọc phiền toái lên người nha! Nếu mà lưu lại hỏi cho kỹ càng, cuối cùng bị trở thành nghi phạm vậy làm sao giờ, đến lúc đó hạt dưa đều gặm không thơm.
Lúc này toàn bộ người vây xem đều nghĩ đến một điểm: Hiện tại dưa lê cũng hạ màn, vẫn là nhanh nhanh về nhà rửa sạch dưa lê, ngày mai lại đến xem náo nhiệt đi, hiện tại ai lưu lại đó là kẻ ngu!
Bởi vậy, ngược lại làm cho mấy người Khương Tự đột ngột lưu tại tại chỗ, trong nháy mắt dẫn tới không ít ánh mắt.
Mắt thấy người trung niên nhìn qua, Khương Trạm lập tức ngăn trở Khương Tự, cười nói: “Chúng ta là nơi khác tới dâng hương, cũng không quen biết người chết.”
Lúc này đột nhiên có một vị tăng nhân niệm to một tiếng Phật hiệu, lớn tiếng nói: “ Bần tăng nhận ra người này, người này trưa ngày hôm nay từng tới sau núi!”