A CHIÊU NHẶT ĐƯỢC MỘT GIA ĐÌNH - Chương 85: Rốt cuộc ngươi là ai

Cập nhật lúc: 2025-09-10 09:44:43
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghe tiếng cô bé , Đông Phương Mặc lấy lạ.

Cậu từng thấy mang theo cái túi đeo nhỏ màu xanh ngọc.

Mũi khâu dày, mặt còn thêu mấy bông hoa rực rỡ.

Cậu vốn tưởng cái túi nhỏ là do a nương hoặc mua về, ngờ là a cha .

 

 

Cuối cùng, tiếng lóc nước mắt lưng tròng của A Chiêu.

Diệp Phong cũng chẳng dám nhắc đến chuyện bảo con bé tìm một a cha mới ích hơn nữa.

 

 

Lý Kinh Tuyết bảo :

“Ngươi cần quá để tâm.”

Nàng ngừng một chút :

“Nếu bọn trẻ chê ngươi nhập ma là một gánh nặng, thể gõ ngất ngươi.”

 

 

Thân thể nàng tuy còn như , nhưng việc gõ ngất là một kỹ năng.

Mà khéo , chuyện nàng từng thành thạo.

Có thể khiến khác bất tỉnh mà chẳng cần tốn bao nhiêu sức lực.

 

 

“…Vậy xin cảm ơn .”

Diệp Phong trầm ngâm chần chừ .

 

 

Lý Kinh Tuyết:

“Không cần khách sáo.”

 

 

Đông Phương Mặc vội :

“A cha yên tâm, con tuyệt đối sẽ chê .

Con cũng sẽ gõ ngất khi phát điên.”

 

 

A Chiêu cũng kiên định :

“Bây giờ sức con mạnh, cũng gõ ngất a cha.”

 

 

Tô Vi Nguyệt thấy cũng gật đầu phụ họa:

“Con cũng thể.”

 

 

Diệp Phong chút lúng túng :

“Cảm ơn.”

 

 

Hắn dừng một chút, bổ sung:

“Lần nếu còn như , các cứ gõ ngất .”

 

 

“A cha cứ yên tâm!”

A Chiêu giọng ngây ngô:

“Chúng con quen , đảm bảo nhanh gọn chuẩn xác gõ ngất .”

 

 

Diệp Phong: …

Theo lý mà , nên cảm động.

một cảm giác nào đó đúng, mà cũng chẳng sai ở .

 

 

Lý Kinh Tuyết vỗ đầu nhi nữ: 

“Con học pháp quyết với a tỷ .”

 

 

Nhắc đến học cái mới, A Chiêu liền phấn chấn.

Đôi mắt vì mà ươn ướt lập tức sáng lấp lánh, nắm tay Tô Vi Nguyệt, ngước đầu nàng:

“A tỷ, chúng chứ?”

 

 

Bàn tay nhỏ xíu chạm khiến Tô Vi Nguyệt chút căng thẳng.

Chưa kịp gì, A Chiêu vội kéo nàng ngoài:

“Ta học Thanh Khiết Thuật đó.”

 

 

Cô bé ba tuổi A Chiêu thích tắm rửa lắm.

Khi Thanh Khiết Thuật  thể khiến thể sạch sẽ thơm tho.

Pháp quyết đầu tiên cô bé học chính là nó.

 

 

Tô Vi Nguyệt cô kéo , khuôn mặt lộ chút bất đắc dĩ:

“Được.”

 

 

A Chiêu và Tô Vi Nguyệt rời .

Đông Phương Mặc tại chỗ chạm ánh mắt Lý Kinh Tuyết.

Cậu lập tức ý thức điều gì, vỗ đầu:

“Ôi chao, con còn rửa xong bát, con  rửa đây.”

Nói xong, vội chạy , để gian cho Lý Kinh Tuyết và Diệp Phong.

 

 

Lý Kinh Tuyết xuống bên bàn :

“Diệp đạo hữu, chúng chuyện .”

 

 

Diệp Phong thấy nàng cho hết.

Biết nàng chuyện với , cũng xuống theo:

“Được, ngươi gì?”

 

 

Lý Kinh Tuyết cũng định vòng vo, hỏi thẳng:

“Ngươi nhớ ký ức ?”

 

 

Diệp Phong theo phản xạ lắc đầu:

“Không .”

 

 

Lý Kinh Tuyết :

“Đừng trả lời nhanh như , ngươi hãy nhớ kỹ xem.

Ngoài những cảnh c.h.é.m g.i.ế.c đó , còn ký ức nào khác ?

Cảnh tượng nào khác cũng .”

 

 

Diệp Phong sững , hỏi:

“Sao tự nhiên ngươi hỏi , chuyện gì ?”

 

 

“Ngươi nhận thứ ?”

Lý Kinh Tuyết lấy nửa mảnh ngọc bài tử Kiếm Tông mà Đông Phương Mặc nhặt .

 

 

Diệp Phong cẩn thận kỹ, giọng chút do dự:

“Trông quen mắt.”

 

 

Lý Kinh Tuyết lập tức tinh thần phấn chấn:

“Có cảm thấy quen thuộc ?

Có cảm giác như đồ của ?”

 

 

“Không.”

Diệp Phong quả quyết lắc đầu:

“Ta chỉ thấy quen mắt thôi, nó chắc của .”

Lý Kinh Tuyết nữa.

 

 

Diệp Phong:

“Vấn đề ngươi liên quan đến mảnh ngọc bài ?”

 

 

.”

Lý Kinh Tuyết khẽ thở dài: 

“Ta hiện tại nghi ngờ ngươi thù với Kiếm Tông, loại thù đội trời chung.”

 

 

Ngọc bài tử Kiếm Tông từ loại ngọc xanh đặc biệt.

Trên đó còn khắc trận pháp phòng ngự.

Có thể giúp tử cầm ngọc bài chống đỡ lực công kích của kẻ địch cao hơn một bậc.

Nếu mảnh ngọc bài của Diệp Phong, đánh cho ngọc bài của vỡ thành như thế.

Chắc là nhắm đến việc g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương.

Ngọc bài của Kiếm Tông vỡ thành dạng , khi tử đó mất mạng .

 

 

“Kiếm Tông?”

Khi đến tông môn .

Lòng Diệp Phong dâng lên một cảm giác quen thuộc khó tả, lông mày nhíu :

“Cái tên cũng quen, một loại…”

Hắn do dự một chút, cố tìm từ thích hợp:

“Cảm giác như nhà.”

 

 

Lý Kinh Tuyết: …

Nàng kinh ngạc Diệp Phong:

“Ngươi chắc chứ?”

 

 

“Còn cả cảm giác chán ghét.”

Diệp Phong bổ sung.

 

 

Lý Kinh Tuyết day day huyệt thái dương nhói:

“Thôi , dù ngươi hiện tại cũng nhớ .

Chúng cứ tính theo hướng nhất, ngươi thù với tử Kiếm Tông.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-85-rot-cuoc-nguoi-la-ai.html.]

 

 

Diệp Phong:

“Cũng .”

 

 

“Kiếm Tông một trăm lẻ tám ngọn núi, tử đông đảo, .

Nếu ngươi thực sự g.i.ế.c tử Kiếm Tông.

Vậy chúng chuẩn sẵn, đề phòng Kiếm Tông báo thù tìm đến cửa.

kiếm tu Kiếm Tông đa phần đều hiếu chiến.

Một thì đầu óc , còn đặc biệt nhỏ mọn, thù tất báo.”

 

 

“Kiếm Tông sở dĩ thể trở thành nhất tông môn tu chân giới hiện tại là nhờ mặt dày và đánh giỏi.

Kiếm tu đánh kẻ địch thì sẽ gọi .

Kẻ nhỏ đánh thì gọi kẻ lớn, kẻ lớn đánh thì gọi lão tổ.

Một đánh thì gọi cả bầy đến vây đánh, chung là phiền.”

 

 

Diệp Phong xong nhíu mày:

“Nghe giống như một bầy linh cẩu.”

 

 

“Chó điên!”

Lý Kinh Tuyết ví von, vẫn quyết định chỉnh .

 

 

Diệp Phong nàng:

“Ngươi cũng thù?”

 

 

!”

Lý Kinh Tuyết thoải mái gật đầu thừa nhận.

 

 

Diệp Phong nhớ đến lời nàng , chút đồng cảm:

“Kiếm Tông khó đối phó như thế, chắc ngươi sống dễ chịu nhỉ.”

 

 

“Cũng tàm tạm.”

Lý Kinh Tuyết thành thật:

“Ta cũng là tử Kiếm Tông, thì đuổi theo khác đánh.”

Câu cuối mang chút cảm thán.

 

 

Diệp Phong: …

“Khụ khụ!!!”

Hắn sặc khí.

 

 

Lý Kinh Tuyết bình tĩnh:

“Bình tĩnh, tử Kiếm Tông nhiều như , tử với tử thù cũng bình thường thôi.”

 

 

Diệp Phong hồi lâu mới ngừng ho, :

“Thực Kiếm Tông cũng nhân vật xuất sắc.”

 

 

, nhưng...”

Lý Kinh Tuyết gật đầu tán đồng, trong mắt lóe qua một tia lạnh:

“Cặn bã cũng ít.”

 

 

Diệp Phong khuyên:

“Kiếm Tông là nhất tông môn, tử đông đảo, cũng bình thường thôi.”

 

 

!”

Lý Kinh Tuyết như nhớ chuyện gì, lấy một chiếc khăn tay.

Bên trong bọc một mảnh gỗ đen nhiễm ma khí:

“Mảnh gỗ cũng nhặt gần nơi ngươi nhập ma, ngươi xem ấn tượng gì .”

 

 

Diệp Phong thấy mảnh gỗ , trong mắt lóe qua một tia chán ghét, trầm giọng :

“Đây là vật của ma tộc.”

 

 

Nói , cắn một cái lên ngón tay, m.á.u đỏ tươi rỉ , để giọt m.á.u nhỏ lên mảnh gỗ.

Mảnh gỗ đen lập tức hút lấy giọt máu, nhanh hiện những hoa văn kỳ lạ thực chất là chữ ma tộc.

 

 

“Nhị Vương?”

Diệp Phong chữ ma tộc đó, trong mắt lóe lên một tia trầm tư:

“Cái tên cũng quen.”

 

 

Một lúc , thấy phản ứng.

Diệp Phong ngẩng đầu, đối diện ánh dò xét của Lý Kinh Tuyết.

Hắn: “Sao ?”

 

 

“Không, chỉ tò mò về phận của ngươi thôi.”

Lý Kinh Tuyết .

 

 

Ma tộc co cụm cả ngàn năm, tu chân giới đa phần tiếp xúc với ma tộc.

Ngoài tử một đại tông môn, những tu sĩ khác hoặc tán tu hầu như nhận chữ ma tộc.

Không, chính xác hơn, ngay cả Kiếm Tông cũng tử chữ ma tộc.

 

 

Huống chi…

Ánh mắt Lý Kinh Tuyết rơi xuống mảnh gỗ đen hiện chữ ma tộc .

Chuyện dùng m.á.u nhỏ lên để hiện chữ ma tộc vốn là điều ít .

Lý Kinh Tuyết khi xưa từng theo phụ đến chỗ giáp giới giữa nhân tộc và ma tộc mới tình cờ .

Đến cả đạo lữ của nàng cũng .

 

 

Diệp Phong ?

Không, rốt cuộc là ai?

 

 

“Oa~”

A Chiêu chiếc đĩa sáng bóng mắt, mắt sáng rỡ.

sang Tô Vi Nguyệt bên cạnh, giọng phấn khích:

“A tỷ, a tỷ, mau xem nè.”

 

 

Tô Vi Nguyệt kinh ngạc cầm chiếc đĩa lên xem.

Phát hiện còn chút bụi nào, tâm trạng phần phức tạp, đặt đĩa xuống.

 

 

“A tỷ~”

Cô bé gọi nàng bằng giọng ngọt lịm.

Tô Vi Nguyệt , cô bé ngước mắt trông chờ:

“Muội lợi hại ?”

 

 

Dáng vẻ khiến Tô Vi Nguyệt nhớ đến lúc nhỏ từng gặp một chú chó con đáng yêu.

Lòng nàng khỏi mềm , đưa tay xoa đầu A Chiêu:

“Rất giỏi, lợi hại lắm.”

 

 

Đôi mắt sáng rỡ của A Chiêu cong thành hai vầng trăng khuyết, câi :

“Muội cho a nương xem.”

 

 

Nói , cô từ ghế nhỏ lên.

Chưa kịp để Tô Vi Nguyệt ngăn , A Chiêu tự dừng bước, như nhớ điều gì:

“Ủa? Sáng nay nên học luyện đan với a nương ?”

 

 

Tô Vi Nguyệt khá bất ngờ, tự nhận ?

Nàng :

“A nương và a cha chắc chuyện .

Bây giờ cứ học pháp quyết với , chiều học luyện đan với a nương.”

 

 

A Chiêu nghĩ nghĩ ghế nhỏ gật đầu:

“Cũng .”

cũng là học, học gì cũng cả mà.

 

 

Tô Vi Nguyệt âm thầm thở phào, tiếp tục dạy cô bé củng cố Thanh Khiết Thuật.  

Để cô bé sạch bàn ăn, chổi, dần dần tăng kích thước vật cần thanh tẩy.

 

 

A Chiêu kết ấn thuần thục, khiến đồ vật sạch bong kin kít. 

“A tỷ, nếu dùng Thanh Khiết Thuật cho bản , cần tắm nữa ?”

 

 

A Chiêu hỏi mục đích học Thanh Khiết Thuật của .

Tô Vi Nguyệt mỉm :

“Đương nhiên là .”

 

 

A Chiêu liếc thấy Tiểu Bạch ở xa đang ngáp, hỏi:

“Vậy thể sạch Tiểu Bạch ?

Nó còn bẩn hơn , mấy hôm tắm đó.”

Nàng ngày nào cũng tắm cơ mà.

 

 

Tiểu Bạch đang ngáp: ???

Sao lôi nó đây???

Loading...