A CHIÊU NHẶT ĐƯỢC MỘT GIA ĐÌNH - Chương 78: Manh mối ký ức của A Cha?

Cập nhật lúc: 2025-09-10 06:03:34
Lượt xem: 30

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kẻ lẽ vì phận của đối phương mà dám phản kháng.

Mặt nở nụ nịnh nọt mấy câu với Cố Trạch Lạc.

Lại càng khiến đối phương tức giận hơn, một cước đá văng ngoài.

 

 

Lý Kinh Tuyết thấy liền theo bản năng bước lên một bước, nhưng nhấc chân lên dừng .

Nàng hiểu, tại đứa con sinh trở nên như .

Trước năm năm tuổi, nàng vất vả nuôi nấng, dạy dỗ nó, nó cũng yêu thích mẫu  .

một ngày, đứa trẻ đổi, trở nên chán ghét, căm ghét nàng.

 

 

Nàng thật sự hiểu nổi.

Có lẽ là vì trong nó chảy dòng m.á.u của kẻ đó chăng?

Nghĩ đến đây, Lý Kinh Tuyết xoay rời .

 

 

Về đến chỗ ở, tâm trạng nàng nặng nề, ngờ nhi nữ phát hiện.

Lý Kinh Tuyết bông hoa nhỏ trong tay, khóe môi khẽ nhếch lên đôi chút.

 

 

Đến giờ cơm tối, A Chiêu lén quan sát a nương một lượt.

Cô chắc chắn đó vẫn là a nương thường ngày, mới thở phào, vui vẻ ăn cơm.

 

 

Ăn nửa chừng, cô chợt nhớ điều gì, vội kể với Lý Kinh Tuyết chuyện xảy hôm nay:

“Minh thúc và Hứa thúc đều đồng ý giúp con dò la tin tức về Địa Tâm Diễm Hỏa và Vạn Niên Băng ở Cực Bắc.

Còn nữa, còn nữa…

Khu vực Nam Hải thượng cổ bí cảnh xuất thế .”

 

 

Lý Kinh Tuyết thoáng sững .

Thượng cổ bí cảnh ư?

là một chuyện lớn!

Có lẽ một thời gian nữa, ở Tầm Tiên trấn sẽ giảm nhiều.

 

 

Quả như nàng dự liệu, chẳng bao lâu , tu sĩ ở Tầm Tiên trấn vơi đáng kể.

Ngay cả lão Hứa lười biếng cũng thu dọn đồ đạc, từ biệt A Chiêu.

A Chiêu hỏi ông định , cũng đến Nam Hải góp vui .

 

 

Hứa Bán Tiên:

“Không, ghét Nam Hải, định du ngoạn bốn phương, bán đan dược kiếm tiền.”

 

 

A Chiêu ngạc nhiên:

“A, xem bói nữa ?”

 

 

“Xem bói kiếm tiền.”

Hứa Bán Tiên xoa tay:

“Từ nay sẽ học luyện đan.”

 

 

A Chiêu động viên:

“Hứa thúc cố lên, luyện đan cũng dễ mà.”

 

 

Nghe cô bé , Hứa Bán Tiên càng thêm tự tin:

“Nếu luyện đan kiếm nhiều tiền, sẽ mời ngươi ăn tiệc lớn.”

 

 

“Được~~”

Hứa Bán Tiên , Tầm Tiên trấn càng thêm vắng vẻ.

 

 

tin tức dị bảo khác đoạt mất là thật.

Lại thêm Nam Hải lan truyền tin thượng cổ bí cảnh xuất thế.

Cộng thêm khu vực gần Vực Diệt Tiên chịu ảnh hưởng tử khí khiến linh khí khan hiếm.

Vì nhiều lý do, phần lớn tu sĩ đều bỏ , chỉ còn một ít kiên trì ở , hy vọng tìm bảo vật lợi hại quanh Vực Diệt Tiên.

 

 

Gần Vực Diệt Tiên.

đá một hòn đá bên đường, chửi bới:

“Quỷ quái, nơi c.h.ế.t tiệt linh khí cũng chẳng , thôi thôi.”

 

 

“Rốt cuộc ai truyền tin nơi dị bảo , ở đây cỏ cũng chẳng mọc.”

 

 

đó, đúng đó.”

 

 

“Đồ trời đánh, c.h.ế.t cũng đến Vực Diệt Tiên nữa.”

Đám mắng bỏ .

 

 

Sau khi bọn họ rời , một ló đầu từ gốc cây khô.

Thiếu nữ mặc một bộ đồ bó xám xanh bắt mắt, đôi mắt đen láy như hắc diệu thạch thượng hạng.

Nàng bóng lưng bọn họ rời xa, khẽ lẩm bẩm:

“Rốt cuộc dị bảo ở chứ?”

 

 

Người chính là Tô Vi Nguyệt!

Sau khi từ biệt nhóm A Chiêu, nàng Vực Diệt Tiên tìm bảo.

 

 

Tô Vi Nguyệt loanh quanh khu vực lâu, vẫn tìm dị bảo.

gặp vài “đạo hữu nhiệt tình” nhất định nhờ nàng mang hộ đồ, nên cũng xem như chút thu hoạch.

Tô Vi Nguyệt kiểm tra vật phẩm trong túi trữ vật, quyết định về Tầm Tiên trấn.

Nơi tử khí nặng nề, ở lâu cũng thấy khó chịu.

 

 

lúc nàng chuẩn rời , chợt thấy một tiếng kêu như quỷ sói gào:

“Cha, a cha đừng đuổi nữa!

Với cả, Tiểu Hắc tổ tông, ngài bình tĩnh chút!”

 

 

Bước chân Tô Vi Nguyệt khựng , giọng quen thật.

Nàng lập tức rẽ sang hướng khác, phóng về nơi phát âm thanh.

Rất nhanh, nàng thấy kẻ đang kêu la thảm thiết .

 

 

Đông Phương Mặc hai tay ôm Tiểu Hắc đang ong ong giãy giụa.

Mặt đầy tuyệt vọng, cắm đầu chạy trối chết.

Phía là Diệp Phong mắt đỏ ngầu cầm gậy gỗ đuổi theo.

Tô Vi Nguyệt ẩn nấp quan sát một lúc, quyết định tay.

 

 

Thực nàng chẳng quan tâm sống c.h.ế.t của Đông Phương Mặc.

a cha là cha của , nếu a cha gặp chuyện thì chắc chắn sẽ buồn.

Thế là, Tô Vi Nguyệt chớp xuất hiện lưng Diệp Phong, dùng chùy trong tay nhằm cổ đánh tới, định hạ bất tỉnh.

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-78-manh-moi-ky-uc-cua-a-cha.html.]

Thế nhưng, đầu Diệp Phong như mọc mắt.

Hắn đầu, chỉ thuận tay vung gậy , đỡ cú đánh của nàng, khiến nàng thoáng kinh ngạc.

Diệp Phong lập tức đầu, tung chân đá về phía Tô Vi Nguyệt.

 

 

“Vù!”

Ánh sáng vàng lóe lên, nàng chặn cú đá .

lực mạnh, dù trúng trực tiếp, nàng vẫn lùi mấy bước.

 

 

“Tô Vi Nguyệt!”

Đông Phương Mặc chạy một đoạn, động tĩnh lưng liền , lập tức hét:

“Mau đánh ngất a cha, phát điên !”

 

 

Tô Vi Nguyệt vận chuyển linh lực, vung chùy xông lên.

Chùy và gậy va vang lên tiếng “bốp bốp bốp”.

Tô Vi Nguyệt những đánh ngất Diệp Phong, mà hai pháp bảo hộ bên còn đánh nứt.

 

 

Tô Vi Nguyệt cũng sắp nứt theo, pháp bảo nàng vất vả luyện chế mà!

Đang lúc nàng đau lòng pháp bảo và suy nghĩ , tiếng hô của Đông Phương Mặc vang lên:

“Xem ám khí đây!”

 

 

“Véo!”

Có thứ gì đó bay về phía Diệp Phong, nghĩ nhiều, vung gậy quét mạnh.

 

 

“Bốp.”

Lọ nhỏ mà Đông Phương Mặc ném qua đánh vỡ.

bột thuốc màu vàng nhạt như hoa rắc tung trong trung.

 

 

Diệp Phong sơ ý hít mấy , động tác khựng , mắt đỏ lóe vẻ m.ô.n.g lung.

Chưa đầy vài nhịp thở, hai mắt nhắm , cả ngã thẳng xuống đất bất tỉnh.

 

 

“Hay ghê, ngủ là ngủ liền!”

Đông Phương Mặc xa cảm thán.

 

 

Tô Vi Nguyệt liếc :

“Thủ đoạn xảo trá của ngươi rốt cuộc cũng chút tác dụng.”

 

 

“Xảo trá gì chứ, gọi là binh bất yếm trá!”

Đông Phương Mặc đắc ý ưỡn ngực:

“Lực đủ, tất nhiên dùng mưu mẹo bù .”

 

 

Tô Vi Nguyệt buồn đôi co, hỏi:

“Chuyện gì xảy ?”

 

 

“A cha tìm ký ức.

Bọn nghĩ thể nơi quen thuộc sẽ giúp nhớ gì đó.

Nên quyết định đưa đến Vực Diệt Tiên dạo một vòng.”

 

 

Tô Vi Nguyệt ngạc nhiên:

“…A cha từng sống gần đây?”

 

 

Đông Phương Mặc:

“Không, chắc từng nhảy từ vực xuống.”

 

 

Tô Vi Nguyệt:

Vậy tính là nơi quen thuộc kiểu gì?

 

 

“Người hẳn ấn tượng về Vực Diệt Tiên.

Khi và a cha ngang một nơi, đột nhiên khựng , mắt đỏ lên, Hàn Phách Ngọc cũng vô dụng.

Nếu nhanh tay đoạt Tiểu Hắc, chắc a cha c.h.é.m c.h.ế.t .”

Đông Phương Mặc vẫn còn sợ hãi kể .

 

 

May mà lanh trí.

 

 

“Nơi đó ở ?”

Tô Vi Nguyệt trầm ngâm hỏi.

 

 

Đông Phương Mặc:

“Ngươi định đến xem?”

 

 

“Đi xem , manh mối gì.”

 

 

“Ừ nhỉ, cũng cùng.”

 

 

“Ngươi cũng , a cha ?”

Tô Vi Nguyệt hỏi.

 

 

Đông Phương Mặc búng tay:

“Dễ mà, trói a cha là xong.”

 

 

Tô Vi Nguyệt: …

Cũng .

 

 

Thế là, Đông Phương Mặc và Tô Vi Nguyệt dùng Trói Tiên Thừng buộc chặt Diệp Phong đang mê man vì hít mê dược.

Một vác chân, một vác đầu, khiêng đến nơi dị tượng.

 

 

Đông Phương Mặc dẫn đường, ba nhanh chóng đến nơi, hai đặt Diệp Phong xuống.

Tô Vi Nguyệt lấy mấy pháp bảo phòng ngự cấp thấp, bày một pháp trận phòng hộ đơn giản xung quanh Diệp Phong.

Sau đó cùng Đông Phương Mặc tìm quanh xem gì khác lạ.

 

 

“Tìm thấy !”

“Ở đây.”

Cả hai gần như cùng lúc phát hiện vật khả nghi khiến Diệp Phong thất thường.

Hai , đồng thời đưa thứ trong tay .

 

 

Đông Phương Mặc tìm một tấm lệnh bài hình chữ nhật màu đen tuyền, tỏa ma khí bất tường.

Trong tay Tô Vi Nguyệt là một mảnh ngọc vỡ, phía hoa văn tinh xảo, bên là chữ “Kiếm” mẻ một góc.

Loading...