A CHIÊU NHẶT ĐƯỢC MỘT GIA ĐÌNH - Chương 48: Kẻ xấu xuất hiện trong nhà A Chiêu
Cập nhật lúc: 2025-09-01 07:14:29
Lượt xem: 49
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng lẽ…
Tiểu Bạch chằm chằm Diệp Phong.
Chẳng lẽ trong cơ thể nam nhân còn chút tạp chất nào ?
Hắn rốt cuộc là ai?
Bất kể ở giai đoạn nào của tu chân giả, trong cơ thể đều sẽ tích tụ một ít tạp chất.
Trừ khi kẻ thành tiên…
Không, , !
Tiểu Bạch lập tức cắt ngang suy nghĩ nực của , thầm nghĩ:
Sao thể chứ, thể nào!
Bên cạnh, A Chiêu :
“Ta luyện thêm một lò Tẩy Thiên Đan nữa.”
Tiểu Bạch đưa mắt tiểu cô nương.
, dù Diệp Phong kỳ lạ, thần bí đến , cũng bằng cô bé .
Ma Cung
“Chủ nhân, bên dị động.”
Người đang nhắm mắt nghỉ ngơi lập tức mở mắt:
“Dị động gì?”
“Mật thám phát hiện Vực Diệt Tiên xuất hiện kiếp vân, nhưng kiếp vân kịp giáng xuống tan biến.”
“Hà, nhất định là kẻ đó xuất hiện .”
Nam nhân mắt đỏ, mặt lộ vẻ vặn vẹo:
“Bên Vực Diệt Tiên chỉ thể che chắn sự dò xét của kẻ khác.
Ngay cả Thiên Đạo cũng che giấu.
Kiếp vân đó ắt là cảm ứng dị động vực, nhưng tìm mới tiêu tán.”
Hắn xong lập tức lệnh:
“Phái g.i.ế.c c.h.ế.t tên đáng c.h.ế.t đó.”
“... Dưới vực trận pháp, của chúng .”
Thuộc hạ do dự.
“Người tu vi sẽ .
Tìm một nhóm kẻ tu vi thấp mang theo pháp bảo che giấu tu vi mà .
Bảo họ thành nhiệm vụ, bổn tọa tất trọng thưởng.”
Khi A Chiêu tiếp tục luyện Tẩy Thiên Đan, Đông Phương Mặc ôm bụng, lảo đảo trở về.
Chưa kịp đến gần, A Chiêu ngửi thấy mùi hôi nồng nặc, tiểu cô nương lập tức bịt mũi:
“A , hôi quá!”
Đông Phương Mặc dừng bước, cúi đầu làn da của .
Trên da là một lớp bùn đen dày hôi.
Cậu khổ, mở miệng hỏi:
“A Chiêu, cho ăn cái gì …”
Chưa kịp hỏi xong, bụng co rút một trận, đành vội vã chạy giải quyết vấn đề trong bụng.
A Chiêu lo lắng bóng lưng xa, đầu hỏi Tiểu Bạch:
“A như thật sự chứ?”
Tiểu Bạch:
“Không chuyện lớn , đợi thuốc hết tác dụng là .”
A Chiêu vẫn còn lo lắng, luyện đan thỉnh thoảng liếc về phía bụi cỏ nơi Đông Phương Mặc đang ở.
Mấy , lảo đảo lên, mấy bước sụp xuống.
A Chiêu hỏi Tiểu Bạch:
“A đó ăn nhiều lắm nên mới lâu ?”
Tiểu Bạch: …
Không giải thích thế nào với ngươi nữa.
Lý Kinh Tuyết lợp xong tấm ván gỗ cuối cùng mái, phủ lên lớp cỏ khô chuẩn sẵn.
Một căn nhà gỗ mới toanh thành.
Nhà gỗ chia thành chính sảnh, đông phòng, tây phòng.
Chính sảnh dùng để ăn uống, tiếp khách, hai phòng đông tây để ở.
Lý Kinh Tuyết và A Chiêu ở một phòng, Diệp Phong và Đông Phương Mặc ở một phòng.
Lý Kinh Tuyết đến gọi nhi nữ xem nhà mới dựng, thấy Đông Phương Mặc liền hỏi:
“Tiểu Mặc ?”
“Bên .”
A Chiêu chỉ hướng đang ở.
Lý Kinh Tuyết theo, chỉ thấy một mảng cỏ rậm rạp.
Nàng: ???
“A đau bụng, còn hôi lắm.”
A Chiêu .
Lý Kinh Tuyết sững .
Vì sớm thành căn nhà mới nên chú ý lắm bên .
Giờ nhớ , thiếu niên dường như chạy qua chạy mấy .
Nàng vẫn tưởng đang chơi với A Chiêu.
“Đau bụng? Hôi lắm?”
Lý Kinh Tuyết cảm thấy tình trạng của nhi tử mới vẻ quen, nàng hỏi:
“Con cho Tiểu Mặc ăn đan dược gì ?”
“Ừ, ăn Tẩy Thiên Đan.”
A Chiêu gật đầu.
Lý Kinh Tuyết tưởng nhầm:
“Đan gì?”
A Chiêu tưởng nhỏ quá, a nương rõ, cô liền lớn tiếng:
“Tẩy Thiên Đan.”
“Tẩy Thiên Đan?”
Lý Kinh Tuyết xác nhận sai, tim khẽ hẫng một nhịp:
“Tẩy Thiên Đan từ ?”
Tẩy Thiên Đan là loại đan dược tương truyền từ thời thượng cổ.
Nó thể tẩy sạch tạp chất kinh mạch tu chân giả.
Thậm chí khiến kẻ linh căn cũng sinh linh căn.
Chẳng thất truyền từ lâu ?
A Chiêu chỉ lò đan mặt:
“Con luyện.”
Lý Kinh Tuyết chiếc lò đan nhỏ mặt A Chiêu.
Bên là bếp lò đơn sơ xếp bằng đá, sang Tiểu Bạch, nó hừ một tiếng:
“Chút Tẩy Thiên Đan mà thôi, gì ngạc nhiên.”
Lý Kinh Tuyết thấy , trong lòng mơ hồ đoán , nàng hỏi:
“Đan phương của Tẩy Thiên Đan...?”
Tiểu Bạch ngẩng cằm:
“Không sai, là bổn tọa cho.”
Lý Kinh Tuyết khẽ sững.
Nàng chợt nhớ đến đan phương Tẩy Linh Đan đó.
Lại nhớ đến việc nó luôn kêu là thần thú.
Đoán rằng những đan phương thất truyền hẳn là ký ức huyết mạch truyền thừa của nó.
… thần thú nào truyền thừa ký ức đan phương?
Lý Kinh Tuyết lục trong đầu những sách từng , nhớ thần thú nào cả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-48-ke-xau-xuat-hien-trong-nha-a-chieu.html.]
“Này!”
Giọng Tiểu Bạch kéo nàng về thực tại, cằm nó ngẩng cao hơn:
“Bổn tọa lợi hại ?”
Trên khuôn mặt lông xù như rõ:
Mau khen , mau khen .
Lý Kinh Tuyết bật , đưa tay xoa đầu Tiểu Bạch:
“Tiểu Bạch thật lợi hại, nhiều đan phương ghê gớm như .”
Tiểu Bạch đắc ý hừ hai tiếng:
“Tất nhiên, cũng xem bổn tọa là ai…
Này!
Không xoa đầu bổn tọa, cũng gọi bổn tọa là Tiểu Bạch, cái tên đó quê chết.”
Lý Kinh Tuyết thuận lời thu tay , hỏi:
“Vậy nên gọi ngươi là gì?”
“Ờ…”
Tiểu Bạch khựng , im lặng một hồi, vui lắm:
“Thôi, tên chỉ là một cách gọi thôi, bổn tọa cho phép ngươi gọi là Tiểu Bạch đại nhân.”
Lý Kinh Tuyết:
“Được , Tiểu Bạch đại nhân.”
Nghe nàng , đuôi nó dựng lên, ngừng vẫy, rõ ràng là vui.
Lý Kinh Tuyết khẽ, đúng là tuổi còn nhỏ, dễ dỗ.
Đông Phương Mặc tiêu chảy lâu, hơn một canh giờ mới dừng , lảo đảo trở về.
A Chiêu bịt mũi thật xa, a đen sì, da dẻ một lớp bùn đen dày cộp, hét lớn:
“A , chứ?”
Đông Phương Mặc ngẩng đầu xa xa, khóe môi nhếch lên một chút, yếu ớt đáp:
“Không lắm, chân nhũn .”
A Chiêu nghiêng đầu nghĩ:
“Có cần ăn Hồi Xuân Đan ?”
Đông Phương Mặc dứt khoát:
“Cần.”
A Chiêu lấy một bình Hồi Xuân Đan cho .
Vì quá hôi, cô xa ném mạnh bình đan dược về phía .
Đông Phương Mặc cúi xuống nhặt, chẳng quan tâm nhiều.
Cậu mở nắp bình, trực tiếp đổ thuốc miệng, ăn hai viên, bụng réo "ục" một tiếng.
Sắc mặt Đông Phương Mặc biến, vội vàng đặt Hồi Xuân Đan xuống, ôm bụng chạy .
Có lẽ vì trong cơ thể tạp chất quá nhiều, tiêu chảy từ ban ngày đến tận đêm.
Nếu nhờ A Chiêu kịp thời bón cho nhiều Hồi Xuân Đan, e rằng hư thoát mà chết.
Nửa đêm về , mới thôi, liền cởi đồ, nhảy xuống sông tắm rửa từ trong ngoài thật sạch.
Tắm xong, mệt mỏi rã rời, lăn ngủ.
A Chiêu cạnh giường tre, cúi đầu thiếu niên ngủ say, khó hiểu hỏi Tiểu Bạch:
“A đổi ?”
“Bình thường thôi, Tẩy Thiên Đan mà, rửa sạch tạp chất cơ thể, trắng hơn, trai hơn là chuyện bình thường.”
A Chiêu:
“Vậy khi nào A mới tỉnh?”
“Ngủ đủ sẽ tỉnh.”
A Chiêu mặt nhỏ buồn rầu:
“Huynh ngủ một ngày một đêm đó.”
Lý Kinh Tuyết và Diệp Phong Hắc Sắc Thiên Bích tìm lối .
Tiện thể hái thuốc, trong nhà chỉ còn A Chiêu với Đông Phương Mặc.
Cậu mãi tỉnh, dược liệu trong nhà A Chiêu luyện hết thành đan.
Khoảng thời gian , A Chiêu siêng năng luyện đan quen .
Nay bỗng dưng việc , thời gian trôi chậm hẳn.
A nương, a cha lo trong Hắc Sắc Thiên Bích nguy hiểm, nên từ chối lời xin theo của A Chiêu.
A Chiêu a nương a cha là việc chính, cũng năn nỉ đòi theo.
Cô mới giống Đại Bảo suốt ngày quậy phá, cô là một hài tử ngoan ngoãn lời.
A Chiêu rời phòng Đông Phương Mặc đang ngủ, chạy sân tưới nước cho vườn rau.
Ừ, đúng , khi dựng nhà xong.
Lý Kinh Tuyết tiện tay chặt nhiều tre, rào đất nhà, khai khẩn thành một mảnh vườn rau.
Dù giờ vườn trồng gì, nhưng cũng ngăn A Chiêu rảnh rỗi tưới nước.
Tiểu Bạch: …
Nhìn , cô bé thật sự rảnh.
Tưới vườn xong, A Chiêu cầm chổi dọn dẹp, dọn dẹp xong, cô trời lẩm bẩm:
“Không a nương họ bao giờ mới về, nên nấu cơm nhỉ.”
Tiểu Bạch: “…”
Nó chịu hết nổi, lên tiếng:
“Tổ tông, nghỉ chút ?”
A Chiêu:
“Buồn chán quá.”
Cô nghĩ nghĩ Tiểu Bạch:
“Hay ngươi kể mấy chuyện bên ngoài ?”
Tiểu Bạch:
“Chuyện bên ngoài gì mà …”
Lời còn dứt, lông nó dựng , cảnh giác trong sân.
A Chiêu ngẩn , đầu theo ánh mắt nó .
Một nam nhân áo đen bề ngoài bình thường đang mảnh vườn cô tưới nước.
A Chiêu nhíu mày, chút vui:
“Thúc thúc, tránh một chút, ngươi giẫm lên vườn nhà .”
Nam nhân áo đen định mở miệng gì đó...
Nghe cô thế thì khựng , cúi đầu mảnh đất ướt chân.
Hắn: …
Tiểu Bạch hạ giọng với A Chiêu:
“Người vấn đề, ngươi cẩn thận.”
A Chiêu chớp mắt, cũng hạ giọng hỏi:
“Là kẻ ?”
Tiểu Bạch:
“Loại , đủ chuyện xa .”
A Chiêu giật , chút hưng phấn:
“Thế thì đúng là đại ác nhân .”
Tiểu Bạch , khỏi cô nhiều , đối diện ánh mắt cô sáng lấp lánh.
Thấy cô như thế, nó vội nhắc khẽ:
“Đừng bậy, từng g.i.ế.c , đều là ma khí.
Đại khái chính là kẻ mà a nương các ngươi vẫn luôn tìm.”