A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 397: Vượt Cấp Giết Yêu Thú Hóa Thần
Cập nhật lúc: 2025-12-28 02:33:58
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Khụ khụ!!”
A Chiêu nghẹn thở vì bụi bay mặt, kìm mà ho sặc sụa..
Tang Nhất Chu chống tay xuống đất, quanh bốn phía, xác nhận nguy hiểm mới sang Chư Hoài Phác:
“Trước khi truyền tống thể báo một tiếng .”
Chư Hoài Phác đặt cô bé đang vác vai xuống:
“Tình hình cấp bách, chậm một bước thôi là chúng bỏ mạng .”
Nhất Trần:
【Yêu thú Hóa Thần đúng là hung hãn.】
A Chiêu cầm Thu Ý kiếm, quanh một vòng, đó ngẩng đầu đầy bối rối ba :
“Con yêu thú nãy đ.á.n.h ?”
Hai giọng đồng thanh vang lên:
“Không thể!”
【Không thể】
Dòng chữ vàng của Nhất Trần cũng hiện lên theo.
A Chiêu:
“Tại ?”
“Tiểu tổ tông, đó là yêu thú Hóa Thần đấy.”
A Chiêu nghiêng đầu:
“Thế thì ?”
Ba : “…”
“Ngươi tu vi của bốn chúng đều chỉ là Kim Đan chứ?”
Chư Hoài Phác hỏi.
A Chiêu gật đầu:
“Ta .”
“Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần. Giữa chúng và nó chênh lệch tận hai đại cảnh giới.”
Tang Nhất Chu tiếp:
“Tu sĩ Kim Đan gần như đấu thắng Nguyên Anh .”
“Còn Kim Đan đấu với Hóa Thần .”
Tang Nhất Chu nghĩ một chút, đó giải thích:
“Tu sĩ Hóa Thần chỉ cần động một ngón tay, thể bóp c/h/ế/t cả bốn chúng .”
“Hả?”
Cô bé kinh ngạc, rơi trầm ngâm, đó :
“Không là thể vượt cấp g/i/ế/t địch ?”
“Chuyện đó khó, đời chẳng mấy ai ...”
Tang Nhất Chu đang giữa chừng thì đột ngột dừng .
Nàng cô bé xinh xắn mặt, chỉ A Chiêu :
“Tiểu Lục mà.”
Ba : “…”
“Tiểu Lục là ai?”
“Tên đầy đủ của Tiểu Lục là Lục Dao Phong.”
A Chiêu bằng giọng sữa mềm mại:
“Chắc các ngươi cũng qua .”
Ba : nhất Nguyên Anh, từng vượt cấp g/i/ế/t yêu thú Hóa Thần, vang danh khắp tu chân giới, ai mà đến ?
A Chiêu thấy ba phản ứng, nghiêng đầu:
“Các ngươi hông ?”
Chư Hoài Phác cô bé, biểu cảm phức tạp, nghi ngờ rằng cô bé đang cố ý khoe khoang t.ử Kiếm Tông:
“Biết.”
A Chiêu nắm c.h.ặ.t nắm tay:
“Tiểu Lục , chẳng lẽ chúng ?”
“…”
“Tiểu tổ tông.”
Tang Nhất Chu bất lực với cô bé:
“Lục đạo hữu là Nguyên Anh vượt cấp g.i.ế.c yêu thú Hóa Thần. Chúng đang ở Kim Đan, còn kém xa.”
Tang Nhất Chu đến đây, lộ vẻ trầm ngâm:
“Nếu là Nguyên Anh, cũng thử một chút.”
Chư Hoài Phác:
“Đừng dạy trẻ con liều mạng.”
Hắn sang A Chiêu, thẳng thắn :
“Kim Đan gặp Hóa Thần, ngoài một ý nghĩ , những ý nghĩ khác đều .”
A Chiêu hiếu kỳ:
“Là gì ?”
Chư Hoài Phác:
“Chạy.”
A Chiêu:
“…Được .”
Nhất Trần liếc A Chiêu, nhớ cảnh lúc nãy, cô bé rút kiếm, định lao lên đ.á.n.h với con yêu thú . May mà Chư Hoài Phác phản ứng nhanh, nếu , thể cô bé còn mạng .
【Tiểu tiền bối, tin cũng cảm nhận uy áp của con yêu thú Hóa Thần . Không thể hành động bốc đồng.】
A Chiêu:
“ cảm thấy uy áp gì cả.”
Ba : “…”
Cả ba . , nãy khi họ uy áp của con thú đè đến mức thở nổi, chính tiếng ngân vang khi cô bé rút kiếm giúp họ tỉnh táo đôi chút.
A Chiêu thấy họ ngạc nhiên, cúi đầu Tiểu Bạch trong lòng:
“Tiểu Bạch, ngươi cảm thấy gì ?”
Tiểu Bạch trả lời.
A Chiêu lắc nó:
“Tiểu Bạch?”
Tiểu Bạch bừng tỉnh khỏi cơn mơ màng, cô bé:
“Sao ?”
A Chiêu hiếm khi thấy nó như :
“Ngươi thế?”
“Không gì.”
Tiểu Bạch tránh ánh mắt:
“Vừa ngươi hỏi cái gì?”
A Chiêu lặp , Tiểu Bạch vẫy đuôi:
“Không cảm thấy.”
A Chiêu lập tức ngẩng đầu ba :
“Thấy , Tiểu Bạch bảo , cảm thấy.”
Ba : “…”
Chư Hoài Phác nghi ngờ:
“Cảm giác của chúng nhầm ?”
“Chắc là , Nhất Trần, ngươi thấy ?”
Nhất Trần nhíu mày:
【Có chút khó , nhưng đúng là uy áp của yêu thú Hóa Thần.】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-397-vuot-cap-giet-yeu-thu-hoa-than.html.]
“Đừng lo lắng về chuyện đó nữa.”
Tiểu Bạch :
“Nơi đó nguy hiểm, tránh xa nó là . Hãy khám phá những nơi khác .”
Lời đó khiến tỉnh táo , bọn họ bí cảnh là để tìm bảo vật, thể tốn thời gian.
Tang Nhất Chu kêu lên:
“Đợi .”
Nàng lấy một cuộn trục, mở , nhanh ch.óng ghi mô tả địa hình và gì đó lên bằng b.út.
A Chiêu rón rén đến xem, thấy bên trong mô tả chi tiết về môi trường và địa hình, cùng một tấm bản đồ đơn giản, dòng cuối cùng ghi:
[Nghi ngờ yêu thú Hóa Thần xuất hiện.]
Sau khi nhanh vài nét, Tang Nhất Chu thổi nhẹ mực cuộn giấy để chắc chắn nó khô, đó cuộn nó .
Nàng ngước , :
“Ta ghi chú , khi khỏi bí cảnh sẽ báo cho sư phụ, để các trưởng bối đến xử lý.”
Sức mạnh của yêu thú Hóa Thần vô cùng phi thường. Nếu diệt trừ nó, bí cảnh nạy sẽ thể mở cho các t.ử tu vi thấp hơn.
Cả nhóm lên đường.
A Chiêu xung quanh, chọn một hướng:
“Đi bên .”
Tiểu Bạch về hướng cô bé chỉ:
“Không vấn đề gì.”
A Chiêu vui vẻ:
“Đi thôi!”
Đi một đoạn, Chư Hoài Phác bỗng hét lên:
“Đợi .”
A Chiêu lập tức đặt tay lên chuôi Thu Ý kiếm, cảnh giác xung quanh.
Tang Nhất Chu và Nhất Trần cũng cảnh giác theo.
Chư Hoài Phác đến một gốc đại thụ khổng lồ, ngẩng đầu lên, thấy những chùm thực vật đỏ dài mọc ở cây.
“Ta hái cái .”
Mắt sáng rực.
Nhất Trần: ???
Tang Nhất Chu:
“Đây là cái gì?”
Linh khí ít, giống thứ giá trị.
“Là Hồng Sa Thảo.”
A Chiêu nhận ngay.
“Phơi khô, nghiền thành bột, hòa nước là thể dùng để vẽ phù.”
Tạp Chủng Tự Luyến
Chư Hoài Phác lập tức dùng pháp bảo bay lên, nghiêm túc hái.
Tang Nhất Chu rút kiếm, trông chừng xung quanh:
“Ngươi nhận ?”
A Chiêu:
“Ta thấy nó khi xem sách cùng a tỷ, a tỷ thích nó.”
Cô bé nhớ lúc a tỷ ghế lắc sách, thấy Hồng Sa Thảo, hai mắt a tỷ sáng bừng lên, nếu dùng nó để vẽ phù, uy lực của phù lục sẽ tăng lên.
ở đại lục Hỗn Độn, Hồng Sa Thảo gần như tuyệt chủng.
A Chiêu nghĩ đến đó, sang với Tang Nhất Chu:
“Tiểu Tang, cũng hái.”
Tang Nhất Chu:
“Được, , và Nhất Trần sẽ trông chừng.”
“Đa tạ~”
A Chiêu cong mắt, bay lên hái như Chư Hoài Phác.
Cô bé hái nhiều, đó chợt nhớ điều gì đó, liền hỏi Tiểu Bạch:
“Hồng Sa Thảo trồng ?”
“Nó chỉ thể mọc trong rừng linh khí dồi dào, trồng .”
Tiểu Bạch .
A Chiêu tiếc nuối:
“Vậy …”
Thật đáng tiếc!
Có nhiều Hồng Sa Thảo mọc ở khu vực , A Chiêu và Chư Hoài Phác hái chúng trong nửa canh giờ.
Tang Nhất Chu ngạc nhiên Chư Hoài Phác đamg mang vẻ mặt đầy mãn nguyện:
“Không hái nữa ?”
Chư Hoài Phác thu hoạch khá nhiều, lắc đầu:
“Không, bí cảnh nhiều thứ hơn chúng tưởng, hái một ít là .”
“Tiếp tục thôi.”
Cả nhóm tiếp tục cuộc hành trình, đường , họ ngang qua một con suối núi.
Ánh mắt của Tang Nhất Chu vô tình lướt qua dòng suối bên cạnh, nàng đột nhiên dừng :
“Đợi !”
Mọi : “…”
“Là Hàn Nguyệt Khoáng!”
Tang Nhất Chu hét lên, mắt nàng sáng rực, tay chỉ về hướng dòng suối.
Theo ánh mắt của nàng, đều thấy những khoáng chất lấp lánh, trong suốt như pha lê bên dòng suối trong vắt.
Nghe đến cái tên Hàn Nguyệt Khoáng, mắt của Chư Hoài Phác và A Chiêu cũng sáng lên.
Hàn Nguyệt Khoáng là thứ cực kỳ , tuy nó bằng Thiên Ngoại Thạch, nhưng vẫn là vật liệu thượng đẳng dùng để luyện linh kiếm, chế bao kiếm.
Chỉ Nhất Trần là ngươi duy nhất thấy hứng thú, chắp tay:
【Tiểu tăng sẽ trông chừng, mời các vị.】
A Chiêu và hai vui vẻ nhảy xuống suối, mỗi lấy một cái cuốc từ túi trữ vật , đó bắt đầu đào bới với sự nhiệt huyết tràn đầy.
Nhất Trần chứng kiến ba cầm ba cái cuốc: …
Ánh mắt thoáng hiện lên vẻ suy tư. Hắn nghĩ rằng mang cuốc là sở thích đặc biệt của hai Tang Nhất Chu và Chư Hoài Phác, nhưng ngờ A Chiêu cũng mang cuốc theo.
Liệu đây là dụng cụ tiêu chuẩn dành cho những tu sĩ khi ngoài lịch luyện ?
Liệu nên mua một cái khi rời khỏi bí cảnh ? Để cảm thấy lạc lõng.
Dưới dòng suối nhiều Hàn Nguyệt Khoáng, ba A Chiêu phối hợp với khai thác hết Hàn Nguyệt Khoáng chỉ trong vài động tác nhanh gọn, đó họ chia đều cho , lên đường.
Cả nhóm thêm một đoạn nữa, băng qua một khu rừng nhỏ với vài cành khô héo, Nhất Trần dừng chân.
Ba A Chiêu một lúc thì dòng chữ vàng chặn :
【Tiểu tăng c.h.ặ.t cây.】
Ba A Chiêu dừng , đầu .
Nhất Trần:
【Loại gỗ thích hợp để Phật châu.】
Vậy là, Nhất Trần mượn kiếm của Tang Nhất Chu, tự bắt đầu c.h.ặ.t cây.
Ban đầu A Chiêu giúp, nhưng từ chối. Nhất Trần rằng tự tay c.h.ặ.t cây thành Phật châu của chính .
A Chiêu còn cách nào khác ngoài việc bỏ cuộc.
Tiểu Bạch vai cô bé giật giật khóe môi. Bốn thật sự bí cảnh để lịch luyện ? Rõ ràng là dã ngoại ngắm cảnh. Họ thậm chí còn g/i/ế/t một con yêu thú nào.
Trong thời gian đó, nhóm bốn một thú chỉ dành thời gian những việc như hái linh thảo, đào khoáng thạch, c.h.ặ.t gỗ...
Có lẽ do lâu đặt chân đến bí cảnh , nên bên trong nhiều đồ .
Đêm dần buông xuống.
Vì rõ tình hình trong bí cảnh, nhất trí chọn một sườn đồi kín gió để qua đêm.
Để chuẩn cho buổi tối, A Chiêu thuần thục lấy từ túi trữ vật cái giường nhỏ của cô bé, ổ ngủ của Tiểu Bạch, t.h.ả.m trải, bàn , điểm tâm, đó bắt đầu dùng đan lô để nấu cơm
Lần đầu Tang Nhất Chu thấy cảnh : “???”
Còn thể như ?