A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 382: Phá Là Được
Cập nhật lúc: 2025-12-15 02:02:06
Lượt xem: 23
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
A Chiêu ngơ ngác ngôi làng phía . Phần lớn nhà cửa sụp đổ, còn vài chỗ đang bốc cháy, la liệt đất phát tiếng rên rỉ đau đớn.
“Tiểu sư thúc tổ.”
Giọng điệu nghiêm chỉnh của Sở Trọng Từ vang lên đầu cô bé.
A Chiêu hồn, ngẩng đầu .
Sở Trọng Từ hỏi:
“Người ở đây, xử lý con yêu thú .”
A Chiêu do dự :
“Một ngươi ?”
“Không vấn đề gì, thực lực của con yêu thú đó chỉ ở mức bình thường thôi.”
“Vậy ngươi cẩn thận chút.”
Sở Trọng Từ khẽ gật đầu, đảo mắt xung quanh phi kiếm bay về một hướng.
Phía bên là một mảnh rừng núi rậm rạp.
A Chiêu thấy xa mới thu hồi tầm mắt, cưỡi kiếm đáp xuống đất.
“Hu hu… ơi…”
Vừa hạ xuống, cô bé thấy tiếng trẻ con .
A Chiêu theo tiếng phát , thấy một đứa bé gầy nhom đang nhào lên một phụ nhân đầy máu. Cô bé vội vàng chạy đến, lấy một viên Chỉ Huyết Đan định cho phụ nhân uống để cầm máu.
Không ngờ, đưa tay cản cô bé .
“Tiểu sư thúc tổ, thể.”
A Chiêu ngẩng đầu lên . Kiếm tu lập tức giải thích:
“Đan d.ư.ợ.c của tu sĩ chúng d.ư.ợ.c lực quá mạnh, phàm uống sẽ dễ phản tác dụng. Dùng cái .”
Hắn đưa cho cô bé một bình đan dược:
“Dược tính nhẹ hơn, thích hợp cho thường.”
A Chiêu gật đầu, nhận lấy, cho phụ nhân uống. Thấy thở của bà dần định, m.á.u ở vết thương cũng ngừng chảy, cô bé thở phào, đó tiếp tục theo các tu sĩ khác cứu giúp trong làng.
Chưa đợi A Chiêu và xử lý xong chuyện, cô bé cảm nhận gì đó, ngoảnh đầu về phía rừng núi.
Sở Trọng Từ xách theo một con yêu thú to như ụ đất, ném xuống đất.
Mặt của dân làng đầy sợ hãi, nhưng nhanh, họ phát hiện con yêu thú c.h.ế.t, liền nhặt đá đất mà ném, trút hết nỗi kinh hoàng và khiếp sợ trong lòng.
“Yêu thú! C/h/ế/t !”
“Trả phụ mẫu cho ! Hu hu!”
A Chiêu xử lý xong vết thương cho cuối cùng, bước đến mặt Sở Trọng Từ, cô bé con yêu thú tắt thở đất, sửng sốt:
“Luyện Khí tầng một?”
Cô bé còn nghĩ con yêu thú phá tan cả ngôi làng lợi hại, ngờ chỉ là một con Luyện Khí tầng một.
Yêu thú tu vi thấp, giải quyết chỉ trong một chiêu.
Sở Trọng Từ để những khác ở hỗ trợ dân làng, còn thì mang A Chiêu trở về Thiên Kiếm thành.
Suốt dọc đường, cô bé hoạt bát ngày thường im lặng một cách khác thường.
Sở Trọng Từ cô bé:
“Sao ?”
“Ta cứ tưởng yêu thú phá hủy cả ngôi làng mạnh lắm…”
Giọng A Chiêu ủ rũ.
“Đối với chúng thì đáng gì. với thường, nó là yêu thú lợi hại .”
Sở Trọng Từ .
A Chiêu im thin thít.
Về đến Thiên Kiếm thành, Sở Trọng Từ còn việc , liền để cô bé tự dạo.
Một A Chiêu phố xá náo nhiệt, nhớ đến ngôi làng đầy tiếng , nghĩ đến lời Sở Trọng Từ, thích cuộc sống hiện tại.
Khoảng cách giữa thường, tu sĩ, và yêu thú… lớn đến .
Tại Nghị Sự Đường của Đạo Minh, bầu khí c.h.ế.t lặng.
Sở Trọng Từ mặt đổi sắc, xung quanh:
“Tuần tra tháng là thế nào? Yêu thú Luyện Khí kỳ áp sát thôn xóm mà ai phát hiện?”
“Minh chủ, thật sự liên quan đến chúng ! Chúng mỗi mười ngày đều tuần tra một vòng, phát hiện gì cả!”
Có kêu oan.
“Phải đó, chúng luôn dùng thần thức quét khắp nơi, phát hiện dị thường. Nhất là thôn xảy chuyện đó, cách Thiên Kiếm thành chỉ năm mươi dặm, chúng bỏ sót ?”
“Hay là nó mới nhập đạo? Nên đó cảm nhận .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-382-pha-la-duoc.html.]
“Cũng khả năng.”
“Không hợp lý. Rừng núi bên đó nhỏ bé, đến con hổ còn , nghi ngờ chuyện vấn đề.”
Mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía .
Gã tu sĩ bình thản đón nhận ánh :
“Sao? Ta thấy phỏng đoán của khá đúng. Thiên Kiếm thành gần Kiếm Tông, ngoài t.ử Đạo Minh tuần tra, kiếm tu Kiếm Tông cũng thường tuần. Làm họ để lẫn một con yêu thú ?”
“Ý ngươi là, chuyện âm mưu?"
“Ta nghi ngờ như .”
“Không hợp lý, ai nhằm một thôn thường?”
“Không, nếu thật sự âm mưu, mục tiêu thể thôn.”
Sở Trọng Từ lạnh nhạt .
Mọi ngẩn . Gã tu sĩ trợn mắt:
“Ai… ai gan lớn , dám nhắm Đạo Minh chúng ?”
Sở Trọng Từ: “…”
Những khác: “…”
Có khẽ nhắc:
“Có khả năng, kẻ đó khiêu khích Kiếm Tông.”
Gã tu sĩ hít mạnh một :
“Híttttt… khiêu khích Kiếm Tông? Đây chẳng là tự tìm đường c.h.ế.t ?”
Sở Trọng Từ trầm ngâm hồi lâu, đó :
“Những t.ử Thiên Đạo Môn gây chuyện , đều bắt giam ?”
“Đều bắt .”
“Đi tra xem khu vực quanh đó còn t.ử Thiên Đạo Môn nào .”
Mọi im lặng. Gã tu sĩ nghi ngờ âm mưu liền sáng mắt:
“Minh chủ, ngài nghi là t.ử Thiên Đạo Môn?”
“Chỉ là phòng ngừa thôi.”
Sở Trọng Từ :
“Ngoài điều tra Thiên Đạo Môn, cử đến Kiếm Tông lấy nhật ký tuần tra của họ. Tăng cường tuần tra các đội khác…”
Hắn giao phó từng việc một.
…
A Chiêu đang ủ rũ phố, đột nhiên… mũi cô bé động một cái.
Mùi máu?
Cô bé lập tức dừng bước, đầu lướt ngang qua .
Người đó ăn mặc bình thường, trông tầm thường, nhưng A Chiêu ngửi , dính mùi máu, trong mùi m.á.u còn mùi cháy khét.
Cô bé mới ngửi mùi lâu đó. Chính là mùi bao trùm Lâm Gia thôn.
Đối phương cảnh giác quan sát xung quanh. A Chiêu vội vàng sang quầy hàng bên cạnh, nhưng vẫn lén theo dõi .
Người vẻ chú ý đến sự hiện diện của cô bé. Sau khi xác nhận ai chú ý đến , bước nhanh ngoài thành.
A Chiêu lập tức bám theo, đồng thời lấy truyền âm thạch gọi Sở Trọng Từ.
Do cách gần nên nhận ngay:
“Tiểu sư thúc tổ?”
“Ta thấy một khả nghi, đang theo .”
A Chiêu :
“Trên mùi của Lâm Gia thôn.”
“…Người ở ? Ta đến ngay.”
Sở Trọng Từ nhanh chóng đuổi đến, cùng A Chiêu thi triển Ẩn Thân Thuật, lặng lẽ bám theo tu sĩ .
Người đó cực kỳ cảnh giác, nhưng tu vi chỉ ở Trúc Cơ kỳ, căn bản thể phát hiện A Chiêu và Sở Trọng Từ.
Hắn còn vòng vo đổi đường, thỉnh thoảng quần áo.
Nửa canh giờ , đến một thung lũng hẻo lánh, xác nhận xung quanh ai, liền ấn một tảng đá bên cạnh.
Ầm một tiếng, vách núi hiện một lối .
Hắn lập tức chui .
A Chiêu thấy cửa động đóng , hỏi nhỏ:
“Giờ ? Hình như nơi đó trận pháp.”
Cô bé chỉ sơ sơ về trận pháp, giỏi phá trận.
Sở Trọng Từ đặt truyền âm thạch xuống:
“Không vội. Ta gọi đáng tin đến. Đợi họ đến đủ… thì phá chỗ là .”