A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 370: Truy Đuổi Kẻ Địch
Cập nhật lúc: 2025-12-09 14:18:09
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ừm.”
Diệp Phong Dương khẽ đáp, tỏ ý hiểu, đó đầu về phía Lý Kinh Tuyết.
Lý Kinh Tuyết mỉm , lấy từ túi trữ vật một cái lọ đen nhỏ cỡ bàn tay. Nàng mở nắp lọ, ngay đó, vài con Linh Phong to hơn ong mật bình thường một vòng, cổ phủ đầy lông tơ, vỗ cánh bay .
Ngoài việc kích cỡ to hơn một chút, dáng vẻ của chúng chẳng khác ong mật bình thường là bao.
“Linh Phong?”
Cư Chính An kinh ngạc.
Đàn Linh Phong vỗ cánh lượn vòng một lúc, như xác nhận điều gì, liền bay vụt về một hướng.
Diệp Phong Dương theo đàn Linh Phong đang bay xa, thuận tay cầm chiếc lọ nhỏ bàn lên, với A Chiêu và Lý Kinh Tuyết:
“Ta một chuyến, sẽ về ngay.”
A Chiêu ngẩng đầu lên, a cha:
“A cha, cẩn thận nhé.”
Lý Kinh Tuyết suy nghĩ một chút, đó :
“Nếu thể, hãy giữ mạng .”
Giữ mạng đối phương mới thể thăm dò thêm tin tức, tuy nhiên...
Nàng dừng một lát, bổ sung:
“Nếu giữ , hãy khống chế hồn phách .”
Diệp Phong Dương gật đầu:
“Được.”
Trước khi , căn dặn Cư Chính An:
“Làm theo kế hoạch cũ, giả vờ như chẳng phát hiện điều gì.”
Cư Chính An:
“Rõ.”
“Vù!”
Một cơn gió nhẹ thoảng qua. Khi Cư Chính An ngẩng đầu lên nữa, Diệp Phong Dương đuổi theo hướng đàn Linh Phong, ảnh dần biến thành một chấm đen nhỏ nơi chân trời mất hút.
Cư Chính An thu tầm mắt, về phía Lý Kinh Tuyết.
Lý Kinh Tuyết rót cho một chén :
“Sư tổ, chúng xuống từ từ .”
Cư Chính An khoát tay:
“Trà thì cần , mau cho , mấy con Linh Phong là thế nào?”
“Đó là Hương Linh Phong, thể ngửi thấy mùi hương mà tu sĩ bình thường phát hiện .”
Lý Kinh Tuyết giấu giếm, thẳng.
Nghe , Cư Chính An khẽ gật đầu, im lặng đợi nàng tiếp.
“Hai ngày nay, mỗi canh giờ Tiểu Mặc sẽ ăn một viên Hương Mật Hoàn mà đặc chế. Đêm qua thử , trong m.á.u của nó mang mùi hương đậm của Hương Mật Hoàn.
Đêm qua chúng cũng kiểm tra, chỉ cần cách quá trăm dặm, những con Hương Linh Phong đều thể tìm vị trí m.á.u của tiểu Mặc.”
“Chỉ trong hai ngày mà thể khiến m.á.u mang mùi hương đặc chế ?”
Cư Chính An kinh ngạc. Dù từng đến Hương Linh Phong, nhưng đây là đầu thấy dùng theo cách .
“Thật , phương pháp là do A Chiêu nghĩ .”
Lý Kinh Tuyết mỉm .
A Chiêu ưỡn ngực, ngẩng cằm tự hào:
“Phải, là nghĩ đó~”
Lý Kinh Tuyết tiếp tục kể:
“Hôm đó, khi chúng đang đau đầu để truy theo kẻ mà phát hiện, Tiểu Mặc , nếu đối phương định lấy máu, thì cứ gì đó trong máu.”
Thế nhưng, mặt bao , khó để tay với m.á.u mà phát hiện.
Cho dù gì đó, cũng sẽ dễ khác nhận sơ hở.
Khi cả nhà đều đang bế tắc, Diệp Phong Dương thể giả vờ mắc mưu, đó âm thầm theo dõi trong bóng tối.
Lý Kinh Tuyết lập tức phản bác:
“Người đối phương cảnh giác nhất chính là ngươi, chắc chắn sẽ theo dõi chặt hành động của ngươi, thậm chí còn biện pháp đặc biệt để đối phó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-370-truy-duoi-ke-dich.html.]
Diệp Phong Dương đáp:
“ chúng chẳng còn cách nào khác.”
Lý Kinh Tuyết khựng , đúng lúc , giọng mềm mại của A Chiêu vang lên:
“A , là mấy ngày nay a đừng tắm, để thật thối ?”
Đông Phương Mặc bất lực:
“Muội , dù thối chăng nữa, thì m.á.u của cũng thể thối theo nhanh như .”
A Chiêu tiếc nuối:
“Vậy …”
Lý Kinh Tuyết hai đứa nhỏ chuyện, chợt nhớ đến mấy con Hương Linh Phong từng nuôi để lấy mật hoa linh.
Thế là nàng lập tức chế tạo Hương Mật Hoàn đặc biệt, để Đông Phương Mặc mỗi canh giờ ăn một viên, khiến m.á.u trong mang theo mùi hương riêng biệt.
Nếu cách thất bại, mới để Diệp Phong Dương âm thầm theo dõi.
May mắn , phương pháp thành công.
Chỉ cần theo hướng bầy Hương Linh Phong bay , Diệp Phong Dương thể âm thầm bám theo mà khiến kẻ cảnh giác.
Cư Chính An xong, vuốt râu, gật gù tán thưởng:
“Cách .”
“Là A Chiêu thông minh đấy.”
Lý Kinh Tuyết .
A Chiêu lập tức khen :
“A nương cũng thông minh, còn nghĩ cách cho m.á.u của a thơm thơm.”
Lý Kinh Tuyết , đôi mắt cong cong như trăng khuyết.
Cư Chính An tò mò hỏi:
“Kinh Tuyết, ngươi viên Hương Mật Hoàn đó thể khiến m.á.u mang hương thơm?”
“Công thức gốc của nó là do mấy chục năm , một t.ử của Hợp Hoan Tông nhờ luyện giúp Hương Đan. Ta chỉ chỉnh sửa một chút thôi.”
Sau khi dùng, ăn sẽ tỏa mùi hương thanh nhẹ.
Người từng , uống xong Hương Đan, đến cả m.á.u cũng mùi thơm.
Lý Kinh Tuyết sợ mùi hương tu sĩ khác nhận , nên đổi thành phần chính, chỉ giữ loại mật hoa mà chỉ Hương Linh Phong thể ngửi thấy.
“A nương thật sự thông minh~”
A Chiêu vui mừng ôm lấy a nương, reo lên.
Lý Kinh Tuyết khẽ xoa đầu tiểu cô nương.
Cư Chính An cũng gật đầu tán thưởng:
“Từ lúc nhỏ, Kinh Tuyết thông minh như thế .”
Nghe khen a nương , A Chiêu nhoẻn miệng , đôi mắt cong như lưỡi liềm:
“Chính An cũng thông minh nữa~”
Cư Chính An tóc bạc trắng khen thông minh: “…”
Sau đó, tại cấm địa phía Tàng Kiếm phong, trong Tru Tiên Kiếm Trận.
Đông Phương Mặc ngẩng đầu Liên Hoàn Diệt Ma Trận trời biến mất, đó sang vài t.h.i t.h.ể mới đang rải trong rừng trúc, bĩu môi :
“Bọn họ lấy tự tin ở mà nghĩ thể xông qua Tru Tiên Kiếm Trận của Kiếm Tông ?”
Đây là Tru Tiên Kiếm Trận đấy, đầu óc bình thường nào dám liều mạng xông chứ?
Vương lão lơ lửng bên cạnh, lười biếng :
“Không như thế càng chứng minh rằng, bọn họ Ma tộc khống chế đến mức mất não ?”
Đông Phương Mặc xong thấy cũng lý. Nếu là nội gián Ma tộc, ít nhất cũng chút lý trí, liều mạng như .
“Vậy rốt cuộc, vì Ma tộc xem trọng đến thế?”
Đông Phương Mặc xếp bằng xuống đất, xoa cằm suy nghĩ mãi thông.
Vương lão liếc một cái:
“Đừng giả vờ hồ đồ nữa, ngươi cũng rõ, ngươi bình thường.”
Đông Phương Mặc trừng mắt lão, giọng đầy vẻ đương nhiên:
“Tất nhiên, của bình thường, ai mắt cũng mà. Chỉ là, đang nghĩ… vì Ma tộc nhắm thôi.”