A Chiêu Nhặt Được Một Gia Đình - Chương 319: A Chiêu và Tiểu Bạch Trở Thành Nghi Phạm Thông Đồng Với Ma Tộc

Cập nhật lúc: 2025-10-24 07:40:31
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

.”

Vũ Nhất gật đầu, nhớ dáng vẻ của Hứa Bán Tiên khẳng khái yêu cầu bọn họ điều tra rõ ràng mới thả , còn kêu gào oan ức khi dẫn , khỏi thở dài:

“Lão già đó đúng là diễn.”

Diễn còn thật nữa, ai nấy đều tưởng ông chẳng liên quan gì đến tên ma tu , kết quả tra , từng bằng chứng một đều chỉ về phía ông .

 

“Bằng chứng đều chỉ Hứa thúc ư?”

A Chiêu nhịn hỏi.

 

“Không sai.”  

Vũ Nhất gật đầu.

 

Vân Nguyệt Minh biểu lộ cảm xúc gì:

“Bằng chứng đều chỉ ông , đang hãm hại ông ?”

 

Thông đồng với Ma tộc, dù là ở Nhân tộc Yêu tộc đều là tội tày trời.

Nếu thật sự cấu kết với Ma tộc, nhất định sẽ che giấu hành tung kỹ, thể dễ dàng tra như .

 

“Không .”

Vũ Nhất lắc đầu, gương mặt hổ lông lá trĩu nặng.

“Thực lúc đầu điều tra phát hiện vấn đề gì, suýt nữa chúng thả ông .”

 

khi nhóm Vân Nguyệt Minh bắt chủ hồn của tên ma tộc, để đảm bảo an , Đông Hoàng Xuyên Hải còn đặc biệt mời một vị khách mới đến Cửu Trọng thành gần đây, tộc trưởng Huyền Miêu tộc nổi tiếng về khả năng tầm hồn đích tra hồn.

 

Khi tộc trưởng Huyền Miêu tộc tra hồn, những hình ảnh thấy trong ký ức cũng đồng thời chiếu lên thủy kính.

Yêu tộc mặt ở đó tận mắt thấy tên ma tộc và một khoác áo choàng đen đang thì thầm bàn bạc kế hoạch trong Vấn Tinh lâu.

 

Kẻ áo choàng đen giấu kín kẻ.

Khi tưởng rằng chẳng thể là ai, tên ma tộc và bỗng vì bất đồng trong kế hoạch mà nảy sinh tranh chấp.

Tên ma tộc xông lên túm lấy cổ áo đối phương, và lúc đó… khuôn mặt già nua của Hứa Bán Tiên lộ mắt tất cả .

 

Do ký ức sâu thẳm trong linh hồn của tên ma tộc ghi rõ gương mặt , Đông Hoàng Xuyên Hải phái theo ký ức đó, tìm đến vài nơi ẩn giấu bí mật, và bộ những nơi đều quanh phòng của Hứa Bán Tiên.

 

Sắc mặt Vũ Nhất tối sầm:

“Giờ nghĩ , từ khi lão già đó đặt chân đến Yêu tộc, khắp nơi trong Yêu giới lượt truyền đến tin tức ma tộc ẩn nấp.

Nhất định là do ông thông đồng trong ngoài nên ma tộc mới lén lút trộn .”

 

A Chiêu tin Hứa Bán Tiên sẽ chuyện như thế, nhưng thời gian tiếp xúc giữa cô bé và ông cũng  dài, đúng là cũng hiểu rõ con .

 

Trong đầu tiểu cô nương hiện lên dáng vẻ dứt khoát của Hứa lão khi xem mệnh cho khác.

Một như , thật sự sẽ cấu kết với ma tộc ?

 

“Giờ Hứa thúc giam ở ?”

A Chiêu hỏi.

 

Vũ Nhất liếc cô bé:

“Ở sâu trong địa lao. Giờ chứng cứ rõ ràng, yêu hoàng bệ hạ định hành quyết công khai lễ tế yêu tộc một tháng , để tế vong linh của yêu tộc .”

 

A Chiêu sững sờ, một tháng ư…?

 

Vũ Nhất đến đây chỉ để thông báo kết quả điều tra cho cô bé, tránh để cô bé kẻ lừa gạt.

Hắn còn nhiều việc lo, khi chuyện liền vội vã rời .

 

Khi Vũ Nhất rời khỏi, A Chiêu cửa, ngẩn bầu trời xanh thẳm xa xăm.

 

“Đừng nghĩ nhiều quá.”

Giọng Tiểu Bạch vang lên bên chân cô bé.

 

A Chiêu cúi đầu, thấy nó đang xổm cạnh .

“Tiểu Bạch.”

 

Cô bé ngập ngừng:

“Hứa thúc thật sự thông đồng với ma tộc ?”

 

Tiểu Bạch trả lời thẳng, nó hỏi ngược :

“Ngươi nghĩ ?”

 

“Ta cảm thấy chỗ nào đó đúng.”

Tiểu cô nương nhíu mày.

“Rất kỳ lạ… nhưng lạ ở .”

 

“Đã thấy lạ thì điều tra .”

Tiểu Bạch một cách lười biếng.

“Không còn một tháng nữa ?

Trong một tháng đó, nếu ngươi tra rõ chân tướng, chứng minh họ Hứa vô tội, yêu tộc sẽ thả ông .”

Nếu ông thật sự thông đồng với ma tộc… c.h.ế.t cũng đáng.”

 

A Chiêu im lặng.

 

Tiểu Bạch liếc cô bé:

“Sao? Không ?”

 

“Dĩ nhiên là .”

A Chiêu vội vàng đáp.

 

Tiểu Bạch dậy, vẫy vẫy cái đuôi về phía .

Thấy A Chiêu theo, nó ngoái đầu :

“Đi thôi.”

 

“Đến đây!”

A Chiêu vội vàng đuổi theo.

 

Một một thú bàn bạc.

 

“Chúng nên bắt đầu điều tra từ ?”

A Chiêu hỏi.

 

“Từ Quan Tinh lâu.”

 

“Quan Tinh Lâu… giờ chúng thể ?”

 

“Lén lút thì chắc là .”

 

“Có bắt ?”

 

“Không bắt là . Không kiếm tu các ngươi giỏi chạy lắm ?”

 

“...Tiểu Bạch.”

A Chiêu ngập ngừng.

 

“Sao?”

Tiểu Bạch dừng bước.

 

A Chiêu nó đầy nghi hoặc:

“Sao hôm nay ngươi tích cực thế?”

 

Bình thường Tiểu Bạch đều hờ hững mấy chuyện mà.

 

“...Vì ở đây chờ đợi nhàm chán quá thôi.”

 

“Hả?”

 

“Không bao lâu Tiểu Hôi mới ngoài, tình hình của a cha ngươi cũng rõ, việc hành quyết Hứa Bán Tiên thì còn tận một tháng.

Một tháng  gì mà chịu nổi.”

 

A Chiêu càng thêm nghi ngờ:

“Ngươi ngủ ?”

 

Tiểu Bạch thích ngủ mà.

 

Nó nghiêng đầu trừng cô bé, chút mất kiên nhẫn:

“Không thì thôi, về ngủ tiếp.”

 

“Đi! Đi chứ!”  

A Chiêu lập tức đáp.

 

Tiểu Bạch cố kìm sự bực tức:

“Đi!”

 

Một một thú một đoạn, A Chiêu nhịn :

“Thực … giờ chúng đến Quan Tinh Lâu ?”

 

“Không chỗ nào?”

 

“Nếu Quan Tinh Lâu vấn đề, chúng đến đó chẳng sẽ rơi bẫy ?”

 

“Yêu tộc , sức mà chẳng đầu óc, chắc tên nào thông minh đến thế .”

 

“Choang!”

Cánh cửa địa lao khóa chặt từ bên ngoài, xích sắt quấn chặt, trận pháp chống vượt ngục cũng khởi động.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/a-chieu-nhat-duoc-mot-gia-dinh/chuong-319-a-chieu-va-tieu-bach-tro-thanh-nghi-pham-thong-dong-voi-ma-toc.html.]

Vũ Nhất bất đắc dĩ  tiểu cô nương và thần thú nhốt trong ngục:

“Minh Chiêu tiểu hữu, xin . Trước khi điều tra rõ việc, ngươi tạm ở đây một thời gian.”

 

A Chiêu bắt ngay khi lẻn Quan Tinh Lâu:

“...Được thôi.”

Cô bé nghĩ ngợi một lát, đó :

“Ngươi thể nhắn với a , a tỷ và Chấp Kiếm bọn họ một tiếng, để họ khỏi  lo lắng  ?”

 

“Được, sẽ chuyển lời giúp ngươi.”

Vũ Nhất đáp rời .

 

Trong ngục tối âm u yên tĩnh lạ thường.

 

A Chiêu liếc sang Tiểu Bạch bên cạnh:

“Không ngươi sẽ canh giữ Quan Tinh Lâu ?”

 

Giờ thì cả hai trở thành nghi phạm thông đồng với ma tộc .

 

Tiểu Bạch hừ hừ hai tiếng:

“Không ngờ trong yêu tộc thông minh.”

 

“Giờ ?”

A Chiêu hỏi.

 

“Còn , chỉ thể ngoan ngoãn ở đây thôi.

Ở địa bàn của , nên gây xung đột với ‘rắn đầu sào’.”

 

A Chiêu chằm chằm Tiểu Bạch, gì, ánh mắt của cô bé khiến nó cảm thấy khó chịu:

“Làm… như ?”

 

Cô bé đưa tay bắt lấy Tiểu Bạch, sờ nắn nó vài lượt.

 

Tiểu Bạch dựng hết cả lông, phẫn nộ:

“Ngươi ?”

 

A Chiêu buông thần thú đang xù lông , ánh mắt đầy nghi hoặc:

“Ta thấy hôm nay ngươi thật kỳ lạ, xem khác giả mạo .”

 

“Bổn tọa kỳ lạ thế nào, vẫn luôn như thế.”

Tiểu Bạch hừ lạnh, đó lưng về phía cô bé.

“Ngươi chẳng chút tin tưởng nào với cả. Bổn tọa ngủ đây, đừng phiền.”

 

“...Được.”

A Chiêu đáp.

Phản ứng , đúng là Tiểu Bạch thật , do khác giả mạo.

 

Khi Vũ Nhất bước khỏi địa lao tối tăm, ánh nắng chói chang khiến nheo mắt.

Đi mấy bước, thấy Đông Phương Mặc, Tô Vi Nguyệt và những khác bên ngoài đợi sẵn.

 

Vũ Nhất ngừng , bước lên vài bước, giải thích:

“Chúng phát hiện Minh Chiêu tiểu hữu lén lút ở Quan Tinh Lâu, khi rửa sạch nghi ngờ, cô bé tạm thời ở trong địa lao.”

 

Tô Vi Nguyệt:

“Trong địa lao giường ?”

 

Vũ Nhất:

“Hả?”

Đôi mắt thú vàng sậm thoáng ngỡ ngàng.

 

Đông Phương Mặc:

“Có thức ăn ? Muội nhà thích ăn.”

 

Lục Dao Phong:

“Hay là mang cho tiểu sư thúc tổ vài quyển sách cờ để chơi?”

 

Tạ Nhất Cẩn:

“Tiểu sư thúc tổ ghét đ.á.n.h cờ, cho vài quyển thoại bản để g.i.ế.c thời gian .”

 

Hoa Dạ Ánh:

“Gửi ít d.ư.ợ.c liệu cho tiểu sư thúc tổ luyện đan cũng , luyện xong là thời gian trôi qua thôi.”

 

Nguyệt Tri Phù:

“Hay là… để trong ở cùng tiểu sư thúc tổ nhé?”

 

Mọi ánh mắt đồng loạt đổ dồn về phía Nguyệt Tri Phù, nàng đỏ mặt ngượng ngùng:

“Tiểu sư thúc tổ ở một chắc sẽ buồn.”

 

Tạ Nhất Cẩn xoa cằm:

“Ý đó, thấy trong hợp hơn, thể kể chuyện bát quái cho tiểu sư thúc tổ .”

 

Hoa Dạ Ánh giơ tay:

“Ta cũng , thể bạn luyện kiếm.”

 

Lục Dao Phong:

“Ta…”

 

Vũ Nhất ở bên cạnh:

Các ngươi xem địa lao của Yêu tộc chúng là cái gì

 

Vân Nguyệt Minh nãy giờ vẫn lên tiếng:

“Được , đừng cãi nữa, các ngươi .”

 

Vũ Nhất cảm thấy an ủi, cuối cùng cũng một kiếm tu hiểu chuyện.

 

Vân Nguyệt Minh:

“Rút thăm quyết định thứ tự, lượt .”

 

Vũ Nhất: “???”

 

Vân Nguyệt Minh thuần thục lấy một ống trúc đầy thẻ từ túi trữ vật:

“Nào, rút thăm .”

 

Đông Phương Mặc và lập tức ùa lên rút thăm.

Chẳng mấy chốc quyết định xong thứ tự.

 

Hoa Dạ Ánh vô cùng vui vẻ:

“Ta là đầu tiên nha~”

 

Nàng cầm thẻ giơ lên khoe khoang, kiêu ngạo ngẩng cao đầu, ánh đ.á.n.h  của cả nhóm, sải bước tiến về phía cánh cửa địa lao.

 

“Khoan !”

Gân xanh trán Vũ Nhất giật phồng, lao đến chặn nàng :

“Địa lao là trọng địa, phận sự .”

 

Hoa Dạ Ánh: “…”

 

Cuối cùng, vì sự ngăn cản của Vũ Nhất, kế hoạch "luân phiên ngục bầu bạn" của nhóm Kiếm Tông đành tan thành mây khói, họ rời đầy tiếc nuối.

 

Vũ Nhất theo bóng lưng đám Kiếm Tông, lắc đầu:

“Kiếm tu quả thật… đầu óc thông minh lắm.”

 

Cả nhóm cung điện tạm trú, đóng cửa, nhanh chóng bố trí mấy trận pháp cách âm và che hình ảnh.

 

Hoa Dạ Ánh vỗ tay:

“Sao , diễn ngốc ?”

 

Tạ Nhất Cẩn liếc nàng:

“Cũng chẳng khác ngày thường là mấy.”

 

“Hả… chẳng lừa theo dõi ngầm … khoan, ngươi đang mắng ngốc đấy ?”

Hoa Dạ Ánh phản ứng nửa chừng, đập bàn dậy.

 

Tạ Nhất Cẩn: “Chính ngươi tự đấy.”

 

“Ngươi…”

 

“Được .”

Vân Nguyệt Minh lạnh nhạt cắt lời.

 

Hai lập tức im thin thít như gà con, dám thêm tiếng nào.

 

Vân Nguyệt Minh ngẩng đầu tất cả một lượt:

“Theo kế hoạch của Bạch Trạch đại nhân, A Chiêu sư giam .

Việc chúng cần bây giờ là hành độnh theo kế hoạch ban đầu.”

 

Bà hỏi:

“Mọi đều rõ nhiệm vụ của chứ?”

 

“Rõ .”

 

“Tốt, thì bắt đầu hành động thôi.”

 

“Vâng!”

Loading...