[80] Tái Giá Với Cấp Trên Của Chồng Trước - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-09-25 02:42:04
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

 

Vương Mai chớp mắt, nhún vai : " là đối với nó chẳng đáng là gì, nhưng lý do gì để cả.”

 

thêm:

 

"Muốn trả cũng , nhưng suy nghĩ cẩn thận, tiền mua đứt quan hệ của chúng , coi như cảm ơn ông bà sinh .

 

những chuyện của Trương gia, sẽ liên quan gì đến nữa.”

 

Tuy rằng Vương Mai thừa nhận quan hệ m.á.u mủ của với bọn họ, nhưng còn cách nào khác.

 

Hơn nữa, ông nội vẫn còn ở đây, nhiều tới đòi nợ, quả thật sẽ ảnh hưởng đến cơ thể của ông.

 

Trương Lượng chút do dự, nhưng Phương Quyên trực tiếp :

 

"Được!”

 

Nếu lúc còn định bám dính Vương Mai, bây giờ ý nghĩ .

 

Vương Mai chính là một con con sói m.á.u lạnh thể nuôi , vốn dĩ thể sưởi ấm trái tim đối phương.

 

Cứ như , Vương Mai bọn họ trả mấy trăm đồng, cái gọi là duyên cũng cô mua đứt.

 

Lúc đạp xe về, đột nhiên cô cảm thấy trong lòng tràn ngập bi thương, côn còn về nhà nữa, mà là đạp xe đến nhà Thẩm Lan Đình.

 

Sau khi đàn ông mở cửa, cô vương tay ôm lấy , cảm xúc của cô vô cùng kích động, cũng yếu ớt.

 

Cho dù lòng tràn đầy cảnh giác nên ham tình , nhưng rốt cuộc vẫn tổn thương.

 

Một tay Thẩm Lan Đình vỗ nhẹ an ủi Vương Mai, tay đóng cửa .

 

“Sao ? Đã xảy chuyện gì ?”

 

Thẩm Lan Đình nâng mặt Vương Mai lên, nhẹ giọng .

 

Vương Mai ngẩng đầu vẻ mặt quan tâm của đối phương, cảm thấy một dòng nước ấm ấm chảy xuôi trong lòng, nhịn thì thào :

 

"May mà ở đây.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-253.html.]

 

Cô cảm thấy bản may mắn thể sống nữa, thể thành những tiếc nuối lúc .

 

Sau khi chuyện xảy từ miệng Vương Mai, thần sắc vốn lạnh nhạt của Thẩm Lan Đình trở nên vui, vốn chỉ cho rằng bọn họ chỉ bất công, nghĩ bọn họ vô lý như thế.

 

Thẩm Lan Đình xoa đầu cô, nhẹ giọng : "Em yên tâm, , sẽ chỗ dựa cho em." 

 

Thẩm Lan Đình vô cùng kiên nhẫn với Vương Mai cứ thoải mái tưởng tượng tương lai của bọn họ, một lát rốt cục nỗi lo trong lòng của Vương Mai cũng lắng xuống, tỉnh táo trở .

 

lên từ trong lòng Thẩm Lan Đình, cánh tay đàn ông giữ chặt, ánh mắt Thẩm Lan Đình nghiêm trọng, gắt gao chằm chằm dấu móng tay cánh tay Vương Mai.

 

Vết móng tay đối phương dùng nhiều lực, còn nổi lên tơ máu.

 

Vốn dĩ Vương Mai phát hiện , khi Thẩm Lan Đình nhắc nhở mới cảm nhận một màn đau đớn.

 

Mà dấu móng tay , Vương Mai suy nghĩ một chút lập tức hiểu đây là kiệt tác của Phương Quyên.

 

Sau khi bà để Trương Lệ Lệ ở đồn cảnh sát, lập tức đưa tay hung hăng bắt lấy cô, nghĩ , chính là thương lúc đó.

 

Thẩm Lan Đình lấy thuốc mỡ trong nhà , chuẩn dùng tăm bông bôi lên cho cô.

 

Vương Mai chẳng hề để ý: "Vết thương nhỏ như , cần bôi thuốc, cứ quá lên.”

 

Thẩm Lan Đình nhẹ nhàng kéo tay cô : "Đối với , bất cứ vết thương nào em đều quan trọng. Nghe lời , em sẽ khỏi nhanh thôi.”

 

Nói xong, cúi đầu, cẩn thận bôi thuốc cho Vương Mai.

 

Ngày hôm , trong lòng vô cùng thấp thỏm, bởi vì bài thi thật sự quá khó, vì bọn họ nắm chắc. 

 

Cả một buổi tối đều vò đầu bứt tai, trời còn sáng ở cửa nhà máy.

 

lúc , nhân viên công tác trong nhà máy tới, bôi keo dán giấy trong tay lên tường bên cạnh cửa chính.

 

Trong nháy mắt chen chúc bắt đầu tìm kiếm tên , Tôn Dung đám xô đẩy khỏi đội ngũ nhiều , nhưng cô cũng dám trì hoãn.

 

Cơ thể gầy ốm, nhưng cô vẫn đột phá xen trong đám rốt cục ở vị trí phía nhất.

 

Nhìn thấy tên giấy, Tôn Dung mừng rỡ òa lên, vì cuộc thi chuẩn lâu, cuối cùng những vất vả khổ cực đều uổng phí.

 

Loading...