----
"Các thể hỏi cửa hàng bách hóa trong thị trấn của chúng kiếm bao nhiêu tiền bằng cách buôn bán trang sức mới trung gian?"
Chủ nhiệm cửa hàng bách hóa cho bọn họ một con , thành công cho bọn họ kinh ngạc, ngờ vật phẩm trang sức nho nhỏ lợi nhuận lớn như .
Vương Mai hiệu cho mấy ngoài cửa sổ tiệm cơm nhà nước, thấy hiểu ý của cô, Vương Mai chỉ thể bất đắc dĩ đỡ trán, quả nhiên những đàn ông trung niên hiểu thẩm mỹ của con gái.
Cô chỉ thể thẳng: "Nhìn đầu họ kìa.”
Mọi đổ dồn ánh mắt lên đầu của các nữ đồng chí qua ở bên ngoài, kinh ngạc phát hiện đầu các cô đều đeo trang sức mà Vương Mai mang tới hoặc ít hoặc nhiều.
"Không hề quá chứ bộ các đồng chí nữ trong thị trấn của chúng đều đeo những đồ trang sức do chúng , bây giờ đồ trang sức nhỏ đại diện cho thời trang đấy."
Mọi xe tới, lúc xuống xe cũng chú ý nhiều như , dù ai chuyên môn lên nữ đồng chí chứ? Lúc một khi chú ý mới phát hiện vật phẩm trang sức của đối phương bán đắt hàng cỡ nào.
Người đàn ông đầu trọc chuyện gật gật đầu, vợ ông thích nhất là ăn diện, lúc ông thường xuyên công tác sẽ mang đồ về cho vợ, cũng coi như mắt , lập tức vỗ bàn quyết định lấy bốn trăm cái bán thử.
Thấy ông hạ quyết định, Vương Mai giơ ngón tay cái lên.
"Ông đúng là sảng khoái, thấy tướng mạo liền là việc lớn, như bình thường đều sẽ nắm lấy cơ hội.
Kỳ ngộ đến, nếu bắt thì nhất định sẽ một bước lên mây.”
Chủ nhiệm cửa hàng bách hóa lập tức phụ họa: "Đồng chí Vương Mai đúng đấy, bây giờ cảm thấy may mắn vì lúc do dự, nếu do dự thì gì cơ hội hợp tác .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/80-tai-gia-voi-cap-tren-cua-chong-truoc/chuong-133.html.]
Vương Mai khen ngợi ông một trận, những khác ở bên cạnh lẳng lặng , vợ ông thích những thứ còn đặc biệt tặng ông mấy món đồ trang sức miễn phí để lấy lòng vợ.
Những khác thấy trong lòng rõ cảm xúc gì, hơn nữa chủ nhiệm cửa hàng bách hóa dụ dỗ, cuối cùng vẫn đồng ý lấy một ít thử xem thế nào.
Trong lòng Vương Mai vui như nở hoa, những bàn bộ đều là khách hàng lớn của cô.
Thời gian kế tiếp, bắt đầu tán gẫu công việc hợp tác, Vương Mai tiết lộ một ít hiểu về thời đại của cô cho bọn họ.
Sau khi mở cửa, càng về cửa hàng bách hóa càng chèn ép đóng cửa, một phần là nhân tố bên ngoài, một phần khác là nội bộ.
Vương Mai bảo bọn họ chỉnh đốn thật , hơn nữa còn huấn luyện nhân viên bán hàng mỉm đối đãi với khách hàng, cô con đường tiêu thụ của sớm dừng .
Trong nháy mắt nhận những lời thán phục của , dám khinh thường Vương Mai nữa.
Lời đối phương cho liền thấy lý. Bọn họ nhao nhao tỏ vẻ chờ khi trở về sẽ bắt đầu trả tiền đặt cọc.
Vương Mai cực kỳ vui vẻ, cuối cùng thì trong tay cũng tiền, còn khẩn trương trong lòng nữa.
Sau khi con đường tiêu thụ, Vương Mai tin tức cho nhân viên trong nhà máy, để cho bọn họ thực lực của nhà máy, yên tâm việc.
Sau khi tin tức, các công nhân càng sức học tập, lo âu chuyện nữa.
Buổi tối hôm đó, Vương Mai mượn ánh nến dịu dàng bắt đầu nghiên cứu khăn trải kiểu hoa bàn và ngăn tủ cùng với dây buộc tóc.
Tuy rằng hiện tại trang sức bán chạy nhưng cũng thể quên đưa sản phẩm mới.
Cô bận rộn đến khuya mới ngủ, khó khăn lắm mới ngủ thì cửa sổ đập nát kêu đánh xoảng một tiếng, thủy tinh bên vỡ nát đầy đất. Vương Mai thầm giật , bật dậy.