70 TUỔI KHỞI NGHIỆP, TÔI KHÔNG CÒN LÀ NGƯỜI MẸ ĐÁNG XẤU HỔ - 2
Cập nhật lúc: 2025-11-24 14:40:17
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-11-24 14:40:17
Lượt xem: 68
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Chiếc điện thoại Nokia cũ của vì nhận lời mời phỏng vấn mà Tô Thư “ép về hưu”, bằng smartphone.
Bình luận tăng lên như quả cầu tuyết lăn.
Có những lời khen nồng nhiệt, cũng những lời chỉ trích cay nghiệt:
“Già còn ham nổi tiếng.”
“Chắc chắn là cả ekip .”
“Con trai con gái bà quản ?”
Thấy mấy bình luận liên quan đến con trai, tay khẽ run.
“Bà đừng để tâm đến mấy đứa chuyên cà khịa đó!” – Tô Thư giật lấy điện thoại, “Bà xem nè, nhãn hàng mời bà tham gia sự kiện, tạp chí phỏng vấn… Bà sắp nổi tiếng đó!”
Nổi tiếng?
chỉ cảm thấy nóng rát.
Mọi thứ đến quá nhanh, thật chút nào.
Điện thoại mới vang lên.
Trên màn hình hiện lên cái tên “Kiến Quốc”.
“Mẹ.” Giọng nó cố giữ bình tĩnh, “Nghe … dạo hoạt động mạng tích cực lắm hả?”
“Có con bé Thư bày ? Nó nghịch ngợm thế thì thôi, hùa theo? Mẹ ngoài gì ? Đồng nghiệp trong đơn vị đều tới hỏi con! Mẹ thấy thế giống ai chứ?”
“Kiến Quốc, như con nghĩ …”
“Thế là như nào?” – nó ngắt lời , “Mẹ già , yên ở nhà hơn ? Mạng xã hội lắm thị phi, lời con, mau bảo Tô Thư xóa tài khoản .”
Tô Thư bên đỏ cả mặt: “Ba thì gì mà !”
“Con về nhà ngay! Đừng ở đó mà kéo bà mấy trò vớ vẩn!”
Cuộc gọi kết thúc, tiếng máy bận như kim châm tai.
Cảm giác "nổi tiếng" hóa là như thế.
Vừa ngọt như mật, độc như t.h.u.ố.c chuột.
Và nhát d.a.o sắc nhất, đến từ nhất.
Tối hôm đó mất ngủ.
mở chiếc rương gỗ dâu, ngón tay lướt qua lớp vải mát lạnh của chiếc sườn xám.
Trong ảnh, cô gái ánh mắt sáng ngời như đang hỏi:
Chỉ thôi , Lâm Mộ Hoa? Mới vài câu dị nghị, một chút lo lắng của con trai là đủ khiến bà đầu?
Không.
Một giọng trong lòng cất lên.
thể .
Ít nhất, thể như thế .
Để phân tán suy nghĩ, quyết định cải biến tấm vải lụa tơ tằm mà Kiến Quốc từng tặng.
Chất vải , nhưng màu sắc quá trầm, kiểu dáng cũng thời.
Sau khi vẽ xong phác thảo, máy may cũ trong nhà vẻ còn đủ sức.
“ chỗ lắm!” – mắt Tô Thư sáng lên, “Tiệm ‘Sửa Y Phường’, chủ tên A Bân, tay nghề siêu đỉnh!”
Tiệm “Sửa Y Phường” trong một con phố cổ, bước , hương vải và mùi trầm hương quyện .
A Bân mặc tạp dề thợ may, đeo kính gọng vàng, ánh mắt điềm đạm.
đưa bản vẽ và tấm vải cho , rõ khó khăn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-tuoi-khoi-nghiep-toi-khong-con-la-nguoi-me-dang-xau-ho/2.html.]
Anh xem bản vẽ kỹ:
“Đường cong cổ áo thiết kế khéo đấy, thể phá vỡ sự nặng nề của lụa tối màu. Dùng chính vải lụa để viền mép cũng là ý tưởng , nhưng yêu cầu máy móc cao.”
Anh chỉ cần vài câu là bắt trúng vấn đề then chốt.
Chúng chuyện về độ rộng của viền, chiều của khuy áo – những thuật ngữ chuyên ngành ngủ yên nhiều năm nay tuôn như suối.
Giữa lúc trò chuyện, liếc sang chiếc áo khoác tự sửa: “Cô từng học bài bản hả?”
khựng , khẽ gật đầu.
“Căn cơ thì giấu .” – gật gù.
Lúc đó, một khách trẻ nhận :
“Cô là ‘Bà Mộ Hoa’ Xiaohongshu đúng ? Cháu mê gu thẩm mỹ của cô lắm luôn!”
A Bân đưa tấm vải, giọng bình tĩnh mà chắc chắn:
“Cô Lâm, ý tưởng của cô khả thi.”
“Cô thể tới đây, dùng thiết của mà tự tay .”
Anh gọi là “Cô Lâm”.
Khoảnh khắc , bao nhiêu ấm ức, chênh vênh suốt thời gian qua như tìm lối .
“Tốt. Mai sẽ đến .”
, tìm chiến trường – mạng xã hội, tranh cãi trong nhà, mà là mặt bàn nhỏ bên chiếc bàn ủi .
Nơi , từng đường kim mũi chỉ là lời của .
Thiết kế chính là thái độ sống của .
Tại tiệm “Sửa Y Phường” của A Bân, chiếc máy may công nghiệp chạy định khiến đường cong cổ áo trở nên ngoan ngoãn lạ thường.
Tiếng vo vo của máy như nhịp trống đập theo nhịp tim .
Khi chiếc khuy trai cuối cùng may xong, cả chiếc áo sơ mi là thẳng từng đường nét hảo, ánh nắng chiều nhẹ chiếu lên thành phẩm.
Nền lụa màu tím đậm tạo cảm giác trầm , cổ áo hình vòng cung phá vỡ sự đơn điệu, khuy trai ánh lên vẻ dịu dàng.
Không phô trương, nhưng từng chi tiết đều đầy tinh tế.
“Rất .” A Bân kiểm tra kỹ lưỡng , “Hình, thần, công – đều đạt.”
Tô Thư chụp từ góc độ: “Bà ơi! Nhìn , như tác phẩm nghệ thuật !”
Trong gương, tóc bạc gọn gàng, ánh mắt sáng rõ.
Chiếc áo sơ mi khéo che khuyết điểm vóc dáng, tôn lên sự điềm đạm thanh nhã tích lũy từ năm tháng.
Khoảnh khắc đó, chút do dự cuối cùng trong tan biến hẳn.
tìm hình ảnh thật sự của Lâm Mộ Hoa.
Tô Thư đăng ảnh lên mạng, phản hồi còn rầm rộ hơn .
Đồng thời, thương hiệu “Tô · Thượng” chính thức gửi thư mời hợp tác, mời tham gia diễn đàn và trưng bày tác phẩm.
“Không hợp tác thương mại bình thường bà, mà là công nhận thẩm mỹ của bà đó!” – Tô Thư phấn khích.
thư mời, trong lòng dậy sóng.
Được ngành chuyên môn công nhận và mời hợp tác, cảm giác thành tựu gì thế .
nỗi sợ cũng thật.
Lên diễn đàn, đối diện ánh mắt chuyên nghiệp, liệu thể ?
Tối đó, ngoài ban công lâu.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.