Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

70: Mỹ Nhân Được Cả Nhà Bạo Sủng - Chương 96

Cập nhật lúc: 2025-07-10 09:05:43
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

----

Đoàn Xảo nhào tới ôm Trần Hữu Khánh:

"Em ở cùng một phòng với , em ý định phá hoại xen gia đình , chỉ là em , sinh cho một trai một gái, yên tâm, khi mang thai em sẽ quấy rầy nữa, nhưng hãy nghĩ cho thật kỹ, chỉ cần một phụ nữ thôi ?"

"Dì xem thầy , thầy mệnh của con trai, chỉ em mới thể sinh con trai cho , dù cũng ngủ với , ngủ thêm một nữa cũng mà!"

Mặc kệ tối hôm qua thế nào, bây giờ bà cũng nắm nhược điểm của Trần Hữu Khánh, cô quyết tâm ngủ với đàn ông !

Chờ khi sinh con trai, liền hợp sức với bà Trần đá Điền Tú Nga .

Trần Hữu Khánh lời nào, nhíu mày, đang suy nghĩ gì.

Đoàn Xảo ôm cổ lắc lắc:

"Em thật sự tâm tư gì khác, thành nguyện vọng của em , chờ khi em mang thai con của , em sẽ tìm một gả , đến lúc đó còn giúp nuôi con, đồng ý với em, em sẽ quấy rầy cuộc sống của , còn nếu đồng ý với em, em sẽ..."

"A!"

Những lời còn còn kịp thì Trần Hữu Khánh đẩy cô ngã xuống, cắn một cái cổ bà .

...

Mùng hai, dù Thái Tiểu Liên cũng ở đây, Điền Hương Quả chuẩn một ít đồ ăn mang về, cô mua hai bó mì sợi, một cân đường trắng, Thẩm Ngọc Kinh ôm đứa nhỏ, cô xách đồ.

Đi nửa đường thì bọn nhỏ xuống đất chơi: "Đường Đường chơi tuyết."

"Đóa Đóa cũng chơi."

Bọn nhỏ thấy tuyết trắng thì nghĩ đến mây trời, tuyết là do mây biến thành ?

Thẩm Ngọc Kinh hết cách, đành buông bọn nhỏ xuống, theo phía : "Chạy chậm một chút, cẩn thận kẻo ngã."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-96.html.]

Bọn nhỏ vẫn hiểu chuyện, mà ngã thì ba và cũng sẽ đau lòng, vì thế chầm chậm về phía , cẩn thận từng li từng tí, đáng yêu chết!

Điền Hương Quả xách đồ trong tay, gió lạnh thổi qua cô hắt xì một cái.

Thẩm Ngọc Kinh thấy , cầm lấy đồ trong tay cô, giúp cô quấn chặt khăn quàng cổ: "Đến chỗ , em , với bọn nhỏ ở bên ngoài chơi một lát, bên ngoài lạnh, đừng để cảm lạnh."

Điền Hương Quả hành động của cho ấm lòng, cô đưa tay ôm lấy cánh tay Thẩm Ngọc Kinh, ngẩng đầu lên nở nụ : "Chồng , như chứ? Em thích quá mất."

Người ở thời đại dễ e ngại, chỉ cần một cái nắm tay cũng thể ngượng đến đỏ mặt.

Điền Hương Quả ôm chồng lời sến súa ngay giữa đường, nếu lớn tuổi thấy, chắc chắn sẽ phê bình cô giữ giá.

Thẩm Ngọc Kinh cũng định lôi lôi kéo kéo với cô ngay ở đường thế , nhưng đành lòng trách mắng cô, kéo tay cô xuống: "Ở đường nên những lời thế ."

Điền Hương Quả ngoan ngoãn gật đầu: "Được, chờ trở về em sẽ với ."

Thẩm Ngọc Kinh: "...."

Có thể đừng nữa ?

Anh chút bất đắc dĩ: "Những lời em đều hết , cái gì bây giờ?"

Điền Hương Quả thản nhiên : "Anh cần gì cả, ."

Không chỉ ở má, bây giờ ngay cả tai Thẩm Ngọc Kinh cũng đỏ lên.

Anh nhớ ngày đó, tuy là trúng thuốc, nhưng vẫn thể cảm nhận cơ thể đẽ của cô, lúc đó cô trúng thuốc nhưng cũng chút mơ màng, đẽ và mềm mại...

Chờ một chút, mới nghĩ lung tung cái gì ?

"Ôi! Đau quá! Tay Đường Đường đau quá!"

Hai vợ chồng đang chuyện, bọn nhỏ ở phía , chỉ thấy Đường Đường bụm tay đất, nước mắt chạy dọc hai bên má, Đóa Đóa chỉ mặt:

"Dì đụng trúng Đường Đường , mau xin Đường Đường !"

Loading...