----
Nghe Điền Hương Quả mấy câu, Điền Tú Nga cảm thấy thông suốt hơn nhiều, bây giờ cô đang thế nào để nâng cao địa vị xã hội của , nhưng cô còn thể vùng dậy, vẫn muộn.
Điền Hương Quả định giải thích cho cô ngay bây giờ, nhiều đạo lý cần tự trải nghiệm mới hiểu, bây giờ cô một đạo lý, về khi gặp sẽ tầm quan trọng của những đạo lý .
Buổi tối, Trần Hữu Khánh với khuôn mặt tiều tụy tới đón Điền Tú Nga, áy náy dám ngẩng đầu lên:
"Tú Nga, tới đón em về."
Điền Hương Quả cũng hài lòng với rể coi trọng , chỉ thể là tạm , chí khí đàn ông, miệng thì yêu nhưng bảo vệ chị .
ai thể ngay đổi ngay lập tức, huống chi đối phương là rể của , nên cô cũng thể gì.
Điền Tú Nga cũng giận dỗi, thể bênh vực khi cô chồng ức h.i.ế.p là lắm .
Điền Tú Nga giường dỗ Trần Chiêu Đệ ngủ, dùng tay vỗ vỗ lưng đứa nhỏ, nhỏ giọng : "Em định sẽ ở đây vài ngày, chờ khi nào các em của thì em sẽ trở về."
"Lâu như ? Phía bên bây giờ, sợ bà sẽ tìm đến đây gây chuyện."
Trần Hữu Khánh ngờ Điền Tú Nga trở về:
"Tú Nga, em theo về , sẽ bảo xin em, ?"
Điền Tú Nga kiên quyết: "Em thể ức hiếp, nhưng Chiêu Đệ thì !"
"Tốt gì thì đêm nay cũng về, ngày mai là mùng hai, lúc đó em về nhà đẻ cũng muộn, bây giờ em cãi với một trận, nhất quyết chọn ở đây, đám Nhị Khánh sẽ cho rằng hai cãi , con dâu và chồng cãi ngay lúc năm mới mặt mũi để ở ? Trước giờ vẫn luôn đối xử với em , em hãy giúp ."
Trần Hữu Khánh chút cáu kỉnh, hiểu vì Điền Tú Nga trở về, buổi sáng cãi với xong thì sẽ mang Chiêu Đệ về nhà đẻ chúc tết nghỉ ngơi một chút, ai ngờ cho đến tận tối vẫn thấy trở về.
Đây là lừa gạt ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-93.html.]
Điền Tú Nga đầu sang chỗ khác:
"Cho dù gì thì Nhị Khánh vẫn nhạo , đây cũng là chuyện ngày một ngày hai."
Trần Hữu Khánh thì nên lời, khuôn mặt màu đồng đỏ lên vì giận, cuối cùng gì nữa, dứt khoát rời :
"Muốn ở thì ở ."
Sau đó, thật sự rời .
Sau khi về đến nhà, bà Trần thấy sắc mặt con trai , lưng :
"Con trai về , Tú Nga ?"
Trần Hữu Khánh bực bội phất tay: "Không về."
"Không về ư... Con trai , là , đối xử với Tú Nga của con , nên cãi với con dâu dịp Tết, bình thường ngày nào cũng khích lệ con dâu cố gắng sinh con trai, cũng thấy con dâu tức giận, hôm nay tức giận bỏ , sớm như thế, tuyệt đối sẽ , là ."
Nếu như bình thường Trần Hữu Khánh sẽ giúp Điền Tú Nga mấy câu, cảm thấy Điền Tú Nga là vợ của , cô mắng thì cũng mất mặt.
đang giận Điền Tú Nga, cảm thấy cũng sai.
Nói thì , dù cô cũng mất miếng thịt nào, để bà mấy câu cũng .
Bà Trần nheo mắt:
"Con là một đứa nhỏ hiếu thuận, đáng tiếc cưới một cô vợ , cha con và Nhị Khánh đang hâm nóng rượu cao lương ở bên trong, con cũng nhà uống với họ ."
Trần Hữu Khánh gật đầu, buồn bực , một ly, hai ly ba ly bụng, uống đến bất tỉnh nhân sự.
Bà Trần con trai uống đến hôn mê, dắt tay một cô gái tiến , ngoại hình bà tệ, dáng mập, hai gò má ửng hồng, mặc quần áo miếng vá, ánh mắt bất an tò mò bà Trần.
"Dì, trễ thế còn gọi con đến?"