----
Điền Tú Nga sửng sốt: " chị đấu bọn họ, nếu chúng đánh bà , chúng bồi thường nổi."
Dính nhà họ Trần chính là dính phiền toái, Điền Tú Nga chuyện của trở thành phiền toái của .
"Bà nội, , cũng đừng lo lắng cho con, con sẽ ở đây đến mười lăm tháng giêng, đợi bọn họ sẽ trở về."
Đến khi trở về đau đầu.
"Bồi thường thì bồi thường, em thiếu tiền đó ?"
Bây giờ trong túi Điền Hương Quả tiền, nhưng cô tin rằng đợi hết năm sẽ ít đến tìm cô phục vụ.
"Nếu như thật sự đánh thì cứ , chỉ cần trả một ngàn đồng cho mấy em của em, đánh đến khi bọn họ bò mới thôi!"
Cô tự kiếm tiền, tự tiêu tiền, tiêu hết cũng .
Hơn nữa, Thẩm Ngọc Kinh một thích đánh , nhưng một khi đánh thì đúng thật là một con át chủ bài.
Lời của Điền Hương Quả khí thế!
Chuyện đối với Điền Tú Nga khó hơn lên trời, nhưng đối với Điền Hương Quả thì , cô uống một ngụm , phân tích cặn kẽ cho cô :
"Địa vị của quyết định cho địa vị gia đình , thái độ của quyết định thái độ của khác đối với ."
Hai câu vô cùng sâu sắc, khiến suy ngẫm mãi cũng hiểu .
Mã Học Cầm ngượng ngùng :
"Hương Quả lý, nhưng hiểu gì cả."
"Em cũng hiểu, nhưng cảm giác con bé lý. "
Hạ Mai cũng ngượng ngùng, xoa xoa tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-92.html.]
Điền Tú Nga vểnh tai lên, vội vã thúc giục Điền Hương Quả:
"Em mau giải thích cho chúng , câu là ý gì?"
Điền Hương Quả đưa hai ví dụ:
"Bà nội mấy chục chữ, là một học sinh giỏi trong lớp học xóa mù chữ, bởi vì bà chữ, vì thế lúc sẽ cầu xin bà giảng dạy, đó bà vui vẻ giúp họ, họ sẽ cảm thấy ơn bà , đây chính là địa vị trong xã hội."
"Chỉ cần ở bên ngoài địa vị, khác tự khắc sẽ đánh giá cao về chị, , một Điền Hương Quả nấu ăn sẽ cùng địa vị xã hội với một Điền Hương Quả nấu cơm, lúc bác hai gái luôn xem thường em, từ khi em thể tự kiếm tiền thì bà còn ăn đồ ăn mang về từ Phùng gia, thái độ đổi , đây chính là sức ảnh hưởng của địa vị xã hội."
Cô một cách ngắn gọn, dễ hiểu, còn nêu mấy ví dụ quen thuộc, bây giờ đều hiểu .
Phùng Thúy Hoa khen ngợi, trong lòng vui sướng nhưng mặt vẫn giả vờ bình tĩnh, thể hiện khiêm tốn.
Mọi đều giữ bình tĩnh như thế.
"Vì thái độ của quyết định thái độ của khác đối với ?" Mã Học Cầm vẻ hứng thú.
Điền Hương Quả nở nụ :
"Người khác đối xử với , càng cư xử tự tế thì bọn họ sẽ càng tiếp tục chà đạp, còn nếu như khác đối xử với mà tức giận ngay lập tức thì chắc chắc bọn họ dám ức h.i.ế.p nữa, vì thế thái độ biểu hiện ngoài sẽ quyết định thái độ khác đối với , nhất định nguyên tắc."
Điền Tú Nga xong thì lập tức hiểu :
"Lúc đầu bà cũng ít khi ức h.i.ế.p con, nhưng đó thấy con hiếu thuận, luôn luôn chịu đựng thì bà mới ngày càng quá đáng."
"Con luôn cảm thấy là do đủ , nghĩ tới là do con quá để cho bà dễ dàng ức h.i.ế.p như ."
Sau thể để ức h.i.ế.p như nữa:
"Con nâng cao địa vị xã hội của , đó mới thể cho bà dám ức h.i.ế.p nữa."
Sau khi suy nghĩ thông suốt, ủng hộ lời của cô .
Điền Hương Quả hài lòng gật đầu:
"Người khác chỉ giúp nhất thời, chỉ mới thể giúp cả đời."