----
Không một cuộc sống như mong , các cô cũng sẽ để cho Thái Tiểu Liên hưởng phúc.
Chị dâu cả: "Tiểu Liên , cô nên nể mặt bọn họ, nếu bọn họ sẽ càng khi dễ cô."
Thái Tiểu Liên cảm động thôi:
"Chị dâu, em hiểu .
Lần em nhất định bắt Điền Kiến Thiết quỳ xuống cầu xin em trở về."
Để cho cảm giác khổ sở khi vợ ở nhà.
Cứ như thế, đều chấp nhận chuyện Thái Tiểu Liên ở nhà đẻ trong vài ngày.
…
Điền Hương Quả và Hạ Mai trò chuyện một lúc, đó ôm bọn nhỏ chúc tết bà nội, đúng lúc Điền Tú Nga cũng ôm con gái là Chiêu Đệ tới, Chiêu Đệ thấy Đường Đường và Đoá Đoá mặc quần áo mới, hâm mộ chết!
Cô bé sờ sờ áo bông mới của Đường Đường và Đóa Đóa:
"Sao bộ quần áo miếng vá?"
Điền Tú Nga thì sắc mặt tối sầm : "Đó là quần áo của dì cho các em con. Chiêu Đệ cũng thích ?"
Trần Chiêu Đệ gật đầu: "Con thích. Mẹ, con cũng quần áo mới."
Điền Tú Nga ôm Trần Chiêu Đệ hôn một cái:
"Được, chờ một thời gian nữa sẽ quần áo mới cho con."
Điền Hương Quả tinh mắt phát hiện, sắc mặt Điền Tú Nga vẻ lắm, trong mắt còn chút chua xót, giống với những gặp chị .
"Sao rể về cùng chị?"
Điền Hương Quả hỏi.
Trong giọng của Điền Hương Quả vô thức thêm vài phần sát ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-91.html.]
Cô là ở hiện đại xuyên tới, vì thế cô chán ghét những luật lệ của xã hội cũ, cũng thể trong nhà khi dễ.
Điền Tú Nga gần Điền Hương Quả, vỗ vỗ tay Điền Hương Quả, im lặng lắc đầu, ý .
"Mấy ngày hôm hai em gái của về, Nhị Khánh và vợ đang việc ở nhà máy thị trấn cũng về nhà.
Nhị Khánh và Quế Chi sinh hai đứa con trai, các em gái cũng dẫn theo con trai trở về, bình thường cũng vì xung quanh con trai, chồng để ý, bọn họ đến, bà ôm cháu trai thì ghét bỏ con vì sinh con gái."
Điền Tú Nga một cách bình thản:
"Mọi cũng đừng lo lắng, Hữu Khánh và giống , khi bà ức h.i.ế.p con sẽ che chở."
Cũng may còn đàn ông đó thật sự yêu cô, nếu chắc cô sẽ tìm một cái giếng để nhảy xuống mất!
Những phụ nữ ở nhà họ Điền xong lời đều tức giận.
Phùng Thúy Hoa mắng:
"Mụ già chính là như , con gái của sinh thì xem là bảo bối, còn khác sinh thì coi như cỏ rác, hừ, con đừng gấp, bà nội sẽ để con mụ già đó khi dễ , từ hôm nay trở con cứ ở đây, đợi khi nào mụ già đó đến đây quỳ xuống cầu xin con thì khi đó hẳn về."
Điền Hương Quả cảm thấy bà lý:
"Chị , chị lời bà , dù Chiêu Đệ cũng ở đây, chị nên ở chăm sóc nó.
Ở đây ai thể khi dễ chị, chồng chị là đàn ông, cần sợ ở nhà sẽ khi dễ, chăm sóc cho bản mới là điều quan trọng nhất."
"Suy nghĩ của con bé sáng suốt." Phùng Thúy Hoa chậm rãi gật đầu.
Cát Đại Linh xé một miếng giấy đưa cho Hạ Mai, Hạ Mai dùng giấy lau nước mũi:
"Dù cái dì chăng nữa, con cũng là kẻ ngốc mà để cho bà khi dễ, thời gian ở đây, bọn họ mà dám tới, sẽ đánh gãy chân bọn họ."
Điền Tú Nga chút do dự: "Lỡ chuyện truyền ngoài thể sẽ ảnh hưởng đến thanh danh của , chồng con miệng lưỡi ác độc, tính tình , con sợ bà sẽ đến đây loạn."
"Đến thì đến, chị vì bà cứ nước lấn tới ?
Cũng là vì bà chị sợ phiền phức, chỉ cần chị tỏ thái độ với bà , xem thử bà còn dám ức h.i.ế.p nữa ?"
"Phụ nữ khi lập gia đình nhất quyết bảo vệ lợi ích của bản , thể vì thể diện mà nhẫn nhịn, chị đây là vì thể diện của là thể diện của nhà chồng?"