----
Bà như thể một chuyện đáng tự hào.
Lưu Gia Nương thấy Thái Tiểu Liên sướt mướt, bà chỉ cảm thấy phiền, nể tình quả táo, miễn cưỡng an ủi một câu:
"Được , đừng nữa, đem táo về đây coi như cũng khá hiếu thảo, bọn họ cho cô ăn thì cô cũng tức giận, nhớ kỹ lời , gả nhà thì nhẫn nhịn, coi như vì cái gia đình ! Cô trở về đúng lúc, mau đem tã của cháu trai lớn giặt ."
Cháu trai lớn của Thái Tiểu Liên chính là con của Thái Đại Dũng, bảy tám tuổi, vậy mà còn dùng tã!
Chuyện khiến Thái Tiểu Liên kinh ngạc, nhưng bà cũng gì, im lặng mang tã giặt.
Ai bảo đây là cháu trai lớn của cô chứ!
Đến nhà , Thái Tiểu Liên đặc biệt chịu khó, gì cũng nhanh nhẹn, chỉ trong nửa tiếng giặt xong tã, cảm thấy khát, bụng cũng đói.
"Con thể ăn quả táo đó ?"
Đã lâu bà ăn táo, thể nhớ rõ cuối cùng ăn là khi nào nữa.
Suy nghĩ một hồi, bà nhớ Phùng Thúy Hoa phát cho cứ hai phòng là một trái táo, lúc đó Điền Kiến Thiết cắt cho bà một nửa, một nửa còn tiếp tục chia đôi cho và Việt Quý.
Quả táo ngon, ngọt.
Nhớ đến quả táo Thái Tiểu Liên tức giận, thế mà Điền Kiến Thiết chỉ cho bà một nửa!
bà ở nhà đẻ chịu bao khổ cực, việc gì cũng , sống vất vả như , thế mà chỉ cho một nửa quả táo, thật quá đáng!
Thái Tiểu Liên mong chờ Lưu Gia Nương, bà hổ một chút, hai quả táo lớn đều ăn hết , phần ngon chia đều cho đàn ông trong nhà, mấy đứa nhỏ đứa thì ăn vỏ, đứa thì ăn cùi, ông lão thì ăn phần hạt.
Đàn ông trong nhà mỗi ăn một miếng, đàn bà thì phép ăn.
Im lặng một hồi, Lưu Gia Nương nghiêm mặt giáo huấn Thái Tiểu Liên:
"Đồ trong nhà là của đàn ông, cô lấy phận gì mà ăn táo? Ra ngoài ở mấy năm liền quên gia huấn của cái nhà đúng ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-90.html.]
"Không , con vẫn luôn nhớ rõ."
Thái Tiểu Liên dám cãi lời Lưu Gia Nương, giáo huấn cũng dám ngẩng đầu lên.
Lưu Gia Nương dùng móng tay móc móc kẽ răng, móc một miếng thức ăn thừa bỏ trong miệng:
"Nói , mùng một tết tại một trở về đây, cãi với Điền Kiến Thiết?"
Thái Tiểu Liên dám giấu giếm chuyện của , gật gật đầu.
Mấy chị dâu trong phòng cảm thấy chuyện quá mất mặt.
Chị dâu cả:
"Chỉ mới cãi chạy về nhà đẻ, cầm thêm mấy quả táo về là tự coi giỏi giang, thể ở đây ăn chực, uống chực ?"
Chị dâu hai:
"Ăn táo cũng thể no , còn nhỏ như , cắn hai cái là hết sạch , cô trở về lấy nhiều một chút, cầm hai trái táo mà cũng dám về?"
Chị dâu ba:
"Đừng là nhà chồng cô hết lương thực nên cô cố ý về đây ăn chực nhé? Lão Thái, cho , nếu đuổi bà , sẽ mang theo đứa nhỏ trong bụng khỏi đây!"
Mấy cô chị dâu lớn tiếng , vô cùng khó chịu với chuyện Thái Tiểu Liên trở về mùng một tết.
Thái Tiểu Liên thấy chị dâu và các trai đều tức giận, bà siết chặt tay, lời xin :
"Là em suy nghĩ chu , chờ Điền Kiến Thiết tới đón em, em sẽ bảo lấy mấy cân lương thực ở nhà bồi thường cho các , nếu em sẽ trở về."
Mấy chị dâu đồng thời im lặng, vì cảm thấy hài lòng, mà là vì đang nghĩ xem lời của bà đáng tin ?
Nhà họ Điền là một gia đình , Thái Tiểu Liên thể ở nơi đó ăn ngon ngủ say, chồng hiền lành, việc gì cũng là chị em dâu cùng , thỉnh thoảng còn giúp đỡ.
Người đàn ông đối xử với bà cũng , thường xuyên mua vải quần áo mới cho bà .
Thế nhứng Thái Tiểu Liên quá ngu xuẩn, , quý trọng nhà chồng như , nếu như các cô gả đến nhà họ Điền, các cô tuyệt đối sẽ đem đồ về nhà đẻ giống như Thái Tiểu Liên, mà sẽ tự tận hưởng một cuộc sống thật .