----
Thái Tiểu Liên phát hiện tất cả ăn cơm , bà thở dài, nhét trong miệng một miếng thịt lớn, nghĩ đến hai quả táo lớn , vẻ hào phóng an ủi :
"Mọi đừng con như , con vất vả, con ăn thêm hai miếng thịt là , mau ăn , cần quá thương xót cho con.”
Bà coi ánh mắt hoài nghi của trở thành thương xót, còn tưởng rằng rốt cục cũng thông suốt.
Mọi : "......”
Vẫn là con ruột của Thái Tiểu Liên, Điền Việt Quý nổi:
“Mẹ ăn ít một chút , đừng trật khớp miệng.”
Điền Hương Quả nhịn giơ ngón tay cái lên với Điền Việt Quý, đối phó với bác gái hai, chỉ thể là chồng và con trai của bà .
Không ai khác.
Hạ Mai và Mã Học Cầm cố gắng nhịn , nhưng Điền Việt Hỉ và Điền Việt Tiến nhịn , nhao nhao bật .
Dù là Thái Tiểu Liên đầu óc ăn một bữa cũng đây lời , bà lạnh mặt: "Con ý gì?”
Da mặt Điền Việt Quý giật giật:
"Nhà chúng một lười biếng nhất chính là , còn cảm thấy nhiều chuyện.
Con từng thấy ai mảnh mai hơn , thấy ăn nhiều như , cho nên quan tâm một chút.”
Lời quá trắng trợn, đánh thẳng mặt Thái Tiểu Liên, da mặt dày như Thái Tiểu Liên cũng ăn vô.
Đương nhiên chỉ là thôi, bà tức giận như , nếu ăn một chút thì quá lỗ .
Bà ném đũa lên bát, một lúc lâu chuyện, lúc tất cả cho rằng bà sắp nổi giận thì bỗng nhiên cầm đũa lên tiếp tục ăn, hung tợn, há to miệng, ăn cơm cũng đơn thuần ăn cơm, càng giống như là cho con trai Điền Việt Quý xem.
Bởi vì Điền Việt Quý mấy câu, Thái Tiểu Liên yên tĩnh hơn nhiều.
Ăn xong cơm tất niên, Đường Đường, Đóa Đóa quỳ xuống dập đầu với hai ông bà, Phùng Thúy Hoa và ông cụ Điền vui vẻ cho tiền mừng tuổi, mỗi một đồng:
"Được , , gần sang năm mới mau trở về ngủ , các cháu nghỉ ngơi sớm một chút, trong phòng thêm chút củi lửa, đừng để ngày lành lạnh nữa, ngày mốt mùng hai chị gái Tú Nga của cháu trở về, các cháu nhớ trở về ăn cơm.”
Mùng hai con dâu về nhà đẻ là tập tục, Điền Tú Nga cùng chồng của cô cũng sẽ trở về.
Điền Hương Quả lâu gặp chị gái, vội vàng đáp: "Vâng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-87.html.]
Thời gian còn sớm, Thẩm Ngọc Kinh và Điền Hương Quả mặc quần áo cho bọn nhỏ chuẩn trở về.
Bên ngoài tuyết rơi, đều treo đèn lồng đỏ thẫm, đội sản xuất ngày thường đến buổi tối ánh sáng giờ phút vô cùng náo nhiệt, giống như là một năm mới thể thấy hoa một .
Mỗi khi đến tết mới thể nở rộ, màu đỏ thẫm, điểm xuyết ở đỉnh phòng ốc hòa bình khe núi, tuyết trắng xóa, điểm điểm màu đỏ.
Điền Hương Quả khỏi cửa liền cảm nhận một luồng gió lạnh, Thẩm Ngọc Kinh quấn chặt bọn nhỏ, cô một bế hai đứa nhỏ, hỗ trợ bế một đứa: "Anh đưa Đường Đường cho em , để em bế con bé.”
Đường Đường tương đối gầy hơn một chút, Đóa Đóa gần đây ăn nhiều mập hơn nhiều, mặt phúng phính, cũng mập, lớn hơn Đường Đường một vòng, đôi khi Điền Hương Quả bế lâu cũng bế nổi.
Anh sức khoẻ, nhưng một bế hai cái nhiệm vụ quá nặng.
Thẩm Ngọc Kinh né tay Điền Hương Quả: "Anh tự là , em mở cửa.”
Anh như Điền Hương Quả liền , ngoan ngoãn mở cửa , khi về đến nhà, Thẩm Ngọc Kinh đun một nồi nước nóng, mang theo bọn nhỏ rửa mặt xong, nhét trong chăn.
Đường Đường và Đóa Đóa giường đất nhanh ngủ .
Sau khi bọn nhỏ ngủ, Điền Hương Quả rửa mặt xong, cởi tóc, cởi áo khoác áo bông lên giường, cô thuần thục chui trong chăn đệm của Thẩm Ngọc Kinh, Thẩm Ngọc Kinh rửa mặt xong cũng cởi áo và quần ngoài, xốc chăn lên ở một bên khác.
Sau khi đèn dầu tắt, trong phòng trở nên yên tĩnh, một chút động tĩnh đều đặc biệt rõ ràng.
Điền Hương Quả xoay , giơ tay ôm lấy eo Thẩm Ngọc Kinh.
“Ông xã năm mới vui vẻ.”
Thẩm Ngọc Kinh nhắm mắt, nhẹ giọng đáp: "Ừm, mau ngủ .”
Điền Hương Quả đảo mắt, thể nhích lên một chút ghé n.g.ự.c , nhỏ giọng cắn lỗ tai :
"Gần sang năm mới, cũng hôn em một chút, năm nay biểu hiện của em như , trưởng quan cũng cho em một ít khen thưởng ?"
Thanh âm của cô dễ , ở bên tai Thẩm Ngọc Kinh thì thầm vài câu, chấn động lỗ tai tê dại lan đến trong lòng.
“Ông xã, , nếu hôn em, sang năm em sẽ vui.”
Điền Hương Quả sớm buồn ngủ ghé cầu nguyện.
Nói cuối cùng chính cũng hi vọng gì, kiểu đàn ông như Thẩm Ngọc Kinh cho thông suốt quá khó khăn.
Cô bĩu môi: "Hừ, đàn ông vô tình... lạnh lùng.”
Vừa dứt lời, đàn ông nhúc nhích một chút, cúi hôn lên trán cô một cái, môi lạnh, nhẹ nhàng chạm một cái rời .