----
Thẩm Ngọc Kinh đưa tay cầm cổ tay về phía mà bóp, lực độ của , bóp cực kỳ thoải mái.
Điền Hương Quả còn tưởng rằng sẽ đồng ý, vốn dĩ hy vọng gì, bất thình lình nắm lấy cánh tay, cô thụ sủng nhược kinh mà .
“Nhà bọn họ xong tiệc rượu ?”
Thẩm Ngọc Kinh hỏi cô.
Giọng của trầm thấp êm tai, giống như thanh âm của tuyết rơi, thấp như , thể bỏ qua.
Khuôn mặt của Điền Hương Quả đỏ lên khả nghi: "Ngày mai , sáng mai em sẽ qua, đúng lúc về, hãy ở nhà trông con .”
Thẩm Ngọc Kinh: "Vất vả cho em .”
Ăn táo xong, Điền Hương Quả ướt một miếng vải lau tay và Thẩm Ngọc Kinh hai vợ chồng lên giường ngủ.
Vừa tắt đèn, Điền Hương Quả nhắm mắt liền ngủ , hô hấp chút nặng nề, xem mệt c.h.ế.t .
Thẩm Ngọc Kinh một lúc lâu vẫn thể giấc ngủ, rốt cục khi ngủ , trong giấc mơ về ngọn núi thổ phỉ .
Trên núi m.á.u chảy thành sông, còn tiếng than của dân chúng, cũng tiếng thổ phỉ cầu xin tha thứ, một đao c.h.é.m c.h.ế.t thủ lĩnh thổ phỉ, g.i.ế.c thiếu niên tới mười mấy tuổi nhưng lòng vô cùng độc ác.
Đó đều là sinh mệnh, đều là đầu , m.á.u ấm nóng phun từ bọn họ, b.ắ.n tung tóe lên .
Tuyết lớn núi, mùi tanh thiên ti vạn lũ bám lấy bước chân của , nhiệt độ của m.á.u rõ ràng ấm áp, nhưng bám da của dần dần giống như Hỏa.
Một giờ hai giờ, thiêu rụi .
Điền Hương Quả ngủ một nửa bỗng nhiên tỉnh , nương theo ánh trăng, cô thấy sắc mặt Thẩm Ngọc Kinh khó chịu, trán đều là mồ hôi, sắc mặt cũng đúng lắm.
Dưới kháng Điền Hương Quả bò qua, kéo tay áo , dùng tay áo lau mồ hôi giúp .
“Thẩm Ngọc Kinh… Thẩm Ngọc Kinh ?”
Anh trông vẻ đang căng thẳng.
Điền Hương Quả suy nghĩ một chút, mới nhiệm vụ trở về, lúc nhiệm vụ thương ?
Lúc ăn cơm gì khác thường, chẳng lẽ là... chấn thương tâm lý gì?
Tống Hợp , tên thổ phỉ chỉ đích danh Thẩm Ngọc Kinh , đoán chừng là thù riêng, quá trình nhất định thảm khốc.
Rốt cuộc trải qua những chuyện như thế nào…
Điền Hương Quả nghĩ đến nguyên lãng phí nhiều tiền trợ cấp của Thẩm Ngọc Kinh như , cô hận thể bắt đánh cho một trận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-67.html.]
Cách một tầng vải cũng cảm nhận trán của nóng!
Điền Hương Quả đang phát sốt, ngoài đun một chậu nước nóng.
Sau khi lên kháng cởi quần áo của , dùng nước nóng lau mồ hôi từng chút từng chút một, lỗ chân lông mở , cô mới mặc quần áo cho .
Trong lúc ngủ mơ Đường Đường đánh thức, bò từ trong chăn, cô bé híp mắt tóc thì bù xù, cơ thể nhỏ nhắn mềm mại ghé Điền Hương Quả.
"Mẹ... ba ? Có bệnh ?”
Điền Hương Quả ném khăn mặt trong chậu, ôm Đường Đường dỗ ngủ:
"Ừ, cứ để chăm sóc ba, con ngoan ngoãn ngủ ?"
Đường Đường tuy nhỏ, nhưng nếu cứ náo loạn ngủ thì sẽ mệt mỏi.
Cô bé nhắm mắt và giả vờ ngủ.
Điền Hương Quả đang chăm chú lo cho chồng, phát hiện đứa nhỏ đang giả bộ ngủ.
Điền Hương Quả tiếp tục giúp Thẩm Ngọc Kinh lau mồ hôi, cách một lát quan sát bệnh tình.
Đường Đường mở to mắt nàng bận rộn, mũi chút tắc, vươn ngón tay nhỏ bé gãi gãi, trong chốc lát mơ mơ màng màng ngủ .
Điền Hương Quả bận rộn hai giờ, Thẩm Ngọc Kinh từ trong mộng bừng tỉnh.
Nhìn thấy Điền Hương Quả mệt mỏi xuất hiện ở bên cạnh ngủ, hiểu cô canh chừng một đêm.
Ánh mắt Thẩm Ngọc Kinh nhu hòa một chút, dậy, vịn bả vai Điền Hương Quả để cho cô xuống, còn đem gối đầu đặt ở đầu, chia chăn cho cô.
Điền Hương Quả cảm giác ấm áp, di chuyển về phía Thẩm Ngọc Kinh.
Thẩm Ngọc Kinh chút quen, nhưng cũng đẩy cô .
Hơn năm giờ sáng, Thẩm Ngọc Kinh thức dậy mặc quần áo, thêm chút lửa trong bếp, khi đang chuẩn nấu chút cháo thì cửa gõ vang, rầm rầm rầm rầm, như là việc gấp.
Thẩm Ngọc Kinh qua mở cửa, ngoài cửa là Nhị Trụ Tử, gấp :
"Con lừa nhà ăn hỏng bụng, hiện tại cũng nổi, biện pháp đưa chị dâu công xã rồi, hôm nay chị dâu chuyện quan trọng, bây giờ?"
Con lừa lên cũng thể trách ai, Thẩm Ngọc Kinh hoảng hốt:
"Vốn định mấy giờ xuất phát?"
Sáu giờ!
Nhị Trụ Tử lau nước mắt, tự trách hại Điền Hương Quả.
Từ nhà bằng xe lừa hơn một giờ, còn bộ là hai ba giờ, muộn muộn, nếu bộ qua đó còn sức mà gì .