----
Nhân viên bán đường đóng gói, bằng giọng điệu cứng rắn:
"Trả tiền .”
Bà béo mỗi đều đến đón gió thu, nếu vì cô là vợ của Thẩm Ngọc Kinh, bọn họ cũng sẽ ký sổ cho cô.
Một khoản nợ hơn một năm còn thanh toán, chẳng cô hổ đến mua đồ bao lâu nữa, còn mua nhiều đường như , sợ ăn thành heo mập .
Trong lòng Điền Hương Quả hổ, đối mặt với sự ghét bỏ của nhân viên cửa hàng cũng chỉ híp mắt.
Cô lấy ba mươi đồng từ trong túi , còn tiền thêm đưa cho nhân viên bán hàng:
"Kiểm tra sổ sách giúp .”
Nhân viên bán hàng lập tức nhận lấy tiền, sắc mặt cũng hơn nhiều.
Nhân viên lấy sổ sách , nhịn thêm vài câu:
"Cô , đừng ký sổ nữa, ăn bao nhiêu mua bấy nhiêu thì mấy.”
Điền Hương Quả gật đầu theo, bản cô vô cùng đồng ý với câu .
Cô thích vượt quá mức tiêu dùng, bình thường luôn tiết kiệm một chút tiền trong tay, tuyệt đối sẽ ứng tiền xài .
Nhân viên đối chiếu sổ sách xong, một xu cũng thiếu mới đưa sổ sách .
Điền Hương Quả nhận đường, lấy một gói đưa cho nhân viên bán hàng:
"Chị , gần đây gây gây ít phiền toái cho chị, kẹo là bồi thường, xin một tiếng.”
Nói xong cô cầm đồ , nhân viên bán hàng trong quầy hét to:
"Cô , thể nhận đồ của cô .”
Điền Hương Quả nhanh, nhân viên bán hàng cô thật lòng cho, mới nhận lấy:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-61.html.]
"Không ngờ tới cô thật sự đổi như , dáng vẻ dường như thể xứng đôi với Thẩm Ngọc Kinh .”
Điền Hương Quả cầm bã đường bơ một chạy hơn mười nhà, tiền trong tay đều dùng trả nợ hết.
Vốn dĩ cô giữ một chút cho năm mới, nhưng nghĩ tới bản còn thiếu nợ nhiều, cả lập tức cảm thấy khó chịu.
Có gì cũng trả nợ.
Nhân ngôn vô nợ nhất khinh.
Sau Điền Hương Quả về nhà đẻ thắt lưng cũng động.
Sau khi trở về từ bên ngoài, Điền Hương Quả sân đụng Thái Tiểu Liên, Thái Tiểu Liên thấy Điền Hương Quả lập tức đổi sắc mặt.
E ngại Điền Hương Quả hiện giờ còn nợ trong nhà, nếu tiếp, bà cũng gì để , đành hai tay rút trong ống tay áo, phẫn nộ rời .
Những ngày kế tiếp, Điền Hương Quả an tâm ở Điền gia, chớp mắt đến đêm khi Phùng gia tổ chức hôn lễ, đang ăn cơm tối với .
Bên ngoài đội sản xuất, Thẩm Ngọc Kinh lưng đeo hành lý màu xanh lá cây trở về, vội vàng về nhà nhưng chào đón chỉ cửa lớn khóa chặt, khóa sắt lạnh lẽo.
Mũi chân Thẩm Ngọc Kinh chuyển hướng, về phía nhà ông cụ Điền, đường đụng các thím cùng đội sản xuất, bọn họ lập tức túm .
Thím Vương:
"Ngọc Kinh thật đúng là phúc đó nha, lấy một vợ như Hương Quả.”
“ , bọn mắt như , Hương Quả chính là tấm gương cho phụ nữ trong đội sản xuất của chúng đó."
Bà Lưu khen dứt lời, đánh giá cô vô cùng cao.
Đội sản xuất cuộc sống tệ, bà Mã lấy một nắm đường phèn từ trong túi nhét miệng:
"Hương Quả nhà trả hết tiền cho đội sản xuất , thật là năng lực nha, những cô còn cho một bao lớn bã đường xốp, điều cũng thể bỏ qua công lao của Ngọc Kinh , xưa câu gần đèn thì sáng, cô theo từ từ học hỏi, các nhất định sống với thật đó, nhớ cách xa Hồ Phượng Trân một chút…
Đương nhiên và Hồ Phượng Trân quan hệ gì đó, thím tin tưởng , chỉ là sợ thứ dơ bẩn trúng vứt cũng vứt nổi ."
Những còn gật đầu phụ họa theo.