----
Đường Đường chạy đến cửa xổm xuống, từ phía đầu lấy một cái chìa khóa, vui vẻ chạy về đưa chìa khóa cho Điền Hương Quả:
"Mẹ, chìa khóa.”
Điền Hương Quả nhận lấy chìa khóa, cũng cảm thấy đứa nhỏ việc nên , mà là khen thưởng xoa đầu cô bé:
"Đường Đường thật ngoan, cám ơn Đường Đường.”
Viên Hồng nhịn gật đầu, từng thấy nào lịch sự với con cái như .
Phụ nữ nhà đều coi con cái hiếu kính là nghĩa vụ, Điền Hương Quả .
Ừm... quyết định của cô tựa hồ cũng sai.
Điền Hương Quả mở cửa mời Viên Hồng , Viên Hồng dừng xe đạp ở cửa, xe đạp mới tinh ở đội sản xuất vẻ đặc biệt quý giá, đặc biệt giá trị.
Cô lấy túi giấy dầu tay lái xe xuống xách trong tay, Đường Đường, Đóa Đóa tuy rằng tò mò bên trong cái gì, vẫn lễ phép lên đòi hỏi, mà là một trái một theo Điền Hương Quả, ngoan ngoãn cái gì cũng hỏi.
Viên Hồng trong lòng càng thêm thích hai đứa nhỏ , dạy dỗ, chắc hẳn Thiên Nhan thấy cũng vui vẻ.
Vào nhà, Điền Hương Quả ôm bọn nhỏ lên giường, cô rót cho Viên Hồng một ly nước lọc:
"Trong nhà , xin xưởng trưởng Viên bận tâm.”
Có thể thấy Điền Hương Quả là một thích sạch sẽ.
“Không , uống gì cũng .”
Cô nhận lấy nước uống một ngụm.
“Ông xã của cô ? Đi ngoài ?”
Điền Hương Quả thành thật trả lời: "Anh về bộ đội .”
Viên Hồng đặt ly nước xuống, kinh ngạc hỏi: "Đi lúc nào?”
“Vừa .”
Từ trong mắt Viên Hồng, Điền Hương Quả thấy thất vọng và tiếc nuối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-159.html.]
Viên Hồng nghĩ tới tới khéo như , đến sớm một chút là , giúp khác máy móc thì kịp.
Trách cô tích cực xử lý chuyện , còn dẫn Thẩm Ngọc Kinh thăm Thiên Nhan, nhận , xem xem hai con .
Điền Hương Quả suy nghĩ trong lòng, Giám đốc Viên rốt cuộc gì?
Tại coi trọng Thẩm Ngọc Kinh như ?
"Xưởng trưởng Viên đến là chuyện gì?"
Viên Hồng nở nụ :
" tới tìm cô là hỏi cô nhận việc , một bạn một ít trở ngại, ăn ngon miệng, cô qua một từ gọi bác sĩ dinh dưỡng . thấy cô nấu cơm , hỏi cô thể nấu cơm cho cô mấy tháng , mỗi ngày nấu một bữa, một tháng một trăm năm mươi đồng.”
Vì Thiên Nhan tiêu nhiều tiền hơn nữa cũng đáng.
Điền Hương Quả đôi mắt mở to, tuy rằng tiền 150 đồng một tháng kiếm cũng kiếm nhiều lắm, nhưng cũng chắc mỗi đều thể đụng cơ hội lớn như .
Công việc đơn giản định, mấy tháng kiếm chừng một ngàn, cô thể mua một căn nhà ở thị trấn.
Có tiền kiếm mà , Điền Hương Quả chút suy nghĩ liền : " thể nhận, đối phương là nam nữ?”
Nếu là đàn ông thì thôi .
Một phụ nữ chăm sóc một đàn ông, cho nhiều tiền hơn nữa cô cũng sẽ .
Viên Hồng cô sẽ từ bỏ cám dỗ lớn như :
"Là phụ nữ, dễ ở chung, là bạn của .
Vài năm bà trải qua một chuyện nên mất trí nhớ, tình trạng sức khỏe trở nên , khi mất trí nhớ còn sinh một đứa con trai, nhưng bây giờ con trai ở ."
Lúc Viên Hồng những lời ý sâu xa, Điền Hương Quả tự nhiên cảm nhận .
chuyện liên quan đến cô, cũng hỏi: "Được, thể .”
Mỗi ngày về mấy tiếng, bữa cơm trưa là .
Viên Hồng ý của cô:
" thuê cho bà một ngôi nhà nhỏ, chỉ bà ở một , cô thể mang theo bọn nhỏ dọn qua đó ở chung.
Con cái nhà cô cũng hai tuổi , thể học, chỗ ở, còn thể ăn cơm với bà .”