----
Chú cháu trong nhà cùng ly hôn, cũng đủ để trong đội sản xuất chê .
Phùng Thúy Hoa Điền Kiến Thiết như thế, gật gật đầu, hỏi ý của Điền Việt Quý.
Điền Việt Quý chuyện đều là của , thể bào chữa cho :
"Chuyện là cháu đúng, xử lý như thế nào là tùy bà, cháu mặc kệ."
Nếu cháu trai và con trai đều hiểu lý lẽ như , bà gì băn khoăn, việc thể cứ như cho qua, nhất định cho hai vợ chồng Hương Quả một câu trả lời thỏa đáng.
“Được, tiên đón vội, đợi cô về cũng thể lập tức cho cửa.”
Phùng Thúy Hoa quyết định như .
Chuyện Hạ Mai cũng với Điền Hương Quả :
"Bà nội thật sự nhớ hai đứa, lúc đang giúp trút giận con.”
Sắp đầu xuân , Điền Hương Quả vội vàng áo xuân cho bọn nhỏ, mà áo phần nhiều cũng là do Hạ Mai , Điền Hương Quả ở bên cạnh giúp ấn dấu cắt may, giúp kéo phẳng quần áo, giúp đưa đồ gì đó thôi.
Nàng đem vải đè :
"Bà tính chuyện luôn rõ ràng, cũng dễ hiểu thôi, nhà chúng bà mới thể càng ngày càng lên.”
Người càng già thì hồ đồ, già hồ đồ thì luôn gây thêm phiền phức cho con cháu.
Phùng Thúy Hoa càng sống càng hồn, khi bà dùng tiền trong nhà tính toán nọ một đồng trong tay bà thể nâng giá trị lên gấp hai .
Một bà như dù ở cũng khiến nhà đó thêm phúc trạch.
“ , bà nội con là một bà .”
Hạ Mai khen dứt miệng bà cụ.
"Bác hai gái về sẽ lấy khẩu cung, đúng là đáng đời, con xem thèm như thế chứ, thể đợi qua một tối ?”
"Mẹ đang hoài nghi bà là nhà dạy hư , lớn đầu cũng kiềm chế ."
Nghĩ đến hai quả táo lớn , Hạ Mai vẫn hận, bà là Bồ Tát chuyển thế , trong nhà cũng của cải phong phú gì, nghĩ đến hai quả táo mà đáng tiếc lắc đầu.
Điền Hương Quả cũng cảm thấy đáng đời:
"Nguyên nhân gia đình quan trọng, nhà đẻ bà trọng nam khinh nữ quá nghiêm trọng, một chút tư tưởng giác ngộ cũng , nhưng đây cũng lý do bà chuyện , dù nhà chúng đối xử với bà như , sống ở đây nhiều năm như cũng học một chút, lĩnh ngộ một chút là vấn đề của bà ."
Hạ Mai ngẫm thấy cũng đúng, một chút đáng thương còn sót cũng tan biến.
Hai con trò chuyện một lúc liền đem bộ quần áo xong, tổng cộng cắt ba bộ quần áo, một bộ lớn, hai bộ còn tương đối nhỏ, ngoại trừ Đường Đường cùng Đóa Đóa còn mang cho Trần Chiêu Đệ một bộ.
Hiện tại ba đứa nhỏ chơi với , Trần Chiêu Đệ hiểu chuyện, Đường Đường cùng Đóa Đóa mỗi cùng con bé ngoài cũng sẽ chuyện đánh .
Con bé ăn cái gì cũng nhường hai đứa nhỏ, hai đứa nhỏ cũng sẽ bắt nạt chị, ba đứa trẻ hòa hợp.
Họ may quần áo trong nhà, ba đứa lăn lê bùn đất ngoài sân.
“Con đấy mà, chúng nó chơi lấm lem bùn đất như mà con cũng mặc kệ ư?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-146.html.]
Hạ Mai tiếng của bọn nhỏ, bất đắc dĩ Điền Hương Quả một câu.
Điền Hương Quả cắt quần áo xong liền kéo bông vải, bông vải trải đều trong quần áo, trải một lớp mỏng thể quá dày, mặc giữ ấm cũng sẽ quá nóng.
"Mặc kệ thôi, con mới , quần áo bẩn tự mà giặt, chơi thì để cho bọn chúng chơi, còn việc đó tự mà xử.”
Trẻ con thời nay một bộ quần áo là quý giá, nên khi chơi thường hết .
Điền Hương Quả cũng thiếu mấy bộ quần áo , lúc bọn nhỏ chơi hỏi , bẩn quần áo thể tự giặt ?
Bọn nhỏ thể tự tắm giặt, lúc mới để cho mấy đứa chơi.
Hạ Mai đây là biện pháp giáo dục gì, nhưng bọn nhỏ hiểu chuyện lời, liền theo Điền Hương Quả.
Quần áo chuẩn còn nhiều lắm, Thẩm Ngọc Kinh từ núi trở về, buổi sáng săn, thuận tiện đốn củi, ngoài cho tới trưa.
Buổi sáng mang về một giỏ củi, củi chẻ đều lớn nhỏ như , đưa củi trong kho từ đáy giỏ móc một con gà rừng cùng một con thỏ.
Ngoài những thứ còn một ổ mười mấy quả trứng gà hoang.
Thẩm Ngọc Kinh để đồ ăn đều phòng bếp, nhà cho Điền Hương Quả:
"Anh săn một con gà rừng còn một con thỏ, em xem xử lý như thế nào?"
"Không đốn củi ? Sao giờ còn bắt gà rừng cùng thỏ!"
Người nhà nông trong một năm mấy ăn mặn, trong một mà cầm về nhiều đồ như , tuyệt quá!
Điền Hương Quả cất kim chỉ :
"Mẹ , hôm nay đừng về, cùng Chiêu Đệ ở đây ăn cơm .”
Hạ Mai chút ngượng ngùng, ở chỗ ăn thôi đành, giờ mang theo Chiêu Đệ nữa, hai cái miệng tốn lương thực.
"Không , hai chúng về, ở nhà cũng cơm.”
Thẩm Ngọc Kinh Hạ Mai ngượng ngùng, mở miệng giữ :
"Mẹ cứ ở đây , giúp quần áo cả trưa , ăn nhiều một chút để bồi bổ, Chiêu Đệ ở nhà họ Trần cũng mấy ngày ăn ngon, nên ăn nhiều thịt một chút bổ sung.”
“Con bé quá gầy, ăn nhiều thịt một chút mới thể phát triển thể."
Anh cũng hai đứa con gái, tất nhiên là quan tâm mấy miếng thịt .
Hạ Mai cảm động cho :
"Cám ơn con, và Chiêu Đệ ở , thêm quần áo một lúc nữa."
Nấu cơm cũng cần đến bà , bà cũng thể ỷ cho chút thể diện mà bày đặt , vẫn là nhiều một chút trong lòng mới thể buông xuống ăn thịt.
Điền Hương Quả Thẩm Ngọc Kinh , mím môi :
"Vậy em hầm thịt.”
Đẩy cửa , bọn nhỏ thấy Điền Hương Quả liền vây quanh:
“Mẹ , trưa nay chúng ăn gì?”
Trần Chiêu Đệ ngại ngùng theo, bà ngoại , cô tới chơi cùng các em nên thể quá tham ăn.