----
Trần Mỹ Lệ còn ngắm Thẩm Ngọc Kinh thêm vài , phát hiện Điền Hương Quả cứ ở đây như kỳ đà cản mũi.
Cô vui chậc một tiếng:
"Chị còn ở đây gì? Đừng với là đến cơm chiên trứng chị cũng đấy nhé!”
Giọng của Trần Mỹ Lệ tràn ngập sự ghét bỏ.
Lâm Xán Nguyệt nhịn âm thầm trầm trồ khen ngợi Trần Mỹ Lệ, !
Đây mới là giọng điệu của chủ thuê chứ, nên hung hăng bắt chẹt Điền Hương Quả, để cho cô chịu chút khổ sở mới .
Chỉ cần nghĩ tới Điền Hương Quả chịu lạnh chạy tới, còn vất vả nấu cơm, lăn qua lăn ba bốn năm ngày như thế, xong sẽ đuổi cổ!
Mới tưởng tượng thôi mà Lâm Xán Nguyệt cảm thấy tâm tình bỗng nhiên thoải mái, đắm chìm trong một loại vui sướng khó thể diễn tả bằng lời.
Lâm Xán Nguyệt và Trần Mỹ Lệ đều đắm chìm trong hưng phấn vui vẻ thể diễn tả bằng lời, lòng hai họ vốn sâu cho nên biểu cảm đều hiện lên mặt.
Điền Hương Quả: "...”
Cho nên ?
Có khi mấy chẳng hề âm mưu quỷ kế gì, chỉ là giày vò cô chơi thôi.
Thế thôi á?
Điền Hương Quả chút thất vọng, cô còn đang thể nhân cơ hội xử lý Bạch Hương Ngọc , đó cho Lâm Xán Nguyệt mới thôi chứ?
Giờ thấy họ đúng là mất hứng ngang.
Điền Hương Quả thấy rõ suy nghĩ của hai , cảm thấy tẻ nhạt vô vị, thôi, cơm cho hai , chứ để hai mất công mất sức dày vò cô cả buổi mà cả món cơm chiên trứng đơn giản cũng mà ăn.
Cô ném cho Thẩm Ngọc Kinh một ánh mắt, ý là ngoan ngoãn đó , đừng quản mấy khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-134.html.]
Điền Hương Quả yên tâm về hai phụ nữ , cô yên tâm về Thẩm Ngọc Kinh thôi.
Căn bản sẽ nghĩ nhiều, ghen tuông gì cho mệt.
Sau khi Điền Hương Quả rời , rèm cửa màu trắng khép , Trần Mỹ Lệ nhấc m.ô.n.g to vọt đến chỗ Thẩm Ngọc Kinh, tốc độ cực nhanh xuống bên cạnh .
“Anh tên là gì ? Nghe hai sinh hai đứa con, là trai gái ?"
Thẩm Ngọc Kinh lạnh lùng liếc cô một cái:
“Cô xa .”
Giọng lạnh lẽo như đóng băng cô .
Dù Lâm Xán Nguyệt và Trần Mỹ Lệ là hai chẳng ý tứ gì nhưng cũng hiện tại Thẩm Ngọc Kinh đang tức giận, , là tức giận thôi mà là vô cùng tức giận.
Không mới cạnh một chút thôi ?
Trần Mỹ Lệ là một chỉ ngang ngược khi ở nhà nên dám gần.
Thẩm Ngọc Kinh quả thật đang tức giận, đang giận Điền Hương Quả, còn lí do vì giận Điền Hương Quả thì bản cũng nữa.
Cô rõ ràng Trần Mỹ Lệ ý , cũng ôm cánh tay để chọc tức Trần Mỹ Lệ, mà giờ yên tâm để một ở trong căn phòng , chẳng lẽ sợ Trần Mỹ Lệ gì với ?
Trần Mỹ Lệ cảm nhận khí lạnh từ Thẩm Ngọc Kinh, nhịn rụt vai lặng lẽ co , trông như chim cút béo sợ cọp.
Bầu khí trong phòng bỗng trở nên quỷ dị, ba còn ai dám chuyện khiến Thẩm Ngọc Kinh thoải mái, mấy họ đều thể cảm giác Thẩm Ngọc Kinh hiện tại như g.i.ế.c .
Tuy rằng sắc mặt của bình tĩnh, nhưng bàn tay đang siết chặt rõ tất cả.
Điền Hương Quả ở bên ngoài đang lục lọi cơm thừa tối qua ở trong tủ bát nhà họ Trần, cô nhếch môi :
"Cũng tệ lắm, cơm nguội thích hợp cơm chiên trứng nhất.”
Cơm mềm cứng, ướt khô, khi chiên qua dầu, vị nhất định ngon.
Điền Hương Quả giã nhỏ cơm, tiện tay đánh hai quả trứng gà, nhổ một cây hành lá từ trong chậu, hành lá thích ứng , tùy tiện trồng ở đó thôi cũng thể sống, Điền Hương Quả lột hành lá , còn cắt vị cay của hành hun đỏ mắt.