----
Bây giờ ả chỉ ngay tức khắc thành con dâu nhà nhà họ Trần thôi, lời cả mắt đều nóng lên:
"Vậy thì cô lừa đấy."
"Chà, hứng thú với việc ăn cơm thừa canh cặn của cô ."
Điền Tú Nga lúc thấy khó hiểu, một cô gái ngây thơ đúng độ tuổi xuâ như Đoàn Xảo gả cho một gả đàn ông con vợ thứ hai chứ?
Sao cô Trần Hữu Khánh cuốn hút như .
Đoàn Xảo hổ Trần Hữu Khánh ngượn ngùng rời .
Tuy rằng biểu cảm xuất hiện gương mặt quá xuất chúng của cô thích hợp, nhưng Đoàn Xảo vẫn cảm thấy bản quyến rũ vô cùng.
Nhìn cô ngoài việc, Điền Tú Nga cũng cầm d.a.o bỏ .
……
Qua năm mới, đội sản xuất trở nên sôi động hơn nhiều. Cây cối bên ngoài phủ đầy tuyết trắng, nhà ai điều kiện thì treo đèn lồng đỏ thẫm cửa.
Đám trẻ con bằng tuổi tụm năm tụm bảy, kéo phá tuyết ở đầu tường đội. Mà chơi nhiều nhất vẫn là ném tuyết, trong đội thỉnh thoảng thể thấy tiếng trẻ con la hét, đùa.
Điền Hương Quả và Thẩm Ngọc Kinh bế Đóa Đóa lẫn Đường Đường ngoài. Đôi mắt lúng liếng như hai quả nho đen của Đường Đường hướng về nới phát tiếng động.
Đường Đường lau nước miếng, ôm cổ Điền Hương Quả : "Mẹ ơi, Đường Đường cũng qua... qua... nhà noại noại ném tuyết!"
"Không noại, là bà ngoại."
Điền Hương Quả kiên nhẫn sửa , mặc dù con bé sửa .
Đường Đường tuyết phía , miệng vẫn : "Noại!"
Điền Hương Quả chọt lên trán bé:
"Cũng con là thật sự chuyện chỉ đang tỏ đáng yêu thôi nữa."
Bé lùn Đường Đường bật khúc khích.
Điền Hương Quả vốn định tự công xã, thế nhưng Thẩm Ngọc Kinh một hai theo cô. Sau khi cô cơm nước xong xuôi liền cùng đưa Đường Đường và Đóa Đóa về nhà họ Điền.
Hạ Mai tin Điền Hương Quả định ngoài, thế là thuần thục đón lấy đứa bé. lúc Điền gia cũng đến nhà họ Trần, Điền Hương Quả kể tình huống của Điền Tú Nga cho bọn họ :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-my-nhan-duoc-ca-nha-bao-sung/chuong-127.html.]
"Dường như chị cả đập cho cả nhà nhà họ Trần một trận, ban nãy còn gọi Đoàn Xảo sang, phỏng chừng dạy cho cô ả một bài học."
Trên thực tế, ngay cả Điền Hương Quả cũng sốc.
Chị cả tính cách bụng như , ngờ lúc xảy chuyện cực kỳ quyết đoán.
Nên đánh cũng đánh, đến lúc cần dạy cho một bài học cũng nốt, khác với dáng vẻ nhẫn nhục hồi đầu.
Trần Chiêu Đệ thấy Điền Hương Quả nhắc đến thì ngóng trông sang. Điền Hương Quả xổm xuống, xoa tóc em:
"Con với mấy em gái ở nhà chơi , dì nhỏ lên nơi cung ứng hợp tác xã mua kẹo cho con, nhé?"
Nghe thế, hai mắt Đường Đường và Trần Chiêu Đệ đều sáng lên:
"Dạ ạ, con cám ơn dì nhỏ."
"Kẹo, là đồ ngọt đó!
"Chị chỉ mới ăn ở nhà bà ngoại thôi."
"Lúc ở nhà bà nội chị từng nếm qua kẹo ngọt nào."
"Ban nãy chị còn chút nhớ , nhưng giờ hết .
Sau khi an bài cho đám nhỏ xong xuôi, Điền Hương Quả và Thẩm Ngọc Kinh rời .
Nhị Trụ Tử gần đây đưa các nàng dâu trong đội về nhà đẻ, một thu mười xu tiền xe.
Hôm nay mấy họ còn ngoài, nó trông thấy Điền Hương Quả và Thẩm Ngọc Kinh bước tới thì lập tức vui vẻ chạy đón.
Tết năm nay Nhị Trụ Tử cũng quần áo sạch sẽ để đón Tết.
Anh đội chiếc mũ Lôi Phong, chóp mũi đỏ bừng vì lạnh:
"Anh và chị dâu, hôm nay hai ?”
Nói cởi dây thừng xe lừa, dắt xe lừa .
Điền Hương Quả vui vẻ lên xe: "Bọn định tới nhà họ Phùng công xã đó."
Kế đó Thẩm Ngọc Kinh cũng lên xe, xuống cạnh Điền Hương Quả. Điền Hương Quả tự nhiên ôm lấy cánh tay rúc .
Mái tóc Điền Hương Quả dày, cô tựa lên vai Thẩm Ngọc Kinh, lười biếng ngáp một cái.